Bài viết mới | Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Today at 06:59
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
KÍNH THĂM THẦY, TỶ VÀ CÁC HUYNH, ĐỆ, TỶ, MUỘI NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 by Trăng Thu 21 Nov 2024, 16:45
KÍNH CHÚC THẦY VÀ TỶ by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:30
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:22
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Wed 20 Nov 2024, 15:22
NHỚ NGHĨA THẦY by buixuanphuong09 Wed 20 Nov 2024, 06:20
KÍNH CHÚC THẦY TỶ by Bảo Minh Trang Tue 19 Nov 2024, 18:08
Mấy Mùa Cao Su Nở Hoa by Thiên Hùng Tue 19 Nov 2024, 06:54
Lục bát by Tinh Hoa Tue 19 Nov 2024, 03:10
7 chữ by Tinh Hoa Mon 18 Nov 2024, 02:10
Có Nên Lắp EQ Guitar Không? by hong35 Sun 17 Nov 2024, 14:21
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 17 Nov 2024, 07:52
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:28
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:13
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:07
Hoàng Hiện by hoanghien123 Fri 15 Nov 2024, 11:36
Ngôi sao đang lên của Donald Trump by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 11:09
Cận vệ Chủ tịch nước trong chuyến thăm Chile by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 10:46
Bầu Cử Mỹ 2024 by chuoigia Thu 14 Nov 2024, 00:06
Cơn bão Trà Mi by Phương Nguyên Wed 13 Nov 2024, 08:04
DỤNG PHÁP Ở ĐỜI by mytutru Sat 09 Nov 2024, 00:19
Song thất lục bát by Tinh Hoa Thu 07 Nov 2024, 09:37
Tập thơ "Niệm khúc" by Tú_Yên tv Wed 06 Nov 2024, 10:34
TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:17
CHƯA TU &TU RỒI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:05
Anh muốn về bên dòng sông quê em by vamcodonggiang Sat 02 Nov 2024, 08:04
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 12:39
Kim Vân Kiều Truyện - Thanh Tâm Tài Nhân by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 08:41
Chút tâm tư by tâm an Sat 26 Oct 2024, 21:16
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
|
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Sat 05 Jul 2014, 04:34 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Hắn thi triển thế “Triền đầu quả não”, múa đao vòng qua đầu đoạn lật chuyển thành “Phiên chuyển phách tảo” quét xuống chém vào hông đối phương. Trước đường đao hung mãnh Phong Nguyệt nhảy tránh về sau liên tục. Thấy cô gái kém thế, Đào Long Vân lấy thanh trường côn dựng ở góc chạy lại đưa cho nàng. Cô gái la lên vì ngay lúc ấy đường đao của Trấn Tây Quân đang chém tới bổ thẳng vào đầu chàng. Đào Long Vân không kịp tránh né, chỉ biết nhắm mắt chờ chết thì Phong Nguyệt đã nhanh chóng cầm lấy trường côn đỡ nhát đao của Trấn Tây Quân đang trờ tới. Hai binh khí chạm vào nhau toé lửa. Tên cường đồ cảm thấy hổ khẩu tê nhức, thanh đao suýt tí nữa đã rời tay. Hắn thầm kinh hãi cho nội lực siêu việt của cô gái mà lúc đầu hắn khinh thường là liễu yếu đào thơ. Nhân lúc hắn lùi lại, nàng kéo chàng ra phía sau lưng, đẩy nhẹ một cái và nói: _ Công tử tránh ra sau để tôi thu thập hắn!
Đào Long Vân cảm thấy bàn tay nàng tuy mềm mại mà uy lực mạnh vô cùng khiến chàng bị xô lùi về phía sau cả chục bước.
Cô gái sử dụng “Bát Quái Côn” đương đầu với Thiếu Lâm đao pháp của Trấn Tây Quân, phút chốc đã trôi qua hơn mười hiệp. Trong khi đó, Vũ Phong Lôi cũng cầm giáo cự với mấy tên bộ hạ của hắn. Đường Lê Hoa Thương tung hoành tả xung hữu đột, oai hùng như tướng Triệu Tử Long phá vòng vây Đương dương Trường bản. Vì không muốn sát hại bọn chúng, chàng chỉ dùng mũi giáo thích vào cổ tay làm chúng đau đớn buông rời vũ khí rên la ầm ĩ. Đàng kia sau gần hai mươi hiệp Phong Nguyệt đã dồn Trấn Tây Quân vào thế cùng, đao pháp bắt đầu rối loạn. Trong một phút sơ hở ngọn côn đã lòn qua đao quang quật mạnh vào ngang hông tên cường đồ khiến hắn ngã nhào xuống đất, gãy nguyên một bẹ sườn bên trái. Nàng lớn tiếng bảo bọn côn đồ: _ Trấn Tây Quân đã nằm vạ kia, chúng bay khôn hồn bỏ vũ khí hàng phục ngay, bằng không chớ trách ta hạ thủ chẳng lưu tình. ...
Ái Hoa (còn tiếp)
Mấy cô gái chiện sĩ toàn là cá tánh đầy người Chàng nào can đảm iu cũng nên... mua áo giáp để sẵn |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Wed 03 Sep 2014, 12:11 | |
| Cột đồng chưa xanh (tt)
Ba người nhìn phía sau không còn thấy quân binh theo đuổi thì yên tâm dừng lại. Vùng này cuối phố xá, dân cư hơi thưa thớt, xa xa có ngôi đền lớn toạ lạc trên một gò đất cao, nhìn ra một đầm nước rộng. Thấy Đào Long Vân chạy mệt thở hào hễn, Vũ Phong Lôi bèn nói: _ Chúng ta vào đền kia nghỉ chân một chốc đỡ mệt rồi hẵng đi.
Phong Nguyệt và Long Vân đều tán thành. Ba người đến gần thì thấy một tấm bảng ghi ba chữ “Cao Sơn Từ”. Long Vân chợt nhớ ra: _ À, hoá ra là đền Kim Hoa - Thăng Long Nam Trấn đây mà!
Phong Nguyệt hỏi: _ Thăng Long Nam Trấn là sao ạ?
Chàng trả lời: _ Ở Thăng Long có bốn ngôi đền danh tiếng đứng trấn ở bốn mặt thành, được gọi là Thăng Long Tứ Trấn. Phía Bắc có đền Trấn Vũ, phía Tây có đền Voi Phục, phía Đông có đền Bạch Mã và phía Nam có đền Kim Hoa.
Phong Lôi cũng hỏi: _ Đền Kim Hoa thờ vị thần nào thế?
Long Vân đáp: _ Đền này thờ Cao Sơn Đại Vương. Tương truyền thần là em họ của Tản Viên Sơn Thần, trước từng giúp Sơn Thần chiến thắng Thuỷ Tinh, sau hiển linh phù trợ vua Lê dẹp loạn nên được vua sắc phong và xây dựng đền thờ.
Mặt đền nhìn về hướng Nam, phía trước có một cổng trụ biểu, trên hai đỉnh trụ có hai con nghê bằng gốm quay mặt về phía nhau. Bên dưới có những ô lồng đèn chạm nổi hình long lân quy phụng. Đàng sau cổng là sân gạch rộng có hai dãy giải vũ đều ba gian. Chín bậc thềm cao được xây bằng gạch vồ to nối kết phần ngoài với chính điện, trước bậc thềm có hai con sấu đá. Đền chính gồm có nghi môn, đại bái và hậu cung. Nghi môn là một nếp nhà ba gian, xây kiểu tường hồi bít đốc, bốn bộ vì đỡ mái được làm theo kiểu chồng rường giá chiêng, cột trốn. Trên các bộ phận kiến trúc các họa tiết trang trí được thể hiện sinh động đầy nghệ thuật. Dãy nhà dọc ba gian xây gạch trần, mái lợp ngói ta. Trong nhà xây vòm cuốn, gian ngoài cùng có bệ gạch cao để đặt hương án chạm gỗ sơn son thếp vàng. Phần thân của hương án được bố trí đậm đặc các hình trang trí trong những ô chữ nhật, các đồ án hoa văn được thể hiện bằng kỹ thuật chạm thủng, chạm nổi, đề tài phong phú bao gồm: hổ phù, long mã tranh châu, tứ linh, tứ quý, bát bửu … Gian thứ hai xây bệ gạch cao để đặt long ngai và các đồ tế khí. Gian cuối cùng là nơi thờ Cao Sơn Đại Vương và hai nữ thần khác. Trong sân đền có cây si cổ thụ tàng lá sum suê, đàng trước có dựng một tấm bia lớn bề cao sáu thước, bề ngang bốn thước, dày hơn nửa thước, trên có khắc bài minh ca tụng công đức thần. Long Vân bèn đọc cho anh em họ Vũ nghe về sự tích tấm bia: _ Bài "Cao Sơn đại vương thần từ bi minh" ở đây do sử thần Lê Trung soạn năm Hồng Thuận thứ hai đời Tương Dực Đế. Theo bài minh này, khi vua Tương Dực cầm quân dẹp loạn cùng ba vị đại thần là Nguyễn Bá Lân, Nguyễn Hoàng Dụ và Nguyễn Văn Lữ đến địa phận huyện Phụng Hóa, trấn Sơn Nam Hạ, thì thấy cảnh núi rừng rậm rạp có ngôi đền cổ ghi bốn chữ "Cao Sơn đại vương". Rất lấy làm lạ, vua quan bèn khẩn cầu thần phù trợ, quả nhiên sau mười ngày đã thành công; vì thế vua cho xây dựng đền thờ thần Cao Sơn ở Phụng Hóa. Sau nhớ ơn thần đã ngầm giúp dẹp loạn ở Đông Đô, nên vua cho xây dựng lại đền thờ to đẹp hơn ở phường Kim Hoa tức là ngôi đền này.
Vũ Phong Nguyệt thầm thán phục sự uyên bác của chàng trai, nàng say sưa nghe chàng kể chuyện, đôi mắt đen láy mở to nhìn chàng không chớp. Bắt gặp ánh mắt của cô gái, Long Vân hơi ngượng ngùng, chàng lật đật ngoảnh qua phía khác, vờ như đang chăm chú quan sát tấm bia văn: _ Bia dựng đã hơn ba trăm năm mà nét chữ khắc vẫn còn sắc sảo lắm!
Chàng chợt thấy đám cỏ phía dưới chân bia bị xây xát giống như là dấu vết của sự xê dịch thì ngạc nhiên kêu lên: _ Ai đã xê dịch tấm bia nhỉ?
Vũ Phong Lôi bước tới ướm nhẹ vào bia đá, lắc đầu nói: _ Tấm bia này nặng ước đến bốn ngàn cân, phải là người có sức mạnh tày Mạnh Bôn, Hạng Vũ mới có thể chuyển dịch nổi!
Long Vân nhìn kỹ dấu vết khẳng định: _ Nhất định là bia văn bị xê dịch mà! Chẳng nhẽ có sự bí mật gì ẩn chứa nơi đây?
Phong Lôi vận sức đẩy mạnh nhưng bia đá vẫn đứng nguyên. Phong Nguyệt đề nghị: _ Trưởng huynh ở bên kia, em bên này, Lý công tử hô một tiếng chúng ta cùng ra tay một lượt xem có chuyển dịch bia được chăng?
Ái Hoa (còn tiếp)
_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Trăng
Tổng số bài gửi : 1844 Registration date : 23/04/2014
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Wed 03 Sep 2014, 21:02 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Ba người nhìn phía sau không còn thấy quân binh theo đuổi thì yên tâm dừng lại. Vùng này cuối phố xá, dân cư hơi thưa thớt, xa xa có ngôi đền lớn toạ lạc trên một gò đất cao, nhìn ra một đầm nước rộng. Thấy Đào Long Vân chạy mệt thở hào hễn, Vũ Phong Lôi bèn nói: _ Chúng ta vào đền kia nghỉ chân một chốc đỡ mệt rồi hẵng đi.
Phong Nguyệt và Long Vân đều tán thành. Ba người đến gần thì thấy một tấm bảng ghi ba chữ “Cao Sơn Từ”. Long Vân chợt nhớ ra: _ À, hoá ra là đền Kim Hoa - Thăng Long Nam Trấn đây mà!
Phong Nguyệt hỏi: _ Thăng Long Nam Trấn là sao ạ?
Chàng trả lời: _ Ở Thăng Long có bốn ngôi đền danh tiếng đứng trấn ở bốn mặt thành, được gọi là Thăng Long Tứ Trấn. Phía Bắc có đền Trấn Vũ, phía Tây có đền Voi Phục, phía Đông có đền Bạch Mã và phía Nam có đền Kim Hoa.
Phong Lôi cũng hỏi: _ Đền Kim Hoa thờ vị thần nào thế?
Long Vân đáp: _ Đền này thờ Cao Sơn Đại Vương. Tương truyền thần là em họ của Tản Viên Sơn Thần, trước từng giúp Sơn Thần chiến thắng Thuỷ Tinh, sau hiển linh phù trợ vua Lê dẹp loạn nên được vua sắc phong và xây dựng đền thờ.
Mặt đền nhìn về hướng Nam, phía trước có một cổng trụ biểu, trên hai đỉnh trụ có hai con nghê bằng gốm quay mặt về phía nhau. Bên dưới có những ô lồng đèn chạm nổi hình long lân quy phụng. Đàng sau cổng là sân gạch rộng có hai dãy giải vũ đều ba gian. Chín bậc thềm cao được xây bằng gạch vồ to nối kết phần ngoài với chính điện, trước bậc thềm có hai con sấu đá. Đền chính gồm có nghi môn, đại bái và hậu cung. Nghi môn là một nếp nhà ba gian, xây kiểu tường hồi bít đốc, bốn bộ vì đỡ mái được làm theo kiểu chồng rường giá chiêng, cột trốn. Trên các bộ phận kiến trúc các họa tiết trang trí được thể hiện sinh động đầy nghệ thuật. Dãy nhà dọc ba gian xây gạch trần, mái lợp ngói ta. Trong nhà xây vòm cuốn, gian ngoài cùng có bệ gạch cao để đặt hương án chạm gỗ sơn son thếp vàng. Phần thân của hương án được bố trí đậm đặc các hình trang trí trong những ô chữ nhật, các đồ án hoa văn được thể hiện bằng kỹ thuật chạm thủng, chạm nổi, đề tài phong phú bao gồm: hổ phù, long mã tranh châu, tứ linh, tứ quý, bát bửu … Gian thứ hai xây bệ gạch cao để đặt long ngai và các đồ tế khí. Gian cuối cùng là nơi thờ Cao Sơn Đại Vương và hai nữ thần khác. Trong sân đền có cây si cổ thụ tàng lá sum suê, đàng trước có dựng một tấm bia lớn bề cao sáu thước, bề ngang bốn thước, dày hơn nửa thước, trên có khắc bài minh ca tụng công đức thần. Long Vân bèn đọc cho anh em họ Vũ nghe về sự tích tấm bia: _ Bài "Cao Sơn đại vương thần từ bi minh" ở đây do sử thần Lê Trung soạn năm Hồng Thuận thứ hai đời Tương Dực Đế. Theo bài minh này, khi vua Tương Dực cầm quân dẹp loạn cùng ba vị đại thần là Nguyễn Bá Lân, Nguyễn Hoàng Dụ và Nguyễn Văn Lữ đến địa phận huyện Phụng Hóa, trấn Sơn Nam Hạ, thì thấy cảnh núi rừng rậm rạp có ngôi đền cổ ghi bốn chữ "Cao Sơn đại vương". Rất lấy làm lạ, vua quan bèn khẩn cầu thần phù trợ, quả nhiên sau mười ngày đã thành công; vì thế vua cho xây dựng đền thờ thần Cao Sơn ở Phụng Hóa. Sau nhớ ơn thần đã ngầm giúp dẹp loạn ở Đông Đô, nên vua cho xây dựng lại đền thờ to đẹp hơn ở phường Kim Hoa tức là ngôi đền này.
Vũ Phong Nguyệt thầm thán phục sự uyên bác của chàng trai, nàng say sưa nghe chàng kể chuyện, đôi mắt đen láy mở to nhìn chàng không chớp. Bắt gặp ánh mắt của cô gái, Long Vân hơi ngượng ngùng, chàng lật đật ngoảnh qua phía khác, vờ như đang chăm chú quan sát tấm bia văn: _ Bia dựng đã hơn ba trăm năm mà nét chữ khắc vẫn còn sắc sảo lắm!
Chàng chợt thấy đám cỏ phía dưới chân bia bị xây xát giống như là dấu vết của sự xê dịch thì ngạc nhiên kêu lên: _ Ai đã xê dịch tấm bia nhỉ?
Vũ Phong Lôi bước tới ướm nhẹ vào bia đá, lắc đầu nói: _ Tấm bia này nặng ước đến bốn ngàn cân, phải là người có sức mạnh tày Mạnh Bôn, Hạng Vũ mới có thể chuyển dịch nổi!
Long Vân nhìn kỹ dấu vết khẳng định: _ Nhất định là bia văn bị xê dịch mà! Chẳng nhẽ có sự bí mật gì ẩn chứa nơi đây?
Phong Lôi vận sức đẩy mạnh nhưng bia đá vẫn đứng nguyên. Phong Nguyệt đề nghị: _ Trưởng huynh ở bên kia, em bên này, Lý công tử hô một tiếng chúng ta cùng ra tay một lượt xem có chuyển dịch bia được chăng?
Ái Hoa (còn tiếp)
Sư phụ à,đọc truyện này,T nhớ lại hồi chưa ra trường,tự nhiên mê truyện kiếm hiệp,mà ko có tiền mua,nên đi thuê về đọc,quầy sách bào xẻ ra từng tập,T thuê 1 lần có 2 cuốn hà,nào là bích huyết kiếm,thư kiếm ân cừu lục,ỳ thiên đồ long ký..tức nhất là có ai đó cũng thuê cùng 1 lúc ,T đoc xong,lật đật chạy ra ,thì có họ đã dzớt tập 3,tức mình,T dzớt tập 4.. Giờ thì đi dạy có lương rồi,các nhà sách saigon có tái bản đủ tập,nhưng ko hiểu sao đoc sách mới thơm mùi giấy mới ko "đã",dường như cao sang quá,thiếu chất"giang hồ" hay sao đó sư phụ Giờ thì vào ĐV là có truyện đọc đã luôn,khỏi lăn tăn ý nghĩ sao "giang hồ" hổng làm ăn gì hết mà có tiền vô tửu quán Mà nhânv ật Long Vân cũng có bí kíp võ lâm thần sầu quá à sư phụ,giả vờ quay nơi khác mà cũng thấy kịp đôi mắt đen láy của nàng Phong Nguyệt Hồi hộp chờ xem tảng đá có dịch chuyển ko.. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Thu 04 Sep 2014, 04:19 | |
| |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Thu 25 Sep 2014, 13:51 | |
| Cột đồng chưa xanh (tt)
Hai anh em xắn tay áo đứng hai bên cùng xuống tấn xoay chuyển tấm bia đá theo tiếng hô của Đào Long Vân, nhưng tấm bia nặng nề vẫn ù lỳ không hề lay chuyển. Sau ba lần thử đỏ mặt tía tai cũng hoài công, Phong Nguyệt bèn đứng thẳng lên phủi tay nói: _ Trừ phi là có thiên tướng giáng trần chứ em không tin là bia này có thể dịch chuyển được!
Phong Lôi cũng phụ hoạ: _ Bia đã dựng mấy trăm năm nhẽ nào có ai dời đi làm chi?
Long Vân tỉ mỉ quan sát khắp xung quanh, tay chàng vuốt quanh mép đá từ trên xuống dưới. Bỗng nhiên ngón tay chàng chạm vào một phần hõm ở chân bia sau một cái gờ nhỏ mà nhìn phía trên không thể phát hiện. Trong lỗ hõm có một cái nút đồng to bằng đầu ngón tay. Không ngần ngừ chàng ấn mạnh vào cái nút. Tiếng sè sè vang lên nhẹ nhẹ, mặt đất khẽ rung động, rồi tấm bia bắt đầu xoay đi trước mấy đôi mắt ngạc nhiên của mọi người. Trên chỗ đứng của bia cũ xuất hiện một miệng hang to vừa cỡ người chui lọt. Từ trên xuống có từng nấc thang bằng đá. Không nén được mối tò mò Phong Nguyệt hỏi: _ Chúng ta cùng xuống hang xem sao nhé?
Phong Lôi hơi lo ngại: _ Chẳng biết trong hang có gì, nhiều khi là rắn rết bọ cạp hay những vật nguy hiểm chết người?
Long Vân nói: _ Hang này có người ra vào chứng tỏ là không có những thứ đấy đâu Vũ huynh à!
Phong Lôi trả lời: _ Nếu có người mà mình đường đột xông vào coi chừng người ta nghĩ mình là thù địch rồi lại đánh nhau!
Phong Nguyệt vốn tánh ngang tàng chẳng biết sợ trời sợ đất. Nàng bảo: _ Đánh thì đánh chứ, người nào đấy bên ngoài không ở lại trốn trong hang thì hết bảy tám phần có nhẽ cũng chẳng phải hảo nhân gì! Hay là Lý công tử và trưởng huynh ở ngoài canh chừng, em xuống xem một chốc rồi ra ngay!
Biết là không thể ngăn cản cô em bướng bỉnh, Vũ Phong Lôi đành nhượng bộ: _ Thôi được rồi, để anh xuống trước dọn đường, em và công tử theo sau nhé?
Vì đường hang chật hẹp nên anh em họ Vũ quyết định cất giấu vũ khí đồ đạc vào bọng cây si gần đó xong, ba người theo nấc thang bước xuống. Vừa qua khỏi cửa hang thì tiếng sè sè lại vang lên, cơ quan tự động đóng cửa hang lại. Bên trong bỗng thành tối om, nhưng Phong Lôi và Phong Nguyệt vốn quen luyện công nên mắt nhìn trong tối vẫn tinh tường. Long Vân sờ soạng vách hang từ từ bước lần theo. Đường đi gồ ghề lởm chởm khiến chàng cảm thấy khó khăn để theo kịp hai người. Chợt chân phải vấp phải mô đất chàng chới với nửa thân mình nhào về phía trước, hai tay đưa ra tình cờ chụp vào lưng Phong Nguyệt làm cô gái loạng choạng. Nàng gượng người đứng lại, đỡ tay cho chàng khỏi ngã, vô tình mặt hai người rất sát gần nhau. Trong bóng tối không ai trông rõ hai má Phong Nguyệt đã đỏ bừng lên vì thẹn. Long Vân lúng túng xin lỗi nhưng cô gái đã dịu dàng nói: _ Công tử là văn nhân nên chắc không quen những lối đi hiểm hóc như bọn võ biền chúng tôi! Để tôi phụ giúp công tử một tay.
Nàng đưa bàn tay trái ra nhẹ nhàng nắm lấy tay chàng kéo đi, nhờ vậy chàng bước theo dễ dàng hơn nhiều. Đi một lát, trước mặt ba người thấy lờ mờ ánh sáng hắt tới. Đi về phía đó một lúc thì thấy đường có vẻ rộng dần và họ phát hiện nguồn sáng phát ra từ một thạch thất. Vừa bước vào cửa thình lình có tiếng người vang lên, âm thanh nghe cực kỳ lạnh lẽo: _ Các người là ai?
Ái Hoa (còn tiếp)
_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Trăng
Tổng số bài gửi : 1844 Registration date : 23/04/2014
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 26 Sep 2014, 04:31 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Hai anh em xắn tay áo đứng hai bên cùng xuống tấn xoay chuyển tấm bia đá theo tiếng hô của Đào Long Vân, nhưng tấm bia nặng nề vẫn ù lỳ không hề lay chuyển. Sau ba lần thử đỏ mặt tía tai cũng hoài công, Phong Nguyệt bèn đứng thẳng lên phủi tay nói: _ Trừ phi là có thiên tướng giáng trần chứ em không tin là bia này có thể dịch chuyển được!
Phong Lôi cũng phụ hoạ: _ Bia đã dựng mấy trăm năm nhẽ nào có ai dời đi làm chi?
Long Vân tỉ mỉ quan sát khắp xung quanh, tay chàng vuốt quanh mép đá từ trên xuống dưới. Bỗng nhiên ngón tay chàng chạm vào một phần hõm ở chân bia sau một cái gờ nhỏ mà nhìn phía trên không thể phát hiện. Trong lỗ hõm có một cái nút đồng to bằng đầu ngón tay. Không ngần ngừ chàng ấn mạnh vào cái nút. Tiếng sè sè vang lên nhẹ nhẹ, mặt đất khẽ rung động, rồi tấm bia bắt đầu xoay đi trước mấy đôi mắt ngạc nhiên của mọi người. Trên chỗ đứng của bia cũ xuất hiện một miệng hang to vừa cỡ người chui lọt. Từ trên xuống có từng nấc thang bằng đá. Không nén được mối tò mò Phong Nguyệt hỏi: _ Chúng ta cùng xuống hang xem sao nhé?
Phong Lôi hơi lo ngại: _ Chẳng biết trong hang có gì, nhiều khi là rắn rết bọ cạp hay những vật nguy hiểm chết người?
Long Vân nói: _ Hang này có người ra vào chứng tỏ là không có những thứ đấy đâu Vũ huynh à!
Phong Lôi trả lời: _ Nếu có người mà mình đường đột xông vào coi chừng người ta nghĩ mình là thù địch rồi lại đánh nhau!
Phong Nguyệt vốn tánh ngang tàng chẳng biết sợ trời sợ đất. Nàng bảo: _ Đánh thì đánh chứ, người nào đấy bên ngoài không ở lại trốn trong hang thì hết bảy tám phần có nhẽ cũng chẳng phải hảo nhân gì! Hay là Lý công tử và trưởng huynh ở ngoài canh chừng, em xuống xem một chốc rồi ra ngay!
Biết là không thể ngăn cản cô em bướng bỉnh, Vũ Phong Lôi đành nhượng bộ: _ Thôi được rồi, để anh xuống trước dọn đường, em và công tử theo sau nhé?
Vì đường hang chật hẹp nên anh em họ Vũ quyết định cất giấu vũ khí đồ đạc vào bọng cây si gần đó xong, ba người theo nấc thang bước xuống. Vừa qua khỏi cửa hang thì tiếng sè sè lại vang lên, cơ quan tự động đóng cửa hang lại. Bên trong bỗng thành tối om, nhưng Phong Lôi và Phong Nguyệt vốn quen luyện công nên mắt nhìn trong tối vẫn tinh tường. Long Vân sờ soạng vách hang từ từ bước lần theo. Đường đi gồ ghề lởm chởm khiến chàng cảm thấy khó khăn để theo kịp hai người. Chợt chân phải vấp phải mô đất chàng chới với nửa thân mình nhào về phía trước, hai tay đưa ra tình cờ chụp vào lưng Phong Nguyệt làm cô gái loạng choạng. Nàng gượng người đứng lại, đỡ tay cho chàng khỏi ngã, vô tình mặt hai người rất sát gần nhau. Trong bóng tối không ai trông rõ hai má Phong Nguyệt đã đỏ bừng lên vì thẹn. Long Vân lúng túng xin lỗi nhưng cô gái đã dịu dàng nói: _ Công tử là văn nhân nên chắc không quen những lối đi hiểm hóc như bọn võ biền chúng tôi! Để tôi phụ giúp công tử một tay.
Nàng đưa bàn tay trái ra nhẹ nhàng nắm lấy tay chàng kéo đi, nhờ vậy chàng bước theo dễ dàng hơn nhiều. Đi một lát, trước mặt ba người thấy lờ mờ ánh sáng hắt tới. Đi về phía đó một lúc thì thấy đường có vẻ rộng dần và họ phát hiện nguồn sáng phát ra từ một thạch thất. Vừa bước vào cửa thình lình có tiếng người vang lên, âm thanh nghe cực kỳ lạnh lẽo: _ Các người là ai?
Ái Hoa (còn tiếp)
Kính thầy,truyện hay mà thầy viết chút tẹo,đoc không "đã",mà lại ngừng ngay đoạn hồi hộp nhất Nhưng đoc rồi mới thấy được thầy..đúng là thầy,chính xác đến từng chi tiết -"chợt chân phải vấp.." -"Đưa bàn tay trái" Chân phải vấp thì T ko thắc mắc nhưng sao lại đưa bàn tay trái mà ko đưa bàn tay phải à Thầy? |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 26 Sep 2014, 04:57 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Phong Lôi hơi lo ngại: _ Chẳng biết trong hang có gì, nhiều khi là rắn rết bọ cạp hay những vật nguy hiểm chết người?
Long Vân nói: _ Hang này có người ra vào chứng tỏ là không có những thứ đấy đâu Vũ huynh à! ...
Ái Hoa (còn tiếp)
Thiệt không vậy anh ơi ? Người ta qua lại vẫn có mà |
| | | Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4905 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 26 Sep 2014, 10:26 | |
| - Trăng đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Hai anh em xắn tay áo đứng hai bên cùng xuống tấn xoay chuyển tấm bia đá theo tiếng hô của Đào Long Vân, nhưng tấm bia nặng nề vẫn ù lỳ không hề lay chuyển. Sau ba lần thử đỏ mặt tía tai cũng hoài công, Phong Nguyệt bèn đứng thẳng lên phủi tay nói: _ Trừ phi là có thiên tướng giáng trần chứ em không tin là bia này có thể dịch chuyển được!
Phong Lôi cũng phụ hoạ: _ Bia đã dựng mấy trăm năm nhẽ nào có ai dời đi làm chi?
Long Vân tỉ mỉ quan sát khắp xung quanh, tay chàng vuốt quanh mép đá từ trên xuống dưới. Bỗng nhiên ngón tay chàng chạm vào một phần hõm ở chân bia sau một cái gờ nhỏ mà nhìn phía trên không thể phát hiện. Trong lỗ hõm có một cái nút đồng to bằng đầu ngón tay. Không ngần ngừ chàng ấn mạnh vào cái nút. Tiếng sè sè vang lên nhẹ nhẹ, mặt đất khẽ rung động, rồi tấm bia bắt đầu xoay đi trước mấy đôi mắt ngạc nhiên của mọi người. Trên chỗ đứng của bia cũ xuất hiện một miệng hang to vừa cỡ người chui lọt. Từ trên xuống có từng nấc thang bằng đá. Không nén được mối tò mò Phong Nguyệt hỏi: _ Chúng ta cùng xuống hang xem sao nhé?
Phong Lôi hơi lo ngại: _ Chẳng biết trong hang có gì, nhiều khi là rắn rết bọ cạp hay những vật nguy hiểm chết người?
Long Vân nói: _ Hang này có người ra vào chứng tỏ là không có những thứ đấy đâu Vũ huynh à!
Phong Lôi trả lời: _ Nếu có người mà mình đường đột xông vào coi chừng người ta nghĩ mình là thù địch rồi lại đánh nhau!
Phong Nguyệt vốn tánh ngang tàng chẳng biết sợ trời sợ đất. Nàng bảo: _ Đánh thì đánh chứ, người nào đấy bên ngoài không ở lại trốn trong hang thì hết bảy tám phần có nhẽ cũng chẳng phải hảo nhân gì! Hay là Lý công tử và trưởng huynh ở ngoài canh chừng, em xuống xem một chốc rồi ra ngay!
Biết là không thể ngăn cản cô em bướng bỉnh, Vũ Phong Lôi đành nhượng bộ: _ Thôi được rồi, để anh xuống trước dọn đường, em và công tử theo sau nhé?
Vì đường hang chật hẹp nên anh em họ Vũ quyết định cất giấu vũ khí đồ đạc vào bọng cây si gần đó xong, ba người theo nấc thang bước xuống. Vừa qua khỏi cửa hang thì tiếng sè sè lại vang lên, cơ quan tự động đóng cửa hang lại. Bên trong bỗng thành tối om, nhưng Phong Lôi và Phong Nguyệt vốn quen luyện công nên mắt nhìn trong tối vẫn tinh tường. Long Vân sờ soạng vách hang từ từ bước lần theo. Đường đi gồ ghề lởm chởm khiến chàng cảm thấy khó khăn để theo kịp hai người. Chợt chân phải vấp phải mô đất chàng chới với nửa thân mình nhào về phía trước, hai tay đưa ra tình cờ chụp vào lưng Phong Nguyệt làm cô gái loạng choạng. Nàng gượng người đứng lại, đỡ tay cho chàng khỏi ngã, vô tình mặt hai người rất sát gần nhau. Trong bóng tối không ai trông rõ hai má Phong Nguyệt đã đỏ bừng lên vì thẹn. Long Vân lúng túng xin lỗi nhưng cô gái đã dịu dàng nói: _ Công tử là văn nhân nên chắc không quen những lối đi hiểm hóc như bọn võ biền chúng tôi! Để tôi phụ giúp công tử một tay.
Nàng đưa bàn tay trái ra nhẹ nhàng nắm lấy tay chàng kéo đi, nhờ vậy chàng bước theo dễ dàng hơn nhiều. Đi một lát, trước mặt ba người thấy lờ mờ ánh sáng hắt tới. Đi về phía đó một lúc thì thấy đường có vẻ rộng dần và họ phát hiện nguồn sáng phát ra từ một thạch thất. Vừa bước vào cửa thình lình có tiếng người vang lên, âm thanh nghe cực kỳ lạnh lẽo: _ Các người là ai?
Ái Hoa (còn tiếp)
Kính thầy,truyện hay mà thầy viết chút tẹo,đoc không "đã",mà lại ngừng ngay đoạn hồi hộp nhất Nhưng đoc rồi mới thấy được thầy..đúng là thầy,chính xác đến từng chi tiết -"chợt chân phải vấp.." -"Đưa bàn tay trái" Chân phải vấp thì T ko thắc mắc nhưng sao lại đưa bàn tay trái mà ko đưa bàn tay phải à Thầy? Đào công tử đi đằng sau nhưng mà ở mé bên trái của tiểu thư Phong Nguyệt nên mí vấp chân phải để chụp vào lưng nàng (nếu vấp chân trái là chụp vô vách đá rùi). Cũng vì chàng đi mé bên trái nàng nên nàng đưa tay trái ra để nắm lấy tay phải của chàng... Em hỉu thía có đúng hông ạ thưa thầy? |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 26 Sep 2014, 13:35 | |
| - Phương Nguyên đã viết:
- Trăng đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Hai anh em xắn tay áo đứng hai bên cùng xuống tấn xoay chuyển tấm bia đá theo tiếng hô của Đào Long Vân, nhưng tấm bia nặng nề vẫn ù lỳ không hề lay chuyển. Sau ba lần thử đỏ mặt tía tai cũng hoài công, Phong Nguyệt bèn đứng thẳng lên phủi tay nói: _ Trừ phi là có thiên tướng giáng trần chứ em không tin là bia này có thể dịch chuyển được!
Phong Lôi cũng phụ hoạ: _ Bia đã dựng mấy trăm năm nhẽ nào có ai dời đi làm chi?
Long Vân tỉ mỉ quan sát khắp xung quanh, tay chàng vuốt quanh mép đá từ trên xuống dưới. Bỗng nhiên ngón tay chàng chạm vào một phần hõm ở chân bia sau một cái gờ nhỏ mà nhìn phía trên không thể phát hiện. Trong lỗ hõm có một cái nút đồng to bằng đầu ngón tay. Không ngần ngừ chàng ấn mạnh vào cái nút. Tiếng sè sè vang lên nhẹ nhẹ, mặt đất khẽ rung động, rồi tấm bia bắt đầu xoay đi trước mấy đôi mắt ngạc nhiên của mọi người. Trên chỗ đứng của bia cũ xuất hiện một miệng hang to vừa cỡ người chui lọt. Từ trên xuống có từng nấc thang bằng đá. Không nén được mối tò mò Phong Nguyệt hỏi: _ Chúng ta cùng xuống hang xem sao nhé?
Phong Lôi hơi lo ngại: _ Chẳng biết trong hang có gì, nhiều khi là rắn rết bọ cạp hay những vật nguy hiểm chết người?
Long Vân nói: _ Hang này có người ra vào chứng tỏ là không có những thứ đấy đâu Vũ huynh à!
Phong Lôi trả lời: _ Nếu có người mà mình đường đột xông vào coi chừng người ta nghĩ mình là thù địch rồi lại đánh nhau!
Phong Nguyệt vốn tánh ngang tàng chẳng biết sợ trời sợ đất. Nàng bảo: _ Đánh thì đánh chứ, người nào đấy bên ngoài không ở lại trốn trong hang thì hết bảy tám phần có nhẽ cũng chẳng phải hảo nhân gì! Hay là Lý công tử và trưởng huynh ở ngoài canh chừng, em xuống xem một chốc rồi ra ngay!
Biết là không thể ngăn cản cô em bướng bỉnh, Vũ Phong Lôi đành nhượng bộ: _ Thôi được rồi, để anh xuống trước dọn đường, em và công tử theo sau nhé?
Vì đường hang chật hẹp nên anh em họ Vũ quyết định cất giấu vũ khí đồ đạc vào bọng cây si gần đó xong, ba người theo nấc thang bước xuống. Vừa qua khỏi cửa hang thì tiếng sè sè lại vang lên, cơ quan tự động đóng cửa hang lại. Bên trong bỗng thành tối om, nhưng Phong Lôi và Phong Nguyệt vốn quen luyện công nên mắt nhìn trong tối vẫn tinh tường. Long Vân sờ soạng vách hang từ từ bước lần theo. Đường đi gồ ghề lởm chởm khiến chàng cảm thấy khó khăn để theo kịp hai người. Chợt chân phải vấp phải mô đất chàng chới với nửa thân mình nhào về phía trước, hai tay đưa ra tình cờ chụp vào lưng Phong Nguyệt làm cô gái loạng choạng. Nàng gượng người đứng lại, đỡ tay cho chàng khỏi ngã, vô tình mặt hai người rất sát gần nhau. Trong bóng tối không ai trông rõ hai má Phong Nguyệt đã đỏ bừng lên vì thẹn. Long Vân lúng túng xin lỗi nhưng cô gái đã dịu dàng nói: _ Công tử là văn nhân nên chắc không quen những lối đi hiểm hóc như bọn võ biền chúng tôi! Để tôi phụ giúp công tử một tay.
Nàng đưa bàn tay trái ra nhẹ nhàng nắm lấy tay chàng kéo đi, nhờ vậy chàng bước theo dễ dàng hơn nhiều. Đi một lát, trước mặt ba người thấy lờ mờ ánh sáng hắt tới. Đi về phía đó một lúc thì thấy đường có vẻ rộng dần và họ phát hiện nguồn sáng phát ra từ một thạch thất. Vừa bước vào cửa thình lình có tiếng người vang lên, âm thanh nghe cực kỳ lạnh lẽo: _ Các người là ai?
Ái Hoa (còn tiếp)
Kính thầy,truyện hay mà thầy viết chút tẹo,đoc không "đã",mà lại ngừng ngay đoạn hồi hộp nhất Nhưng đoc rồi mới thấy được thầy..đúng là thầy,chính xác đến từng chi tiết -"chợt chân phải vấp.." -"Đưa bàn tay trái" Chân phải vấp thì T ko thắc mắc nhưng sao lại đưa bàn tay trái mà ko đưa bàn tay phải à Thầy? Đào công tử đi đằng sau nhưng mà ở mé bên trái của tiểu thư Phong Nguyệt nên mí vấp chân phải để chụp vào lưng nàng (nếu vấp chân trái là chụp vô vách đá rùi). Cũng vì chàng đi mé bên trái nàng nên nàng đưa tay trái ra để nắm lấy tay phải của chàng...
Em hỉu thía có đúng hông ạ thưa thầy? Giỏi thật! PN có kinh nghiệm ... bị chụp chưa mà hiểu rõ vậy? _________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4905 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 26 Sep 2014, 14:36 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Trăng đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Hai anh em xắn tay áo đứng hai bên cùng xuống tấn xoay chuyển tấm bia đá theo tiếng hô của Đào Long Vân, nhưng tấm bia nặng nề vẫn ù lỳ không hề lay chuyển. Sau ba lần thử đỏ mặt tía tai cũng hoài công, Phong Nguyệt bèn đứng thẳng lên phủi tay nói: _ Trừ phi là có thiên tướng giáng trần chứ em không tin là bia này có thể dịch chuyển được!
Phong Lôi cũng phụ hoạ: _ Bia đã dựng mấy trăm năm nhẽ nào có ai dời đi làm chi?
Long Vân tỉ mỉ quan sát khắp xung quanh, tay chàng vuốt quanh mép đá từ trên xuống dưới. Bỗng nhiên ngón tay chàng chạm vào một phần hõm ở chân bia sau một cái gờ nhỏ mà nhìn phía trên không thể phát hiện. Trong lỗ hõm có một cái nút đồng to bằng đầu ngón tay. Không ngần ngừ chàng ấn mạnh vào cái nút. Tiếng sè sè vang lên nhẹ nhẹ, mặt đất khẽ rung động, rồi tấm bia bắt đầu xoay đi trước mấy đôi mắt ngạc nhiên của mọi người. Trên chỗ đứng của bia cũ xuất hiện một miệng hang to vừa cỡ người chui lọt. Từ trên xuống có từng nấc thang bằng đá. Không nén được mối tò mò Phong Nguyệt hỏi: _ Chúng ta cùng xuống hang xem sao nhé?
Phong Lôi hơi lo ngại: _ Chẳng biết trong hang có gì, nhiều khi là rắn rết bọ cạp hay những vật nguy hiểm chết người?
Long Vân nói: _ Hang này có người ra vào chứng tỏ là không có những thứ đấy đâu Vũ huynh à!
Phong Lôi trả lời: _ Nếu có người mà mình đường đột xông vào coi chừng người ta nghĩ mình là thù địch rồi lại đánh nhau!
Phong Nguyệt vốn tánh ngang tàng chẳng biết sợ trời sợ đất. Nàng bảo: _ Đánh thì đánh chứ, người nào đấy bên ngoài không ở lại trốn trong hang thì hết bảy tám phần có nhẽ cũng chẳng phải hảo nhân gì! Hay là Lý công tử và trưởng huynh ở ngoài canh chừng, em xuống xem một chốc rồi ra ngay!
Biết là không thể ngăn cản cô em bướng bỉnh, Vũ Phong Lôi đành nhượng bộ: _ Thôi được rồi, để anh xuống trước dọn đường, em và công tử theo sau nhé?
Vì đường hang chật hẹp nên anh em họ Vũ quyết định cất giấu vũ khí đồ đạc vào bọng cây si gần đó xong, ba người theo nấc thang bước xuống. Vừa qua khỏi cửa hang thì tiếng sè sè lại vang lên, cơ quan tự động đóng cửa hang lại. Bên trong bỗng thành tối om, nhưng Phong Lôi và Phong Nguyệt vốn quen luyện công nên mắt nhìn trong tối vẫn tinh tường. Long Vân sờ soạng vách hang từ từ bước lần theo. Đường đi gồ ghề lởm chởm khiến chàng cảm thấy khó khăn để theo kịp hai người. Chợt chân phải vấp phải mô đất chàng chới với nửa thân mình nhào về phía trước, hai tay đưa ra tình cờ chụp vào lưng Phong Nguyệt làm cô gái loạng choạng. Nàng gượng người đứng lại, đỡ tay cho chàng khỏi ngã, vô tình mặt hai người rất sát gần nhau. Trong bóng tối không ai trông rõ hai má Phong Nguyệt đã đỏ bừng lên vì thẹn. Long Vân lúng túng xin lỗi nhưng cô gái đã dịu dàng nói: _ Công tử là văn nhân nên chắc không quen những lối đi hiểm hóc như bọn võ biền chúng tôi! Để tôi phụ giúp công tử một tay.
Nàng đưa bàn tay trái ra nhẹ nhàng nắm lấy tay chàng kéo đi, nhờ vậy chàng bước theo dễ dàng hơn nhiều. Đi một lát, trước mặt ba người thấy lờ mờ ánh sáng hắt tới. Đi về phía đó một lúc thì thấy đường có vẻ rộng dần và họ phát hiện nguồn sáng phát ra từ một thạch thất. Vừa bước vào cửa thình lình có tiếng người vang lên, âm thanh nghe cực kỳ lạnh lẽo: _ Các người là ai?
Ái Hoa (còn tiếp)
Kính thầy,truyện hay mà thầy viết chút tẹo,đoc không "đã",mà lại ngừng ngay đoạn hồi hộp nhất Nhưng đoc rồi mới thấy được thầy..đúng là thầy,chính xác đến từng chi tiết -"chợt chân phải vấp.." -"Đưa bàn tay trái" Chân phải vấp thì T ko thắc mắc nhưng sao lại đưa bàn tay trái mà ko đưa bàn tay phải à Thầy? Đào công tử đi đằng sau nhưng mà ở mé bên trái của tiểu thư Phong Nguyệt nên mí vấp chân phải để chụp vào lưng nàng (nếu vấp chân trái là chụp vô vách đá rùi). Cũng vì chàng đi mé bên trái nàng nên nàng đưa tay trái ra để nắm lấy tay phải của chàng...
Em hỉu thía có đúng hông ạ thưa thầy? Giỏi thật! PN có kinh nghiệm ... bị chụp chưa mà hiểu rõ vậy? Em mong wài mừ chưa có lần nào được chụp hết á thầy |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh | |
| |
| | | |
Similar topics | |
|
Trang 63 trong tổng số 100 trang | Chuyển đến trang : 1 ... 33 ... 62, 63, 64 ... 81 ... 100 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |