Эдуард Аркадьевич Асадов
Eduard Arkadyevich Asadov ( 7/9/1923 – 21/4/2004) là nhà thơ Nga – Xô Viết, anh hùng Liên Xô.
Eduard Asadov sinh ở nước cộng hoà Trung á Turmenia. Cả bố và mẹ đều là người Armenia và đều làm nghề dạy học. Năm 1929, sau khi bố mất, Asadov cùng mẹ chuyển về Sverdlovsk (miền Ural, Nga). Lên 8 tuổi đã biết làm thơ. Năm 1939 gia đình chuyển về Moskva và học ở trường phổ thông số 38, thành phố Moskva. Năm 1941 học xong phổ thông, Asadov tình nguyện tham gia quân đội, chiến đấu ở mặt trận bắc Kapkage và mặt trận Ukraine. Bị thương nặng ở Sevastopol, hậu quả là bị mù.
Năm 1946 Asadov vào học trường viết văn Maxim Gorky. Năm 1951 tốt nghiệp, xuất bản tập thơ đầu tiên Светлая дорога (Con đường sáng), được kết nạp vào Đảng cộng sản và Hội Nhà văn Liên Xô. Thời gian sau đó, hầu như cứ vài ba năm lại in một tập thơ mới. Ngoài thơ ca, Asadov còn viết truyện và dịch thơ các nước trong Liên bang Xô Viết như Armenia, Gruzia, Kazakhstan, Uzkekistan... Trong những thời gian khác nhau ông cộng tác với nhiều tờ báo và tạp chí lớn như Литературной газете (báo Văn học), Огонёк (tạp chí Ngọn lửa nhỏ)...
Eduard Asadov đặc biệt nổi tiếng với thơ trữ tình, thế hệ trẻ luôn coi ông là thần tượng của mình. Asadov mất ở Moskva năm 2004.
Я могу тебя очень ждать
Я могу тебя очень ждать,
Долго-долго и верно-верно,
И ночами могу не спать
Год, и два, и всю жизнь, наверно!
Пусть листочки календаря
Облетят, как листва у сада,
Только знать бы, что все не зря,
Что тебе это вправду надо!
Я могу за тобой идти
По чащобам и перелазам,
По пескам, без дорог почти,
По горам, по любому пути,
Где и черт не бывал ни разу!
Все пройду, никого не коря,
Одолею любые тревоги,
Только знать бы, что все не зря,
Что потом не предашь в дороге.
Я могу для тебя отдать
Все, что есть у меня и будет.
Я могу за тебя принять
Горечь злейших на свете судеб.
Буду счастьем считать, даря
Целый мир тебе ежечасно.
Только знать бы, что все не зря,
Что люблю тебя не напрасно!
Em có thể mãi chờ anh
Eduard Arkadyevich Asadov (Nhà thơ Nga)
Em có thể chờ anh, chờ mãi
Chờ thật lâu và chung thủy anh ơi,
Có nhiều đêm thức hoài không ngủ
Một, hai năm và có thể cả đời
Hãy để cho bao nhiêu tờ lịch
Cứ bay đi như chiếc lá trong vườn
Chỉ biết rằng, tất cả không vô ích
Với anh thì nó thực cần hơn
Em có thể theo anh đi tất cả
Sa mạc, rừng sâu, nơi không có đường qua
Qua núi thẳm hay một miền đất lạ
Cả quỷ kia cũng chẳng tới bao giờ
Theo tất cả, em không hề oán trách
Em vượt qua mọi nỗi đau buồn
Chỉ hiểu rằng, đều không vô ích
Vì anh không phản bội trên đường
Vì anh, em vô tư dâng tặng
Tất cả những gì anh có trong tay
Vì anh, em sẵn sàng đón nhận
Nỗi đắng cay trên cuộc đời này.
Và em sẽ vô cùng hạnh phúc
Từng giờ dâng cả vũ trụ cho anh
Mong anh hiểu, tất cả không vô ích
Không phí hoài khi em mãi yêu anh ...
PHẠM THANH CẢI dịch