Bài viết mới | Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Yesterday at 21:37
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
KÍNH THĂM THẦY, TỶ VÀ CÁC HUYNH, ĐỆ, TỶ, MUỘI NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 by Trăng Thu 21 Nov 2024, 16:45
KÍNH CHÚC THẦY VÀ TỶ by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:30
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:22
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Wed 20 Nov 2024, 15:22
NHỚ NGHĨA THẦY by buixuanphuong09 Wed 20 Nov 2024, 06:20
KÍNH CHÚC THẦY TỶ by Bảo Minh Trang Tue 19 Nov 2024, 18:08
Mấy Mùa Cao Su Nở Hoa by Thiên Hùng Tue 19 Nov 2024, 06:54
Lục bát by Tinh Hoa Tue 19 Nov 2024, 03:10
7 chữ by Tinh Hoa Mon 18 Nov 2024, 02:10
Có Nên Lắp EQ Guitar Không? by hong35 Sun 17 Nov 2024, 14:21
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 17 Nov 2024, 07:52
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:28
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:13
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:07
Hoàng Hiện by hoanghien123 Fri 15 Nov 2024, 11:36
Ngôi sao đang lên của Donald Trump by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 11:09
Cận vệ Chủ tịch nước trong chuyến thăm Chile by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 10:46
Bầu Cử Mỹ 2024 by chuoigia Thu 14 Nov 2024, 00:06
Cơn bão Trà Mi by Phương Nguyên Wed 13 Nov 2024, 08:04
DỤNG PHÁP Ở ĐỜI by mytutru Sat 09 Nov 2024, 00:19
Song thất lục bát by Tinh Hoa Thu 07 Nov 2024, 09:37
Tập thơ "Niệm khúc" by Tú_Yên tv Wed 06 Nov 2024, 10:34
TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:17
CHƯA TU &TU RỒI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:05
Anh muốn về bên dòng sông quê em by vamcodonggiang Sat 02 Nov 2024, 08:04
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 12:39
Kim Vân Kiều Truyện - Thanh Tâm Tài Nhân by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 08:41
Chút tâm tư by tâm an Sat 26 Oct 2024, 21:16
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
|
| Lời những bài tân vọng cổ | |
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Lời những bài tân vọng cổ Thu 25 Mar 2010, 03:57 | |
| |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: TÌNH ANH BÁN CHIẾU Thu 25 Mar 2010, 03:59 | |
| TÌNH ANH BÁN CHIẾU - Soạn giả Viễn Châu
Hò Hò hơ... chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm Công tôi cực lắm mưa nắng dãi dầu Chiếu nầy tôi chẳng bán đâu Tìm cô không gặp... ờ... hò.. hơ.... Tìm cô không gặp tôi gối đầu mỗi đêm...
Câu 1: Ghe chiếu Cà Mau đã cắm sào trên bờ kinh ngã bảy, sao cô gái năm xưa chẳng thấy...
VỌNG CỔ
... ra... chào... Cổng vườn cô khóa kín tự hôm nào... Tôi vác đôi chiếu bông từ dưới ghe lên xóm rẩy, chiếc áo nhuộm bùn lấm tấm giọt mồ hôi (-) Vườn nhà cô sau trước vắng tanh, gió lạnh chiều đông bổng có ai dạo lên tiếng nguyệt cầm. Như gieo vào lòng tôi một nỗi buồn thê thảm...
Câu 2: Cô đã đặt đôi chiếu bông bề dài hai thước, có lẽ để điểm tô ở chốn loan phòng... ... Hôm nay, cô đã quên tôi để cất bước theo chồng... Cô ơi, đôi chiếu nầy tự tay tôi dệt lấy, tôi đã lựa từng cọng lác, sợi đay (-) Hôm nay, tôi đến nơi đây thì cô đã rời bỏ quê nhà sang qua xứ khác. Tôi đứng trước cổng vườn xưa với nỗi buồn man mác, còn đôi chiếu nầy tôi biết tặng cho ai?
Câu 3: Nhớ năm ngoái, khi ghe vừa tới vàm sông ngả bảy cô đã tươi cười dẫn tôi đến tận nhà cô. Cô đưa tôi vào tận chốn phòng riêng để đo ni chiếc giường gõ đỏ và cô đặt làm đôi chiếu.(-) Cô hỏi qua giá cả, tôi trả lời lấy giá rẽ làm quen! Năm hôm sau tôi sắp sửa lui ghe, cô còn đứng trên bến dặn dò kỷ lưỡng. Sau khi cô đà quay gót, chiếc áo bông hường khuất dạng sau mấy lùm tre. Cô có biết đâu, tôi đã đưa nón lá che nghiêng để giấu đôi dòng nước mắt. Vì tôi không muốn bàng quan thiên hạ họ cười tôi là một gả si tình.
Nói lối Khi hỏi lại xóm giềng tôi mới biết Cô theo chồng đã được bốn trăng qua. Mình dám đâu sai hẹn với người ta Mà họ đành đoạn bỏ nhà đi xứ khác...!
Câu 4: Tôi vác đôi chiếu bông mà cõi lòng tan nát. Bước chân đi như thể xác...
VỌNG CỔ
... không... hồn... Nước mắt tuôn rơi theo lá rụng bên đường... Gió đông vụt vù thổi mạnh, lạnh đất trời lạnh đến cả tâm can (-) Người ta đã có đôi rồi Chiếu chăn đâu ấm bằng người tình chung Để mình vác cặp chiếu bông Chờ đợi chi nữa, uổng công đợi chờ.
Câu 5: Khuya đêm nay ngồi chờ nước lớn, nỗi niềm riêng cứ canh cánh bên lòng... ...Tôi thấy đời của tôi sao lạnh lẽo khôn cùng... Còn chi buồn hơn đời bán chiếu, để tô điểm loan phòng cho những gái còn xuân (-) Đến khi họ cất bước quay lưng lại không một lời hỏi han từ giả! Đến đôi chiếu bông tôi đã bỏ công ngồi dệt mấy ngày đêm ròng rả, mà nay vẫn còn nằm trơ ở dưới khoang thuyền
Câu 6: Ngọn gió đêm đông đừng thổi nữa, lòng tôi lạnh lắm gió đông ôi! Tôi nhổ sào cho ghe chiếu trôi xuôi mà lòng nặng trĩu một nỗi sầu tê tái.(-) Tôi ngồi yên sau lái, đôi mắt vẫn hướng về nơi nẻo cũ, vườn xưa. Hỡi ơi! Con sông Phụng Hiệp nó chảy ra bảy ngả. Mà lệ của tôi sao nó cứ lai láng tuôn dòng.
Có ai biết được nỗi lòng của tôi với cô gái mỹ miều trên kinh ngả bảy
Sông sâu bên lỡ, bên bồi Tình anh bán chiếu trọn đời không phai ./. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: VÕ ĐÔNG SƠ Thu 25 Mar 2010, 04:03 | |
| VÕ ĐÔNG SƠ - Soạn giả Viễn Châu
Nhạc 1/.Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi! Đường dài mịt mùng em không đến nơi Mây nước buồn cơn lửa binh Hết kể chuyện chung tình Khóc than riêng em một mình 2/.Cây tuôn lá xanh xây mồ cho anh! Tình đầu bẽ bàng trong cơn chiến chinh Đưa tiễn nào hay rẽ chia Cách trở hận muôn đời Nói nữa chi thêm...nghẹn...lời...
Câu 1: Trời ơi, bởi sa cơ giữa chiến trường thọ tiễn! Nên Võ Đông Sơ đành chia tay vĩnh viễn... Bạch...
VỌNG CỔ
... Thu... Hà... ...Bạn tình ơi! Đừng hoài công mòn mõi đợi chờ... Hãy gọi tên anh trong những chiều sương lạnh, khi cánh nhạn bay về cuối nẻo trời xa (-) Hay những lúc canh khuya tựa rèm thưa ngắm áng trăng tà, nàng có nhớ đến tháng năm nầy có một người yêu đã vùi thây giữa vùng cát trắng...
Câu 2: Ta cảm thấy một vùng trời đất hình như đão lộn, máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào... ...Ta gọi tên em trong tiếng nấc nghẹn ngào... Đây mới thật là lần chia ly vĩnh viễn, hết mong gì gặp gở cùng nhau (-) Rượu ly bôi ngày ấy tiễn anh đi Hoa lá bay theo vó ngựa phi Có biết đâu buổi tiễn đưa hôm ấy Là buổi chia lìa nàng chờ đợi mà chi...
Nói lối Ta cảm thấy máu ngừng trong nhịp thở Rút gươm thiêng mà giòng lệ tuôn sa Khắc vào cây ba chữ...Bạch...Thu...Hà! Để kỷ niệm ngày ta không gặp nữa...
Câu 4: Tuấn mã ơi! Hãy phi mau về báo hung tin cho quân ta được rõ: Rằng Võ Đông Sơ đã vùi thây trong gió bụi...
VỌNG CỔ
...quan...hà... Tiếng kiểng thu quân tắt lim tự bao giờ... Hoàng hôn phủ trùm lên bãi chiến một vẻ u buồn lạnh lẽo tiêu sơ (-) Lá rừng rơi rụng như mưa Phải chăng xây hộ nấm mồ cho ta! Máu đào theo lệ tuôn sa Nhắc câu chung thủy, lòng ta nghẹn ngào
Câu 5 ( nhạc) Máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào Chí anh hùng vùi trong kiếm đao Bóng chiều rơi cuối nẻo biên thùy ( về vọng cổ ) Ta thấy miền xa như rũ bóng quân kỳ... ...Ta muốn kêu lên ba tiếng Bạch Thu Hà... Bạch Thu Hà ơi! Tim ta như ngừng đập, máu tuần hoàn ngưng chảy khắp châu thân (-) Thôi thôi lỡ làng rồi tiếng hẹn trăm năm. Từ đây nàng có nhớ đến ta hãy ngâm câu “ Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu – Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi “
Câu 6: Bạch Thu hà...Bạch Thu hà ơi! Nàng đã bao phen vượt suối trèo non để giữ vẹn tiết trinh. Ta cũng mấy bận lao mình trong nắng gió. Chuyện hàn huyên chưa cùng nhau cạn tỏ, thì giọt máu chung tình đã nhuộm thắm chinh y (-) Từ đây hết nợ, hết duyên, hết ân, hét ái...Lưỡi gươm thiêng ta xin gởi lại cho người yêu lý tưởng Bạch Thu hà. Nhạc Hỡi tình chung ơi! Đường dài mịt mùng em không đến nơi Mây nước buồn cơn lửa binh Hết kể chuyện chung tình… ( về vọng cổ ) …Khóc than riêng em một mình ./. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: BẠCH THU HÀ Thu 25 Mar 2010, 04:06 | |
| BẠCH THU HÀ - Soạn giả Viễn Châu
Nhạc Trong khói hương mơ màng tung bay Đêm tóc tang u buồn nhớ ai! Nửa chừng duyên kiếp chia phôi Ai đi cách mấy phương trời Duyên trúc mai vĩnh viễn xa rồi. Ai biết đâu một lần chia tay Riêng thiếp cam chịu nhiều đắng cay! Nỗi sầu bao thuở cho nguôi Ly tan nhớ tiếc muôn đời Bao đắng cay...than chẳng nên...lời...
Câu 1: Võ lang ơi! Đôi ngã sâm thương uyên ương rã cánh. Thiếp đành cam gãy gánh...
VỌNG CỔ ... chung tình... - Gió kép, mưa đơn thiếp thui thủi một mình... Chàng ra đi đền ơn xã tắc, thiếp nghẹn ngào tím ruột bầm gan (-) Rảo bước theo đám quân canh đến trước`cửa tùng đình, thiếp ngập ngừng chưa dám bước vào trong. Bởi thiếp đây đâu dám ngờ rằng: Võ Đông Sơ đã ra người thiên cổ...
Câu 2: Đàn đứt dây rồi, phím đã long! Làm sao dạo được bản tương phùng... ...thiếp gởi niềm đau theo giọt lệ ly tình... Trống thành Tây mấy dùi khoan nhặt, lòng thiếp hãi hùng như tiếng trống tàn canh (-) Bẽ bàng thay buổi đầu xanh Đầu xanh vương lấy nợ tình mà chi? Để rồi gặp cảnh chia ly Một buổi phân kỳ, lệ hận trào tuôn!
THƠ Lỡ giấc mơ tình giữa tuổi xuân Lầm than gió bụi biết bao lần Thiên thu điệp mộng hồn trinh nữ Vạn cổ tình, hoài vọng cố nhân...
Câu 4: Thiếp muốn xé tan áng mây trên từng cao diệu vợi...Để hỏi thử cao xanh ông ghét ghen chi mà để tội kẻ...
VỌNG CỔ
.... Chương... Đài... -Một kiếp quần thoa lận đận biết bao ngày... Nhưng mảnh kiên trinh thiếp nguyền vẹn giữ, cho trọn lời đoan thệ cùng ai (-) Thôi rồi đá nát, vàng phai Cầu Ô lỡ nhịp mộng đời dỡ dang Nhìn lên trướng rũ màu tang Chàng đi để thiếp khóc than một mình
Câu 5: Ánh nguyệt mới nhô lên đã bị phủ che bởi vầng mây xám. Cũng như đời thiếp vừa thoát cơn khổ nạn, đã đành cam vắng bạn chung tình... ...Quấn mảnh khăn tang, thiếp quỳ trước tùng đình... Chàng ra đi muôn đời không trở lại, chén rượu đào thiếp đưa tiễn ai đây (-) ( Nhạc ) Rượu sanh ly dưới làn hương khói Trước linh sàng thiếp thổn thức từng cơn Rượu đôi chung lễ người thiên co å( về vọng cổ ) Tiễn đưa ai đi mãi không về! (-)
Câu 6: Võ lang...Võ lang...trời ơi! Thiếp đã gào lên mấy lượt, sao chàng vẫn im lìm trong cỗ áo quan! Bạch lạp lờ mờ như đỗ lệ sầu than, như khóc cho đời thiếp bẽ bàng duyên hương lửa! Lời đoan thệ đã bay theo ngọn gió thì còn tiếc chi thân của Bạch Thu Hà...(-)
Võ lang ơi! Thiếp mượn lưỡi báu đao phủi rồi nợ thế.
Để nơi miền âm cảnh, Bạch Thu Hà hội ngộ Võ Đông Sơ! ./. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: TÂN QUỲNH KHÓC BẠN Thu 25 Mar 2010, 04:09 | |
| TÂN QUỲNH KHÓC BẠN - Soạn giả Viễn Châu
Nói lối Nghe hung tín nhị ca đà thọ khổn Hồng Đào san em quay ngựa trở về ngay Kìa giữa pháp trường cát bụi mịt mù bay Quân đao phủ sắp ra tay hành quyết…
Câu 1: Khoan, để anh cạn phân đừng vội giết oan một trang hào kiệt…Nghe lời anh đình thủ bớ…
VỌNG CỔ
… La…Thành … Thôi rồi! Lưỡi gươm đưa đã dứt mạng anh hùng… Đơn Nhị ca ơi! còn đâu đời ngang dọc, quyết vẫy vùng cho rõ mặt với núi sông (-) Nhớ năm xưa thề câu “Chị ngã, em nâng”, dẫu tử sanh quyết vẹn chữ kim bằng. Thế mà nay u hiển đôi phang, giữa pháp trường đành chia tay vĩnh viễn…
Câu 2: Thủ cấp đã rơi trên thảm cỏ xanh nhưng đôi môi vẫn còn mấp máy, phải chăng anh oán Đường Vương và hận kẻ vong thề… …Nghe hung tin em vội vã quay về… Trễ phút giây nhị ca đã hóa ra người thiên cổ, lòng dạ nào em chẳng tái tê (-) La Thành ơi! Em tệ bạc làm chi nỡ xuống gươm giết người bạn cũ. Dù không thương, em cũng đừng nên hạ thủ, giết kẻ thù chứ giết bạn đành sao?
Câu 3: Nhị ca ơi! Chén rượu đoan thề hơi men còn phảng phất đầu môi, trên lối hoạn đồ muôn nẻo ngược xuôi anh mang chí cả mong đạp thành phá lũy. Nhưng mà trời không tựa được lòng người dũng sĩ, nên giữa sa trường anh mới bị sa cơ! (-) Ai còn bày ra chi cuộc tống tửu đau thương, lễ đưa tiễn rượu đào pha nước mắt. Chén rượu năm xưa kết giao tình bạn hữu, chén rượu ngày nay đứt đoạn nghĩa kim bằng.
Nói lối Hùm thiêng dẫu thác danh thơm còn chói rạng Há chi điều mũi đạn, lằn tên Ơn Nhị ca bảo bọc mấy năm trường Công hoạn dưỡng chưa báo đền muôn một…
Câu 4: La Thành ơi! Anh trách em ở ăn sao quá nghiệt! Nỡ vung gươm giết thác bạn…
VỌNG CỔ
… anh hùng… Chữ đồng tâm em bẽ gãy cho đành… Không năm xưa nơi Tam Hiền quán, cắt máu ăn thề kết nghĩa đệ huynh (-) Thế rồi, Nhị ca giận bỏ ra đi theo Thập bát phản vương nên không đồng chí hướng ai thờ chúa nấy. Người sao đặng trọn trung, trọn hiếu. Còn người phải cam lãnh án bêu đầu…
Câu 5: Nhớ năm xưa khi sang nhà em chúc thọ, cũng tại Trình Giảo Kim mới có chuyện thâm hờn… …La đệ tuổi thanh xuân nên tánh khí can cường… Trong khi ăn thề trích huyết, máu của hai người chẳng chịu trào tuôn (-) Đó là điềm trời xui trong nhóm đệ huynh có hai kẻ tánh tình không hòa hợp. Thế rồi khi lên Hồng Đào San chiêu an Tam kiệt, em về tới nơi thì sự thể quá muộn màng…
Câu 6: Nhị ca ơi! ôm thây anh máu thắm nhuộm chinh y, lòng tiểu đệ thêm nghẹn ngào chua xót! Nhớ câu “ Tiền đồng tịch kim bằng cộng lạc – Hậu lâm nguy bất kiến đệ huynh “ (-) Đấng anh hùng đâu ngại lẽ tồn vong, nhưng chết tức tưởi thiên thu còn ghi hận! Em cầu nguyện cho anh sớm tiêu diêu miền cực lạc, bởi có câu “Sanh vi tướng – Tử vi thần” Đơn Nhị ca ơi! Kiếp nầy mộng tranh bá đồ vương anh không được đắc kỳ sở nguyện. Em tin tưởng sau nầy anh sẽ trả được thù ở kiếp lai sinh ./. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: ÔNG LÃO CHÈO ĐÒ Thu 25 Mar 2010, 04:20 | |
| ÔNG LÃO CHÈO ĐÒ - Soạn giả Viễn Châu
Thơ
Con nước mơ màng, mây vẩn vơ… Thì còn lão với một con đò Có tiền mua lấy vài chai rượu Nhắp rượu xong rồi, lão nói thơ… Thơ Vân Tiên Linh đinh trời rộng sông dài Đò ngang một chuyến lần hồi sớm trưa Chiều rồi nghỉ một chuyến đưa Nằm nghe lá rụng như mưa trên đò Cơm ngày hai bữa cầu no Dám đâu bàn chuyện cơ đồ viễn vông Đời nầy có cũng như không Sớm còn tối mất bận lòng mà chi
Câu 1: Còn nước còn non thì nơi bến cũ vẫn còn trơ một ông lão…
VỌNG CỔ
… đưa… đò… Sông nước miền quê như say theo tiếng hát câu hò… Trên con thuyền cũ kỹ, ai muốn sang bến sông nầy lão đưa rước giùm cho (-) Tiền bạc trả công chẳng nệ ít hay nhiều, lão chỉ cần ngày hai bữa mà thôi. Bởi lão đây yêu quý con đò như thiên hạ họ yêu một người tình lý tưởng… Thơ Vân Tiên. Người ta đi ngược, đi xuôi Kẻ ham phú quý, người đòi đĩnh chung Lữ hành khi đã sang sông Có ai còn nhớ đến ông chèo đò?
( về câu 2 ):…Lão chẳng mong chi cũng không đợi không chờ… Cơm hẩm canh rau một ngày hai buổi, manh áo tồi tàn lão dãi nắng, dầm mưa (-) Thơ Vân Tiên Mặc dù tuổi đã già nua Vẫn còn chèo nỗi con đò sang sông Tai còn tỏ, mắt còn tinh Bàn chuyện nhân tình lão chẳng nhượng gì ai…
Nói lối
Hơi thu lạnh gió đưa hàng lau lách Nửa chiều rồi, đò vắng khách sang sông Ngồi trầm ngâm nhìn nước bạc xuôi dòng Lão bổng thấy cõi lòng trống trải…
Thơ
Chim bay về núi tối rồi Lão lo xúc gạo rửa nồi nấu cơm Bình minh rồi lại hoàng hôn Năm cùng tháng hết lo buồn mà chi! Sự đời sanh ký, tử quy Mới xuân xanh đó già thì đến nơi Sông dài mấy bận đầy vơi Thế gian mấy bận đổi dời trắng đen…
Câu 5: Mười mấy năm qua mấy mùa khói lửa, lão đã chứng kiến biết bao nhiêu cảnh hưng vong của thế sự…
VỌNG CỔ
… thăng… trầm… Nước mắt già nua pha lẫn nước xuôi dòng… Bất giác lão đưa tay sờ lên mái tóc, thì sau cuộc ba đào nó đã trắng như bông (-)
Thơ Vân Tiên
Chuyện đời như cánh phù du Sớm còn, tối mất dạ sầu mà chi Sang giàu như áng mây bay Mới vừa thấy đó phủi tay không còn
Câu 6: Hò hơ…nước giữa dòng có khi trong, khi đục Người ở đời có lúc nhục, lúc vinh Gẫm ai vô sự như mình, Đò ngang một chuyến…hò hơ… …đò ngang một chuyến mặc tình nắng mưa
Thơ Vân Tiên
Thân già gạo chợ nước sông Khỏe thì đưa khách, mệt nằm xả hơi. Sang giàu mặc kẻ đua bơi Công danh như thể bèo trôi giữa dòng
Ai dại, ai khôn gẫm lại vẫn không bằng đời của lão
Còn trời, còn nước, còn sông Còn cây đa cũ, còn ông chèo đò./. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: GÁNH CHÈ KHUYA Fri 26 Mar 2010, 00:10 | |
| GÁNH CHÈ KHUYA - Soạn giả Thu An
Em gái : (rao) Ai ăn chè bột khoai bún tàu đậu xanh nước dừa đường cát hôn ...
Tân nhạc
Nam : Nghe tiếng rao trong đêm dài u buồn Đêm từng đêm thầm vang bên phố nhỏ Nghe tiếng rao như một lời kêu than Cho số kiếp phụ phàng
Em gái : Em đi bán chè thưng Nặng lo chữ hiếu cho tròn Và em lo thân sống Cho tròn nợ áo cơm
Câu 1 : Hễ mỗi lần nghe tiếng rao vang từ đầu phố là lòng tôi như nhớ thương em gái lạ đã
VỌNG CỔ
đi ... rồi… Cũng gánh gánh chè khuya qua lại đường này… Em gái ấy ở trong cuối phố .Với một mẹ già tuổi độ sáu mươi (+) Tóc chưa xuống khỏi bờ vai Mà em đã gánh nặng rồi thương đau Vì nuôi mẹ khổ nghèo nên em phải chịu nhọc nhằn lo cho tròn câu hiếu thảo
Câu 2 : Tuổi mới mười lăm vo cơm chưa sạch cám. Mà em đã biết nấu chè thưng và gánh bán cho khách qua đường… Nhưng tội nghiệp thay, chữ a bê em chưa biết một vần… Nhưng em siêng lắm chiều nào em cũng học với bà mẹ già chỉ đọc được vần xuôi (+) Thấy thương em cố sức sống trong cảnh đói nghèo thất học. Cho nên, tôi mới bảo em mỗi ngày một buổi .Đến nhà để tôi dạy dùm sau bữa cơm trưa…
Thơ Em đến học được chừng mười bữa Bỗng nhiên em liên tiếp vắng ba hôm Tôi đón hỏi em vào lúc nữa đêm Khi em gánh gánh chè khuya về xóm vắng
Câu 4 : Nghe tôi hỏi em cúi đầu im lặng rồi ngẩng nhìn tôi qua ngấn lệ…
VỌNG CỔ
tuôn ... trào
Em trả lời với tôi trong tiếng nói ngẹn ngào… Em nói em nghèo lắm không tiền mua giấy mực Thì làm gì trả công thầy dạy dỗ cho em (+)
Thơ Vân Tiên Thầy ơi má đã dặn khuyên Dốt đành chịu dốt đừng phiền người ta Một con một mẹ đã già Đói nghèo chịu được ơn kia khó đền
Câu 5 : Không, chú dạy dỗ là mong em biết chữ .Chớ đâu phải được trả công bằng quà vật bạc tiền… Vì thương em nghèo có hiếu lại hiền… Tôi nói chưa hết thì em đã khóc to hơn nữa Và vội vàng quảy gánh chạy đi (+) Đường vắng giữa khuya chỉ còn một mình tôi, đưa mắt nhìn theo em khuất dần trong bóng tối. Với nỗi xót thương cho một kiếp sống não nùng.
Câu 6 : Rồi kể từ đêm ấy tôi không còn trông thấy bóng em đâu. Chừng hỏi thăm mới hay em bị đuổi nhà và đã ra đi ở mướn để lấy tiền nuôi bịnh mẹ tại nhà thương. Nghe chuyện ấy lòng tôi nao nao buồn tủi. Thương cho cuộc đời những trẻ bơ vơ. Rồi đêm đêm đi về trên xóm cũ. Tôi bồi hồi nhớ lại tiếng em rao . Như còn vương vấn nơi phố lạnh canh buồn
"Em đi bán chè thưng Nặng lo chữ hiếu cho tròn" Giờ em đi mất đâu còn Nhưng tôi nhớ mãi tâm hồn thơ ngây |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Lời những bài tân vọng cổ Fri 26 Mar 2010, 00:14 | |
| GÁNH NƯỚC ĐÊM TRĂNG - Soạn giả Viễn Châu
Nói lối Sương thu lạnh bao trùm khắp nẻo Trăng đêm nay dìu dịu cả không gian Tôi với em đi gánh nước cạnh đình làng Mùi cỏ dại mơ màng trong đêm vắng…
Câu 1: Giếng nước trong giữa đồi cát mịn, ánh nguyệt mờ soi đôi bóng …
VỌNG CỔ
….giao…kề… Dưới trăng khuya, tôi với em quảy gánh ra về… Giữa không gian tiếng sáo dặt dìu khoan nhặt, như tiếng hẹn hò của đôi mảnh tình quê (-) Tôi trước, em sau cùng nhau đi giữa đường làng Mà đôi ta còn lưu luyến bên nhau. Khi đến ngã ba đường là chổ chia tay để trở về xóm nhỏ…
Câu 2: Hôm sau tôi phải đi làm ăn nơi miền rừng sâu núi thẳm, trước khi ra đi tôi còn căn dặn em rằng… …Nếu có thương tôi, thì em chớ vội lấy chồng… Tôi sẽ ra đi nơi miền viễn xứ, quê người vẫn giữ dạ chờ mong (-) Gìn lòng hai chữ ngỡi nhân Yêu ai yêu chỉ một lần mà thôi! Em cười, em bảo với tôi Thệ có đất trời em không phụ anh đâu!
Câu 3: Hôm sau chờ em đi gánh nước, tôi đón tại ngã ba đường dưới rặng mù u…Tôi chưa nói được nửa câu thì đôi mắt của em đã tuôn rơi dòng ngấn lệ.(-) Tôi vội lấy khăn tay ra lau nước mắt, và gánh hộ cho em một đoạn đường gọi là lần cuối cùng mình giúp đỡ cho nhau Khăn tay tôi cất đem theo Còn in nước mắt bạn nghèo năm xưa Quê người dãi nắng dầm mưa Làm sao quên kẻ sớm trưa đợi chờ!
NHẠC Đêm nay vầng trăng mơ màng như soi bóng Tôi với em bên nhau cùng thẩn thờ in bóng Ai nỡ quên câu thề ngày nào, đành sang ngang giữa ngày ly cách Tôi quay về lòng vương vấn tơ tình
Câu 4: Ba năm sau tôi trở về quê cũ gánh nước đêm trăng để tìm lại kẻ…
VỌNG CỔ
…chung…tình… …Quảy gánh lên vai tôi thờ thẩn một mình… Nước giếng trong leo lẻo soi rõ bóng hình tiều tụy của tôi (-) Tiếng gà đã gáy sang canh, trăng mười sáu nhô lên khỏi bờ khóm trúc. Tôi ngồi bâng khuâng bên đôi gánh nước, mà lòng bâng khuâng chưa bước chân về…
Câu 5: Nước giếng trong như mối tình sâu thẳm, tự ngàn xưa thề chẳng phai mờ… …Cớ sao em cất bước sang ngang không đợi không chờ… Chồng của em ở miền đô thị lại là người tốt mã giàu sang (-) Còn tôi thì mặt nám, da đen bởi mưa nắng của rừng sâu núi thẳm. Sau ba năm trở về quê với hai bàn tay trắng, biết bán ai mua một tấm chung tình.
Câu 6: Hò hơ…ai phụ tôi có đất trời chứng giám, Phận tôi nghèo đâu dám sánh cùng ai! Tưởng giếng sâu tôi nối sợi dây dài, Nào hay đâu giếng cạn…ờ hò hơ… Nào hay đâu giếng cạn...(-) tôi tiếc hoài sợi dây!
Trăng ơi, trăng sáng làm chi khi lòng tôi đang u tối? Nước giếng sâu trong vắt, sao tình của ai kia như vũng nước trong bùn. Đêm nay dưới ánh trăng khuya, tôi lại thẩn thờ ra đi gánh nước
Ngồi bên giếng nước một mình Có ai giải mối hận tình cho tôi ./. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: LỜI NGƯỜI HÁT RONG Fri 26 Mar 2010, 00:17 | |
| LỜI NGƯỜI HÁT RONG - Sáng tác: Ngô Hồng Khanh
Nói lối Nếu em là Trác Văn Quân Thì anh sẽ biến thành chàng Tư Mã Trỗi khúc Phượng Cầu Hoàng cho nỗi nhớ rưng rưng Nếu em là Mỵ Nương giữa lầu son rực rỡ Thì anh nguyện chèo đò chở tiếng hát Trương Chi…
Câu 1: - Nhưng em không phải là Mỵ Nương si tình, yêu tiếng hát mà sao tim anh muốn hóa thành chén ngọc in bóng chàng Trương ôm khối tương tư trên sóng nước…
VỌNG CỔ
… đa… tình… - Đừng nhỏ lệ thương tâm, Mỵ Nương ơi! Làm vỡ khối tuyệt tình… Anh yêu em không bồng bềnh trên sóng nước mà có điệu lý qua cầu nối nhịp tim ta! (-) Em đừng hỏi vì sao anh không hát bản tình ca, dẫu trái tim anh vốn là kẻ đa tình. Bởi anh không muốn mình thành một Trương Chi bỏ lại một dòng sông mênh mông nỗi nhớ!
Câu 2: Anh chỉ muốn mình thành một kẻ hát rong, hát mãi bên em và hát với cuộc đời… … Mỗi giọt máu con tim thành mỗi lời ca chan chứa tình người… Lời tình ca, em ơi! Phải là lời rất thật rung động đáy tâm hồn dào dạt trái tim ta! (-) Lời tình ca em ơi! Không chỉ gấm và hoa mà có cả chiến hào mưa bom, pháo dội. Lời tình ca có máu rơi đồng đội, có mắt ai chờ, ai đợi nhớ thương ai!
Nói lối Khóc phận mình hay thương người xưa bạc phận Thúy Kiều ơi! Nhỏ máu mấy cung đàn Hãy còn đây khúc Cao Sơn – Lưu Thủy Sao Bá Nha đập vỡ tiếng tơ lòng?!
Câu 5: Nhỏ máu xuống cung xưa có phải tiếng đàn kia đã lầm mưu kẻ khác? Còn đây bến Hàm Dương y lời hẹn ước mà Tử Kỳ ơi, bạn tri âm đã vắng …
VỌNG CỔ
… đâu… rồi… Nhưng anh không phải là Bá Nha mà em cũng không phải Thúy Kiều… Khóc phận mình Kiều trỗi cung bạc mệnh, Bá Nha đập đàn bởi vắng bạn tri âm! (-) Bá Nha cô đơn, Kiều nọ cũng cô đơn, Trương Chi bạc số còn anh luôn diễm phúc. Anh hóa lời ca em thành khúc nhạc quyện mãi bên nhau đi suốt cuộc đời.
Câu 6: Em ơi! Lời người hát rong là tâm hồn người Nghệ sĩ, hát với cuộc đời hát khắp nẻo quê hương. Đất nước trăm miền chỉ một dạ thủy chung. Chiều xứ Lạng ai bồng con hóa đá. Đêm Cà Mau ai trỗi bài dạ cổ, cho lời ca anh muôn thuở chung tình. Không! Nếu em là Trác Văn Quân thì anh sẽ không biến thành chàng Tư Mã, trỗi khúc Phượng Cầu Hoàng cho nỗi nhớ riêng em.. Lời người hát rong – lời cho tất cả Tình người hát rong – tình của kẻ đa tình ./. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: TRÁI KHỔ QUA Fri 26 Mar 2010, 00:20 | |
| TRÁI KHỔ QUA - Soạn giả Viễn Châu
Nói lối Tôi với em hai người cùng một xóm Nhà của em có trồng đám khổ qua Mỗi bình mình còn nặng giọt sương sa Tôi nhìn mãi cánh tay ngà em tưới nước
Câu 1: Dây khổ qua bông vàng nhụy trắng, trái khổ qua tuy đắng nhưng đượm thắm...
VỌNG CỔ
... hương... tình... ...Mẹ tôi thường khen em thùy mỵ dịu dàng... Em cúi đầu bẽn lẽn mà gương mặt ửng hồng và e ấp nụ cười duyên (-) Tôi vội chạy ra sân nhìn nước, nhìn mây, nhìn đất, nhìn trời. Mong cho năm nay sớm dứt trận mưa rào, để cho đám khổ qua được đâm chồi, nẩy lá...
Câu 2: Tôi còn nhớ trong một buổi chiều hôm ấy, khi ánh hoàng hôn vừa bao phủ thôn buồn... ...Em trao cho tôi mấy trái khổ qua và âu yếm bảo tôi rằng... “ Công em tưới nước vun phân Khổ qua có trái dành phần tặng anh (-) Khổ qua nhụy trắng lá xanh Trái quê thắm đượm mối tình đồng quẽ Sang năm anh rước em về Đẹp câu duyên nợ, vẹn bề thất gia...”
Câu 3: Nhưng dòng nước trường giang còn có khi lớn, khi ròng. Thì lòng dạ con người cũng theo thời gian mà nay dời, mai đổi. Cuối mùa Xuân năm ấy có người đem trầu cau dạm hỏi, cha mẹ em tham giàu nên nhận lễ gã em (-) Suốt đêm ấy anh nằm không ngủ, đợi sáng ngày tìm em han hỏi chuyện vợ chồng em định liệu ra sao? Thì trời ơi! Em chỉ nhìn theo con bướm chập chờn bay lượn mà khẻ bảo với anh: “ Việc nầy do lịnh mẹ cha, Phận em là gái khó cãi qua huyên đường”
HÒ Hò...hơ...đèn nào cao cho bằng đèn Ba Giác Gái nào bạc cho bằng gái chợ Giồng Ngày mai em làm lễ tơ hồng Là ngày em bẽ gãy... hò hơ...là ngày em bẻ gãy ... chữ tơ đồng với anh
Câu 4: Đám cưới của em mời đông đủ bà con lối xóm...Còn riêng tôi thì chẳng thấy...
VỌNG CỔ
...ai...mời... Nghe tiếng cười vui mà gan ruột tơi bời... Mưa rớt vườn cau theo gió lạnh. Lòng tôi cũng lạnh tợ mưa rơi (-) Em đi, cạn chén rượu mừng Tôi về, biết mấy đêm trường khổ đau! Người ta vui vẻ làm sao Còn tôi thì mượn giấc chiêm bao gặp nàng
Câu 5: Lễ đưa dâu của em, bà con đổ xô ra xem đông đảo. Mà lòng tôi nát tan như xác pháo bên đàng... ...Em cười vui, còn tôi thì lệ đổ muôn hàng... Dẫu rằng tôi nghèo tiền, nghèo bạc nhưng không có nghèo nhân đạo, thủy chung (-) Nhưng nhân đạo thủy chung không đổi được ruộng vườn, cơm áo. Còn chung thủy mà chi, khi người mình yêu không tình không nghĩa! Chỉ say mê theo vật chất kim tiền.
Câu 6: Năm nay trời lạnh sương nhiều quá! Giàn khổ qua trái đã lớn rồi.Mẹ tôi ngày một thêm già, còn lụm cụm lo bề cơm nước. Chiều hôm ấy, khi người nấu chín nồi cơm mới gọi tôi vào dùng bữa và âu yếm bảo với tôi: “ Hôm nay, mẹ nấu nồi canh khổ qua. Một món mà con hằng ưa thích! “ Tôi cúi đầu không nói mà lệ cứ rưng rưng, mẹ tôi biết tôi có điều chi đau khổ, nên người nhìn tôi rồi buông tiếng thở dài. Ngoài sân có một đôi bướm trắng đang chập chờn bay lượn trên giàn khổ qua sai trái. Như trêu ghẹo kẻ si tình Quá yêu người mà không được người yêu ./. |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Lời những bài tân vọng cổ | |
| |
| | | |
Trang 1 trong tổng số 16 trang | Chuyển đến trang : 1, 2, 3 ... 8 ... 16 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |