Bài viết mới | Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Today at 06:59
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
KÍNH THĂM THẦY, TỶ VÀ CÁC HUYNH, ĐỆ, TỶ, MUỘI NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 by Trăng Thu 21 Nov 2024, 16:45
KÍNH CHÚC THẦY VÀ TỶ by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:30
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:22
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Wed 20 Nov 2024, 15:22
NHỚ NGHĨA THẦY by buixuanphuong09 Wed 20 Nov 2024, 06:20
KÍNH CHÚC THẦY TỶ by Bảo Minh Trang Tue 19 Nov 2024, 18:08
Mấy Mùa Cao Su Nở Hoa by Thiên Hùng Tue 19 Nov 2024, 06:54
Lục bát by Tinh Hoa Tue 19 Nov 2024, 03:10
7 chữ by Tinh Hoa Mon 18 Nov 2024, 02:10
Có Nên Lắp EQ Guitar Không? by hong35 Sun 17 Nov 2024, 14:21
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 17 Nov 2024, 07:52
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:28
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:13
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:07
Hoàng Hiện by hoanghien123 Fri 15 Nov 2024, 11:36
Ngôi sao đang lên của Donald Trump by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 11:09
Cận vệ Chủ tịch nước trong chuyến thăm Chile by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 10:46
Bầu Cử Mỹ 2024 by chuoigia Thu 14 Nov 2024, 00:06
Cơn bão Trà Mi by Phương Nguyên Wed 13 Nov 2024, 08:04
DỤNG PHÁP Ở ĐỜI by mytutru Sat 09 Nov 2024, 00:19
Song thất lục bát by Tinh Hoa Thu 07 Nov 2024, 09:37
Tập thơ "Niệm khúc" by Tú_Yên tv Wed 06 Nov 2024, 10:34
TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:17
CHƯA TU &TU RỒI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:05
Anh muốn về bên dòng sông quê em by vamcodonggiang Sat 02 Nov 2024, 08:04
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 12:39
Kim Vân Kiều Truyện - Thanh Tâm Tài Nhân by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 08:41
Chút tâm tư by tâm an Sat 26 Oct 2024, 21:16
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
|
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: PhỐ ĐạI GiA ! Mon 28 Nov 2011, 02:49 | |
| |
| | | Moon
Tổng số bài gửi : 384 Registration date : 22/08/2011
| Tiêu đề: Art of life ... Mon 28 Nov 2011, 08:51 | |
| |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: PhỐ ĐạI GiA ! Mon 28 Nov 2011, 09:27 | |
| |
| | | Moon
Tổng số bài gửi : 384 Registration date : 22/08/2011
| Tiêu đề: Re: PhỐ ĐạI GiA ! Mon 28 Nov 2011, 09:32 | |
| |
| | | Moon
Tổng số bài gửi : 384 Registration date : 22/08/2011
| Tiêu đề: Re: PhỐ ĐạI GiA ! Tue 29 Nov 2011, 16:36 | |
| |
| | | Moon
Tổng số bài gửi : 384 Registration date : 22/08/2011
| | | | Moon
Tổng số bài gửi : 384 Registration date : 22/08/2011
| Tiêu đề: Mở tầm mắt ... Wed 30 Nov 2011, 11:48 | |
|
Sang Phần Lan (Findland) ngủ lều tuyết, ngắm Bắc Cực Quang
Nếu có dịp tới khu làng khách sạn lều tuyết Kakslauttanen và được nằm trong những lều tuyết lắp kính, du khách có thể ngắm hàng ngàn ngôi sao và ánh sáng phương Bắc kì diệu hay còn gọi là hiện tượng Bắc Cực Quang.
Tại ngôi làng Saariselka, tỉnh Lapland thuộc Phần Lan, gần công viên quốc gia Urho Kekkonen, người ta đã xây dựng một khu làng khách sạn khá kì lạ có tên làng khách sạn lều tuyết Kakslauttanen. Đây là một khu khách sạn gồm những lều tuyết theo phong cách lều tuyết của người Eskimo. Những lều tuyết ở nơi đây được thiết kế bằng kính giữ nhiệt đặc biệt vì vậy ở bên trong du khách có thể thỏa sức chiêm ngưỡng quang cảnh tuyệt đẹp bên ngoài dù nhiệt độ ngoài trời có xuống tới -30°C. Ngoài ra, mỗi lều tuyết còn được trang bị một nhà vệ sinh, những chiếc gường sang trọng và có cả phòng tắm hơi. Cùng với những túp lều bằng kính, khu khách sạn này còn có những túp lều bằng tuyết, một nhà hàng bằng tuyết và một phòng trưng bày các tác phẩm băng điêu khắc, và một nhà nguyện bằng tuyết cho những cặp uyên ương muốn kết hôn tại nơi đây. Khu làng khách sạn lều tuyết Kakslauttanen có tới 20 lều tuyết lắp kính với 60 giường sọc vằn ấm ấp trong những chiếc lều bằng tuyết và nhà hàng tuyết với sức chứa từ 50 đến 150 người. Mỗi năm khu làng được mở cửa trong khoảng thời gian từ tháng 12 tới tháng 1 tùy thuộc điều kiện thời tiết và sẽ đóng cửa vào cuối tháng 4. Hmm... Nice living ... Cũng là một kinh nghiệm để đời ...một điểm đến lạ .... nếu có thể thực hiện được ... |
| | | Moon
Tổng số bài gửi : 384 Registration date : 22/08/2011
| Tiêu đề: Amazing Fruit Art ... Thu 01 Dec 2011, 11:30 | |
| |
| | | Moon
Tổng số bài gửi : 384 Registration date : 22/08/2011
| Tiêu đề: Một góc đời ngoài kia !!! Thu 01 Dec 2011, 18:09 | |
| Một Tờ giấy và Cuộc đời
Một tờ giấy khai sinh - Cả đời bắt đầu.
Một tờ giấy tốt nghiệp - Phấn đấu cả đời.
Một tờ giấy kết hôn - Giày vò cả đời.
Một tờ giấy thăng quan - Đấu tranh cả đời.
Một tờ giấy bạc (tiền) - Nhọc nhằn cả đời.
Một tờ giấy vinh dự - Hư vinh cả đời.
Một tờ giấy khám bệnh - Đau khổ cả đời.
Một tờ điếu văn - Kết thúc cả đời.
Mấy tờ giấy nhạt ấy - Hiểu rõ cả đời.
Quên đi mấy tờ giấy ấy - Vui vẻ cả đời.
Sáng nào cũng thấy thằng nhỏ cầm cái lon đứng chầu chực trước quán ăn. Tôi để mắt theo dõi thì hễ thấy thực khách vừa kêu tính tiền thì thằng bé chạy vào nhìn vào những cái tô, nếu còn thức ăn dư mứa thì nó vội vã trút vào cái lon rồi chạy ra ngoài đứng ngóng tiếp. Khi cái lon gần đầy thì nó biến mất, chập sau thấy nó lại có mặt thập thò trước quán tiếp tục. Bàn tôi ngồi thì đứa bé không bao giờ quan tâm tới, vì mỗi sáng tôi chỉ đủ tiền uống 1 ly xây chừng vì tôi cũng nghèo cải tạo mới về sáng nhịn đói ngồi uống cà phê đen như một cái thú hay một cái tật không bỏ được. Cứ thế, mà hơn một năm tôi mới quen được và tìm hiểu chút ít về hoàn cảnh gia đình của đứa bé. Tôi cố tình làm quen với thằng bé nhờ hôm ấy trời mưa, thằng bé đứng nép vào trong quán. Thằng bé đứng nép vào ngày càng sâu hơn trong quán vì mưa ngày càng lớn chỉ cách tôi chừng độ nửa thước. Tôi vói tay kéo nó ngồi xuống bàn và hỏi nó có thích uống cà phê không ? Thằng bé lắc đầu lia lịa và nói không uống. Tôi hỏi nó làm gì ngày nào cũng ra đây? và hiện sống với ai? Thằng bé như đoán được rằng: tôi chỉ là người khách ghiền cà phê nặng nên hàng ngày đóng đô ở đây nên nó cũng trả lời nhanh nhẹn rằng: - “Con sống với ba má con, Ba con đi làm xa còn Má con đi phụ buôn bán ở ngoài chợ…” Tôi hỏi tiếp: - “Còn con có đi học không ?” Thằng bé nói: - “Con không có đi học… con ở nhà phụ với má nuôi heo…”. Đó là lý do để nói lên sự hiện diện hằng ngày của nó nơi quán ăn nầy. Nghe thằng bé nói như thế, tôi nói với chị chủ quán ăn giúp cho nó lấy những cơm và thức ăn thừa, và cũng từ đó nó không còn đứng lúp ló ngoài cửa quán nửa. Và nhờ tánh tình hiền hậu thật thà chị chủ quán cho nó vô phụ dọn bàn đề lấy thức ăn dư mang về và cho nó ăn uống để phụ việc. Từ đó tôi và nó gần gũi nhau hơn và thân với nhau lắm. Có lần thằng bé hỏi tôi: - “Chú làm nghề gì vậy hả chú?” Tôi chỉ trả lời ngắn gọn là ” Chú đang làm thinh”. Đúng vậy mới cải tạo về mà, vợ con thì đã theo bên ngoại vượt biển hết rồi, nghe đâu đã định cư bên Úc, nay về ở với mẹ già ngày 1 buổi cà phê hai bửa cơm độn qua ngày. Thời gian ngột ngạt chậm chạp trôi qua, may mắn vợ chồng tôi đã bắt liên lạc được với nhau. Thế là những bữa cơm không còn ăn độn khoai củ hay bo bo nữa nhưng vẫn quen cử sáng cà phê quán gần nhà. Không biết chị chủ quán có bỏ bùa mê hay tôi ghiền chổ ngồi mà không bữa nào vắng tôi. Một hôm, tôi đề nghị theo thằng bé về nhà nó chơi cho biết vì nó nói ở cũng gần không xa lắm. Thấy nó do dự và tỏ vẻ sợ sệt, tôi biết ngay nó đang dấu diếm điều gì. Thương nó lắm, tôi dúi tiền cho nó hoài. Mấy hôm sau tôi lẳng lặng đi theo nó khi nó mang cơm và thức ăn dư về nhà buổi trưa. Khi thấy nó lủi vô một cái chòi nhỏ xíu thì tôi thật sự không ngờ. Đứng dưới gốc cây Gòn cách nhà nó không xa tôi thầm nghĩ, nhà chút xíu như vậy gia đình 3 người ở thì chổ đâu mà nuôi heo. Tôi đang đứng suy nghĩ đốt cũng hết mấy điếu thuốc thì thằng nhỏ lục tục xách lon xách nồi đi ra quán để thu dọn thức ăn buổi chiều. Đợi thằng bé đi khuất tôi lò mò đến nơi mà hồi nãy nó vào. Đến đó mới nhìn rõ thì thật ra đâu có phải là nhà, một lõm trống được che dựng lên bằng những phế liệu đủ loại muốn chui vào phải khom mọp xuống. Nghe thấy có tiếng chân dừng lại, có tiếng đàn bà vọng ra hỏi. Tôi trả lời là đi kiếm thằng Tuất, thì nghe giọng đàn ông cho biết nó vừa đi khỏi rồi, và hỏi tôi là ai, mời tôi vào…. Vừa khom người chui vào tôi mới thật sự không ngờ những gì hiển hiện trước mắt tôi. Người đàn ông hốc hác cụt hai giò tuổi cũng trạc tôi nhưng trông yếu đuối, lam lũ và khắc khổ lắm. Một người đàn bà bệnh hoạn xác xơ cả hai đang ăn những thức ăn thừa mà thằng bé vừa mới đem về. Vừa bàng hoàng, vừa cảm động vừa xót xa, nước mắt tôi bất chợt tuôn rơi mặc dù tôi cố nén… Từ đó, tôi hiểu rõ về người phế binh sức tàn lực kiệt sống bên người vợ thủy chung tảo tần nuôi chồng bao năm nay giờ mang bịnh ác tính nặng nề thật đau xót. Tôi móc hết tiền trong túi biếu tặng và cáo lui. Về đến nhà tôi vẫn mãi ám ảnh hoàn cảnh bi thương của gia đình thằng bé mà tôi bỏ cơm nguyên cả ngày luôn. Sáng hôm sau ra uống cà phê, thằng bé gặp tôi nó lấm lét không dám nhìn tôi vì nó đã biết trưa hôm qua tôi có tới nhà nó. Nó thì tỏ vẻ sợ tôi, nhưng tôi thực sự vừa thương vừa nể phục nó nhiều lắm. Tôi kêu nó lại và nói nhỏ với nó tại sao không cho tôi biết. Tội nghiệp nó cúi đầu im lặng làm lòng tôi thêm nỗi xót xa. Có khách kêu trả tiền, như có cơ hội né tránh tôi nó chạy đi dọn bàn và tiếp tục công việc thu dọn thức ăn. Hèn gì sau nầy nó để thức ăn dư phân loại đàng hoàng lắm. Tội nghiệp hoàn cảnh của thằng bé mới mấy tuổi đầu mà vất vả nuôi cha mẹ theo khả năng chỉ tới đó. Cha là một phế binh cũ trước 75 cụt hai chân, mẹ thì bị bệnh gan nặng bụng phình trướng to khủng khiếp và cặp chân sưng vù lên đi đứng thật khó khăn, nước da thì vàng mét như nghệ. Thằng bé là lao động chánh trong gia đình, nó có hiếu lắm. Từ đó tôi thường cho tiền đứa bé mua bánh mì cơm gạo về nuôi cha mẹ. Vợ tôi làm thủ tục bảo lãnh tôi sang Úc. Ngày tôi đi tôi đau xót phải để lại hai nỗi buồn đó là để mẹ và em gái lại quê nhà và không còn cơ hội giúp đỡ thằng bé nữa. Sang Úc định cư, tôi sống tại tiểu bang Victoria mấy năm đầu tôi hết sức cơ cực vì phải vật lộn với cuộc sống mới nơi đất mới và đối với tôi tất cả đều mới mẻ và xa lạ quá. Từ ngôn ngữ đến thời tiết đã làm tôi lao đao không ít. Thỉnh thoảng tôi gởi tiền về nuôi mẹ và em gái không quên dặn em gái tôi chuyển cho thằng bé chút ít gọi là chút tình phương xa. Mấy năm sau tôi về thăm gia đình, tôi có ghé tìm thằng bé thì nó không còn lấy thức ăn trong quán đó nữa. Tôi mới kể rõ hoàn cảnh thằng bé cho chị chủ quán biết. Chị chủ quán đôi mắt đỏ hoe trách tôi sao không cho chị biết sớm để chị tìm cách giúp gia đình nó. Tôi chỉ bào chữa rằng tại thằng bé muốn giấu không cho ai biết! Tôi ghé vội qua nhà thằng bé thì mới hay mẹ nó đã qua đời vì căn bệnh ung thư gan. Chỉ còn chèo queo một mình ba nó ở trần nằm một góc trông hết sức thương tâm. Hỏi thăm thì mới biết nó đã xin được việc làm đi phụ hồ kiếm tiền về nuôi cha. Chúa nhật tôi tới tìm thằng bé, chỉ mới có mấy năm mà nó đã cao lớn thành thanh niên rất đẹp trai duy chỉ đen đúa vì phơi nắng để kiếm đồng tiền. Tôi dẫn nó trở ra quán cà phê cũ, thấy nó hơi ái ngại, tôi trấn an là bà chủ quán tốt lắm tại không biết được hoàn cảnh gia đình nó. Ra đến quán ăn chị chủ quán năn nỉ nó về làm với chị, dọn dẹp và bưng thức ăn cho khách nhẹ nhàng hơn đi phụ hồ và chị sẽ trả lương như đang lãnh bên phụ hồ, tối về thức ăn thường bán không hết chị cho đem về nhà dùng khỏi phải mua hay đi chợ. Lần đầu tiên tôi thấy nó khóc, chị chủ quán cũng khóc theo làm tôi phải đứng dậy bỏ ra ngoài để khỏi phải rơi nước mắt vì chịu không nỗi. Thằng Tuất vừa khóc vừa nói: “Sao ai cũng tốt với gia đình con hết đó, nhưng vì con đang làm phụ hồ cho anh Năm, anh ấy cũng tốt lắm giúp đỡ gia dình con nhiều lắm, sáng nào cũng mua cho ba con gói xôi hay bánh mì trước khi tụi con đi làm. Con cũng mang ơn ảnh nhiều nên con không thể nghỉ được, con xin lổi”. Không biết thằng Tuất nó nói thật hay nó ái ngại khi quay về chỗ mà ngày nào cũng cầm cái lon chầu chực trút đồ ăn dư về nuôi cha mẹ. Phải thông cảm nó, phải hiểu cho nó, phải cho nó có cái hiện tại và tương lai tốt hơn, đẹp hơn ngày trước. Chị chủ quán vừa gạt nước mắt vừa nói “Bất cứ lúc nào con cần đến cô thì con đừng ngại, cho cô biết nhé “… Đời nầy cũng còn có những hoàn cảnh bi đát ít ai biết đến, và cũng có những đứa con xứng đáng như thằng Tuất. Ngày về lại Úc, tôi đến biếu hai cha con nó hai triệu đồng, thấy nó và ba nó mừng lắm tôi cũng vui lây. Không biết phải giúp gia đình nó như thế nào, tôi chụp hình ba nó, photo giấy tờ ba nó đem về Úc gởi cho Hội cứu trợ thương phế binh bị quên lãng trụ sở ở Sydney. Mấy tháng sau nhận được thư ba thằng Tuất viết qua, ông quá vui mừng khi được Hội bên Úc giúp đở gởi tiền về, ông cho biết suốt bao nhiêu năm qua lần đầu tiên ông thấy được niềm hạnh phúc khi cuộc đời phế binh của ông còn có người nhớ đến. Không biết ông ấy vui bao nhiêu mà chính tôi cũng hết sức vui mừng khi thực hiện một việc làm đem niềm vui đến cho những người phế binh sống hết sức đói nghèo bên quê mẹ. Tôi xin cảm ơn cả hai: người chiến sĩ vô danh sống trong hẩm hiu và Hội cứu trợ thương phế binh đã thể hiện tình người trong công việc hết sức cao cả này. Ref: HoaTam@ |
| | | Moon
Tổng số bài gửi : 384 Registration date : 22/08/2011
| Tiêu đề: Đọc cho dzui .... Fri 02 Dec 2011, 07:45 | |
| Ca dao chế...dzui Vạn sự khởi đầu nan. Gian nan bắt đầu nản.Một tay làm chẳng nên non. Bốn tay chụm lại nên sòng ...tiến lên. Bây giờ mận lại hỏi đào. Vường hồng còn có ai vào nữa không ? Mận hỏi đào xin tỏ lòng. Vườn hồng vắng chủ khách vòng cổng sau.Còn thời cưỡi ngựa bắn cung. Hết thời xuống chợ lượm thun bắn ruồi. Hãy cứ chơi cho hết đời trai trẻ. Để về già lặng lẽ đạp xích lô.Đất lành chim đậu. Đất không lành đất nhậu luôn chim. Làm giàu không khó, nhưng khó ở chỗ làm mãi mà không giàu.
Râu tôm nấu với ruột bầu. Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon. Tội là tội nghiệp thằng con. Ngồi ngoài dòm miệng biết ngon là gì ? Cưới vợ thì cưới liền tay. Chớ để lâu ngày thành vợ người ta.Cái giường mà biết nói năng. Thì ông hàng xóm hàm răng chẳng còn. Miếng ngon giữa đàng. Ai đàng hoàng là dại.Hôm qua tát nước đầu đình. Bỏ quên di động chỗ mình... mất ngay. Ba đồng một mớ trầu cay. Không bằng tình nghĩa một cây vàng mười.Yêu nhau cởi áo cho nhau. Hôm sau: Em đã có bầu, anh ơi ! Không ham nhà cửa, bạc tiền. Chỉ ham anh có bố quyền chức to.Nghèo nhân, nghèo nghĩa chẳng lo. Nghèo tiền, nghèo bạc mới cho là nghèo. Chồng người áo gấm xông hương. Chồng em áo rách, em thương... chồng người.Nhớ ai như nhớ láng giềng. Chỉ mong tắt lửa tối đèn... có nhau. Anh biết ngày mai em lấy chồng. Ba năm sống thử thế là xong.
Yêu nhau mấy núi cũng trèo. Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua. Ngại gì cái chuyện đường xa. Không đi xe buýt thì ta đi tàu. Bước tới nhà em bóng xế tà. Đặt chân vào ngõ má em la. Lom khom dưới bếp cha tìm rựa. Thấp thoáng xa xa bóng chổi chà.
Yêu em xin nhớ lời thề. Chưa mua "xế hộp" chưa về thăm quê. Đàn ông năm bẩy lá gan. Lá ở cùng vợ lá toan cùng người. Đàn bà tám chín tiếng cười. Tiếng nào tiếng nấy chết mười đàn ông.
Bạn ơi ngồi nhích lại giùm. Tuy rằng khác lớp nhưng chung một trường. Má ơi đừng gả con xa. Chim kêu vượn hú biết đâu mà lần. Má ơi đừng gả con gần. Con qua xúc gạo nhiều lần má la.
Tìm em như thể tìm chim. Chim bay biển Bắc, anh tìm biển Đông. Tìm chi cho phải mất công. Đài Loan, Hàn Quốc em dông mất rồi. Gió đưa mây khói về trời. Tiền đô đưa tiễn em rời cố hương!Đi đâu cho thiếp theo cùng. No thì thiếp ở, lạnh lùng thiếp bye. Trên đồng cạn dưới đồng sâu. Chồng cầy vợ cấy con trâu đi nằm.
Một cây làm chẳng lên non. Ba cô chụm lại mỏi mòn lỗ tai. Cá không ăn muối cá ươn. Thịt không tủ lạnh ba ngày thịt hư.
Ta về ta tắm ao ta. Nhỡ may chết đuối người nhà còn vớt lên. Làm trai cho đáng nên trai. Đi đâu cũng lận cái chai trong người.
Bây giờ mận lại hỏi đào. Vườn hồng đã có ai vào hay chưa. Mận hỏi thì đào xin thưa. Vườn hồng đã chửa từ xưa lâu rồi. Cưới vợ thì cưới liền tay. Chớ để lâu ngày vật giá leo thang.
LL@ |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: PhỐ ĐạI GiA ! | |
| |
| | | |
Trang 29 trong tổng số 36 trang | Chuyển đến trang : 1 ... 16 ... 28, 29, 30 ... 32 ... 36 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |