GIẤC THU
Bỗng nhiên anh thấy buôn ghê gớm
Một giắc chiêm bao lạnh cả ngưòi.
Em gọi anh về trong nước mắt.
Giữa chiều hiu quạnh lá thu rơi.
Có thế mà anh không ngủ được .
Thương em chỉ biết thở dài thôi.
Quê hương; Anh biết em từng khóc.
Chờ đợi bao năm , khỗ lắm rồi.
Mệt mỏi anh lo: có một ngày.
Lạnh lòng em thả lá thu bay.
Và anh như cánh rừng trơ trọi.
Tan giấc anh về , em chẵng hay.
LAM ĐIỀN NGUYÊN THỬ
(6/2011)