Mẹ ơi!
trời đã chuyển sang đông
liệu bếp hồng nhà ta có đỏ???
trời giận hờn rít lên từng cơn gió
quằn quại bên đời như se thắt tim con
MẸ ƠI!
chắc mắt mẹ đã đau đáu mỏi mòn
mong con yêu trưởng thành khôn lớn
thời gian trôi rồi một ngày bất chợt
con trở về và loan báo tin vui
chẳng lẽ.....
giấc mơ xưa đã bị ngủ vùi
và khao khát bao lần rồi vụt tắt
trường học ư???ngày ngày con vắng mặt
ra trường đời con tìm kiếm niềm vui
và giờ đây con đau đớn ngậm ngùi
khi dòng đời thật phũ phàng mẹ ạ
con trai mẹ trên đường dài gục ngã
muốn trở về tìm 2 chữ "yêu thương"
đôi vai mẹ đã dãi nắng dầm sương
đôi chân trần trên đường dài chai sạn
vẫn thầm lặng ko 1 lời cả thán
cả cuộc đời đã bán trọn cho con
MẸ ƠI!
nếu biết rằng con đã sống vàng son
một cuộc sống như là trong hoang tưởng
một cuộc sống mà người người mơ ước
liệu chắc rằng mẹ có được thảnh thơi????
con hòa mình vào thế giới dân chơi
và con đã thành tay chơi có tiếng
cả cuộc đời mẹ chắt chiu vốn liếng
bỗng một ngày tự mọc cánh bay đi
MẸ ƠI!
sau cuộc chơi con đã được những gì???
là bài học về trường đời mẹ ạ!
và lần sau nếu con còn gục ngã
xin mẹ đừng vội vã..... đỡ con lên
và bây giờ con đã được đỡ lên
hãy yêu con như ngày xưa mẹ nhé!
con ko để giọt nước kia nhỏ nhẹ
cứ lăn dài trên má mẹ vì con.