Bài viết mới | Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Yesterday at 21:37
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
KÍNH THĂM THẦY, TỶ VÀ CÁC HUYNH, ĐỆ, TỶ, MUỘI NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 by Trăng Thu 21 Nov 2024, 16:45
KÍNH CHÚC THẦY VÀ TỶ by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:30
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:22
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Wed 20 Nov 2024, 15:22
NHỚ NGHĨA THẦY by buixuanphuong09 Wed 20 Nov 2024, 06:20
KÍNH CHÚC THẦY TỶ by Bảo Minh Trang Tue 19 Nov 2024, 18:08
Mấy Mùa Cao Su Nở Hoa by Thiên Hùng Tue 19 Nov 2024, 06:54
Lục bát by Tinh Hoa Tue 19 Nov 2024, 03:10
7 chữ by Tinh Hoa Mon 18 Nov 2024, 02:10
Có Nên Lắp EQ Guitar Không? by hong35 Sun 17 Nov 2024, 14:21
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 17 Nov 2024, 07:52
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:28
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:13
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:07
Hoàng Hiện by hoanghien123 Fri 15 Nov 2024, 11:36
Ngôi sao đang lên của Donald Trump by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 11:09
Cận vệ Chủ tịch nước trong chuyến thăm Chile by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 10:46
Bầu Cử Mỹ 2024 by chuoigia Thu 14 Nov 2024, 00:06
Cơn bão Trà Mi by Phương Nguyên Wed 13 Nov 2024, 08:04
DỤNG PHÁP Ở ĐỜI by mytutru Sat 09 Nov 2024, 00:19
Song thất lục bát by Tinh Hoa Thu 07 Nov 2024, 09:37
Tập thơ "Niệm khúc" by Tú_Yên tv Wed 06 Nov 2024, 10:34
TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:17
CHƯA TU &TU RỒI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:05
Anh muốn về bên dòng sông quê em by vamcodonggiang Sat 02 Nov 2024, 08:04
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 12:39
Kim Vân Kiều Truyện - Thanh Tâm Tài Nhân by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 08:41
Chút tâm tư by tâm an Sat 26 Oct 2024, 21:16
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
|
| Tác giả | Thông điệp |
---|
Trà Mi
Tổng số bài gửi : 7190 Registration date : 01/04/2011
| Tiêu đề: Râu cọp Fri 24 Aug 2018, 08:21 | |
| Râu cọp
Chuyện cổ Triều Tiên kể, có người vợ trẻ tên Yun Ok. Trước chiến tranh, chồng cô là người hết mực yêu thương cô. Nhưng từ khi trở về từ chiến trận, ông trở nên cau có, dễ tức giận vô cớ.
Thi thoảng trong cái nhìn, cô mới nhận ra đây là người chồng từng yêu thương cô hết mực. Cô đau khổ vi cô vẫn cho rằng tự cô có thể xoay sở mọi chuyện, nhưng dường như cô cảm thấy mình bất lực trước chồng cô.
Cô nghe kể, trên núi có vị ẩn sỹ sống. Ông vẫn thường cho lời khuyên hoặc chữa bệnh cho nhiều người làng.
Tuyệt vọng, cô đành lên núi, tìm đến túp lều vị ẩn sỹ. Đến nơi, cô thấy cửa đã mở. Vị ẩn sỹ không quay mặt lại, phán: “Ta biết con. Vấn đề của con là gì?”
Yun Ok kể lại cho vị ẩn sỹ câu chuyện của mình. Vị ẩn sỹ vẫn quay lưng về phía cô, nói tiếp: “Ta hiểu, điều con trình bày vẫn thường xảy ra đối với những người lính trở về từ chiến trận. Thế con muốn ta làm gì?”
“Xin hãy ban cho con liều thuốc, ” cô kêu lên, “Hay một lá bùa, một thức uống hay bất cứ điều gì để trả chồng con về lại như trước đây.”
Lúc này vị ẩn sỹ quay mặt lại, nói: “Hỡi người vợ trẻ, yêu cầu của con không giống như việc gãy xương, hay bị viêm tai.”
“Con biết”, Cô đáp.
“Hãy quay lại đây sau ba ngày, ta sẽ có câu trả lời cho con.”
Ba ngày sau, Yun Ok quay lại túp lều vị ẩn sỹ. Vị ẩn sỹ chào cô với nụ cười, “Chào Yun Ok. Ta có tin tốt lành cho con. Ta biết một liều thuốc có thể giúp chồng con trở lại như xưa nhưng liều thuốc này cần có một thành phần đặt biệt. Đó là con phải mang đến cho ta một sợi râu cọp của con cọp còn sống.”
“Cái gì?” Cô kêu thất thanh. “Không thể thưa ngài.”
“Nhưng ta không thể làm ra liều thuốc chữa chồng con nếu không có nó và giờ nếu không còn gì để nói, con về đi. Ta đang bận.”, ông nhìn thẳng mặt Yun Ok, nói và quay lại túp lều.
Suốt đêm đó, Yun Ok trằn trọc nghĩ đến sợi râu cọp từ con cọp đang còn sống. Làm thế nào có được nó?
Hôm sau trước khi mặt trời ló rạng, cô ra khỏi nhà với chén cơm ngon đầy thịt. Cô đi đến một cái hang nằm bên sườn núi, nơi có con cop được cho đang sống trong đó. Cô vừa leo vừa cố giữ bình tĩnh mặc dù tim cô đập thình thịch. Cô nhẹ nhàng đặt chén cơm lên cỏ. Sau đó cô cố làm một tiếng động nhẹ và lùi lại nấp.
Hôm kế tiếp, cô lại tiếp tục làm y như thế và phát hiện ra chén cơm đã hết sạch. Cứ thế, ngày qua ngày, nhiều tháng liên tiếp, con cọp luôn chờ đợi chén cơm từ cô và dần dần, cô trở nên người bạn thân thiết của nó. Nó cho phép cô xoa đầu nó nhẹ nhàng. Cô biết đã đến lúc lấy sợi râu cọp.
Sáng sớm hôm sau, cô mang theo con dao nhỏ. Sau khi đặt bát cơm xuống, con cọp cho phép cô xoa đầu nó, cô thì thầm: “Cọp ơi, ta muốn xin phép có được một sợi râu của cọp được không?” Bằng một động tác nhẹ nhàng một tay cô xoa đầu cọp, tay kia cô dùng dao khéo léo cắt được sợi râu cọp. Cô đứng lên, cám ơn cọp và ra về.
Khi có được râu cọp, cô vội vã tiến đến túp lều vị ẩn sỹ và trao vị ẩn sỹ sợi râu cọp. Cô nói trong xúc động: “Con có rồi! Con có sợi râu cọp rồi, xin ngài pha chế thuốc.”
“Ý con là sợi râu cọp từ con cọp còn đang sống ư?”, vị ẩn sỹ quay mặt lại, hỏi.
“Dạ đúng!”, cô đáp.
“Hãy kể cho ta nghe, làm cách nào con có được sợi râu cọp này?”
Yun Ok liền kể lại cho vị ẩn sỹ nghe, cách cô đã cố gắng chiếm được sự tin tưởng của con cọp trong suốt sáu tháng qua. Sau khi xem xét sợi râu cọp, vị ẩn sỹ chắc chắn đây là sợi râu cọp lấy được từ con cọp đang còn sống, liền quẳng sợi râu cọp vào lửa. Yun Ok la lên, ngài đang làm gì thế.
Vị ẩn sỹ trả lời, “Yun Ok! Đối với một con cọp hung dữ, con còn biết cách thuần hoá, chiếm được lòng tin của nó, và khiến nó đáp ứng nhu cầu của con. Chẳng lẽ con không làm được điều tương tự cho chồng con sao?”
Yun Ok im lặng, đứng lên rời khỏi túp lều vị ẩn sỹ. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh con cọp và chồng cô. Cô biết mình phải làm gì để đưa người chồng ngày xưa của cô trở về.
Theo Hoàng Nguyễn |
| | | Trăng
Tổng số bài gửi : 1844 Registration date : 23/04/2014
| Tiêu đề: Re: Râu cọp Fri 24 Aug 2018, 09:21 | |
| - Trà Mi đã viết:
- Râu cọp
Chuyện cổ Triều Tiên kể, có người vợ trẻ tên Yun Ok. Trước chiến tranh, chồng cô là người hết mực yêu thương cô. Nhưng từ khi trở về từ chiến trận, ông trở nên cau có, dễ tức giận vô cớ.
Thi thoảng trong cái nhìn, cô mới nhận ra đây là người chồng từng yêu thương cô hết mực. Cô đau khổ vi cô vẫn cho rằng tự cô có thể xoay sở mọi chuyện, nhưng dường như cô cảm thấy mình bất lực trước chồng cô.
Cô nghe kể, trên núi có vị ẩn sỹ sống. Ông vẫn thường cho lời khuyên hoặc chữa bệnh cho nhiều người làng.
Tuyệt vọng, cô đành lên núi, tìm đến túp lều vị ẩn sỹ. Đến nơi, cô thấy cửa đã mở. Vị ẩn sỹ không quay mặt lại, phán: “Ta biết con. Vấn đề của con là gì?”
Yun Ok kể lại cho vị ẩn sỹ câu chuyện của mình. Vị ẩn sỹ vẫn quay lưng về phía cô, nói tiếp: “Ta hiểu, điều con trình bày vẫn thường xảy ra đối với những người lính trở về từ chiến trận. Thế con muốn ta làm gì?”
“Xin hãy ban cho con liều thuốc, ” cô kêu lên, “Hay một lá bùa, một thức uống hay bất cứ điều gì để trả chồng con về lại như trước đây.”
Lúc này vị ẩn sỹ quay mặt lại, nói: “Hỡi người vợ trẻ, yêu cầu của con không giống như việc gãy xương, hay bị viêm tai.”
“Con biết”, Cô đáp.
“Hãy quay lại đây sau ba ngày, ta sẽ có câu trả lời cho con.”
Ba ngày sau, Yun Ok quay lại túp lều vị ẩn sỹ. Vị ẩn sỹ chào cô với nụ cười, “Chào Yun Ok. Ta có tin tốt lành cho con. Ta biết một liều thuốc có thể giúp chồng con trở lại như xưa nhưng liều thuốc này cần có một thành phần đặt biệt. Đó là con phải mang đến cho ta một sợi râu cọp của con cọp còn sống.”
“Cái gì?” Cô kêu thất thanh. “Không thể thưa ngài.”
“Nhưng ta không thể làm ra liều thuốc chữa chồng con nếu không có nó và giờ nếu không còn gì để nói, con về đi. Ta đang bận.”, ông nhìn thẳng mặt Yun Ok, nói và quay lại túp lều.
Suốt đêm đó, Yun Ok trằn trọc nghĩ đến sợi râu cọp từ con cọp đang còn sống. Làm thế nào có được nó?
Hôm sau trước khi mặt trời ló rạng, cô ra khỏi nhà với chén cơm ngon đầy thịt. Cô đi đến một cái hang nằm bên sườn núi, nơi có con cop được cho đang sống trong đó. Cô vừa leo vừa cố giữ bình tĩnh mặc dù tim cô đập thình thịch. Cô nhẹ nhàng đặt chén cơm lên cỏ. Sau đó cô cố làm một tiếng động nhẹ và lùi lại nấp.
Hôm kế tiếp, cô lại tiếp tục làm y như thế và phát hiện ra chén cơm đã hết sạch. Cứ thế, ngày qua ngày, nhiều tháng liên tiếp, con cọp luôn chờ đợi chén cơm từ cô và dần dần, cô trở nên người bạn thân thiết của nó. Nó cho phép cô xoa đầu nó nhẹ nhàng. Cô biết đã đến lúc lấy sợi râu cọp.
Sáng sớm hôm sau, cô mang theo con dao nhỏ. Sau khi đặt bát cơm xuống, con cọp cho phép cô xoa đầu nó, cô thì thầm: “Cọp ơi, ta muốn xin phép có được một sợi râu của cọp được không?” Bằng một động tác nhẹ nhàng một tay cô xoa đầu cọp, tay kia cô dùng dao khéo léo cắt được sợi râu cọp. Cô đứng lên, cám ơn cọp và ra về.
Khi có được râu cọp, cô vội vã tiến đến túp lều vị ẩn sỹ và trao vị ẩn sỹ sợi râu cọp. Cô nói trong xúc động: “Con có rồi! Con có sợi râu cọp rồi, xin ngài pha chế thuốc.”
“Ý con là sợi râu cọp từ con cọp còn đang sống ư?”, vị ẩn sỹ quay mặt lại, hỏi.
“Dạ đúng!”, cô đáp.
“Hãy kể cho ta nghe, làm cách nào con có được sợi râu cọp này?”
Yun Ok liền kể lại cho vị ẩn sỹ nghe, cách cô đã cố gắng chiếm được sự tin tưởng của con cọp trong suốt sáu tháng qua. Sau khi xem xét sợi râu cọp, vị ẩn sỹ chắc chắn đây là sợi râu cọp lấy được từ con cọp đang còn sống, liền quẳng sợi râu cọp vào lửa. Yun Ok la lên, ngài đang làm gì thế.
Vị ẩn sỹ trả lời, “Yun Ok! Đối với một con cọp hung dữ, con còn biết cách thuần hoá, chiếm được lòng tin của nó, và khiến nó đáp ứng nhu cầu của con. Chẳng lẽ con không làm được điều tương tự cho chồng con sao?”
Yun Ok im lặng, đứng lên rời khỏi túp lều vị ẩn sỹ. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh con cọp và chồng cô. Cô biết mình phải làm gì để đưa người chồng ngày xưa của cô trở về.
Theo Hoàng Nguyễn Tỉ à, câu chuyện là bài hoc, là lời khuyên hữu ích, theo đó, ta phải kiên trì mỗi ngày để 1 chén cơm đầy thit cho chồng , tỉ hén |
| | | Trà Mi
Tổng số bài gửi : 7190 Registration date : 01/04/2011
| Tiêu đề: Re: Râu cọp Fri 24 Aug 2018, 09:28 | |
| - Trăng đã viết:
- Trà Mi đã viết:
- Râu cọp
Chuyện cổ Triều Tiên kể, có người vợ trẻ tên Yun Ok. Trước chiến tranh, chồng cô là người hết mực yêu thương cô. Nhưng từ khi trở về từ chiến trận, ông trở nên cau có, dễ tức giận vô cớ.
Thi thoảng trong cái nhìn, cô mới nhận ra đây là người chồng từng yêu thương cô hết mực. Cô đau khổ vi cô vẫn cho rằng tự cô có thể xoay sở mọi chuyện, nhưng dường như cô cảm thấy mình bất lực trước chồng cô.
Cô nghe kể, trên núi có vị ẩn sỹ sống. Ông vẫn thường cho lời khuyên hoặc chữa bệnh cho nhiều người làng.
Tuyệt vọng, cô đành lên núi, tìm đến túp lều vị ẩn sỹ. Đến nơi, cô thấy cửa đã mở. Vị ẩn sỹ không quay mặt lại, phán: “Ta biết con. Vấn đề của con là gì?”
Yun Ok kể lại cho vị ẩn sỹ câu chuyện của mình. Vị ẩn sỹ vẫn quay lưng về phía cô, nói tiếp: “Ta hiểu, điều con trình bày vẫn thường xảy ra đối với những người lính trở về từ chiến trận. Thế con muốn ta làm gì?”
“Xin hãy ban cho con liều thuốc, ” cô kêu lên, “Hay một lá bùa, một thức uống hay bất cứ điều gì để trả chồng con về lại như trước đây.”
Lúc này vị ẩn sỹ quay mặt lại, nói: “Hỡi người vợ trẻ, yêu cầu của con không giống như việc gãy xương, hay bị viêm tai.”
“Con biết”, Cô đáp.
“Hãy quay lại đây sau ba ngày, ta sẽ có câu trả lời cho con.”
Ba ngày sau, Yun Ok quay lại túp lều vị ẩn sỹ. Vị ẩn sỹ chào cô với nụ cười, “Chào Yun Ok. Ta có tin tốt lành cho con. Ta biết một liều thuốc có thể giúp chồng con trở lại như xưa nhưng liều thuốc này cần có một thành phần đặt biệt. Đó là con phải mang đến cho ta một sợi râu cọp của con cọp còn sống.”
“Cái gì?” Cô kêu thất thanh. “Không thể thưa ngài.”
“Nhưng ta không thể làm ra liều thuốc chữa chồng con nếu không có nó và giờ nếu không còn gì để nói, con về đi. Ta đang bận.”, ông nhìn thẳng mặt Yun Ok, nói và quay lại túp lều.
Suốt đêm đó, Yun Ok trằn trọc nghĩ đến sợi râu cọp từ con cọp đang còn sống. Làm thế nào có được nó?
Hôm sau trước khi mặt trời ló rạng, cô ra khỏi nhà với chén cơm ngon đầy thịt. Cô đi đến một cái hang nằm bên sườn núi, nơi có con cop được cho đang sống trong đó. Cô vừa leo vừa cố giữ bình tĩnh mặc dù tim cô đập thình thịch. Cô nhẹ nhàng đặt chén cơm lên cỏ. Sau đó cô cố làm một tiếng động nhẹ và lùi lại nấp.
Hôm kế tiếp, cô lại tiếp tục làm y như thế và phát hiện ra chén cơm đã hết sạch. Cứ thế, ngày qua ngày, nhiều tháng liên tiếp, con cọp luôn chờ đợi chén cơm từ cô và dần dần, cô trở nên người bạn thân thiết của nó. Nó cho phép cô xoa đầu nó nhẹ nhàng. Cô biết đã đến lúc lấy sợi râu cọp.
Sáng sớm hôm sau, cô mang theo con dao nhỏ. Sau khi đặt bát cơm xuống, con cọp cho phép cô xoa đầu nó, cô thì thầm: “Cọp ơi, ta muốn xin phép có được một sợi râu của cọp được không?” Bằng một động tác nhẹ nhàng một tay cô xoa đầu cọp, tay kia cô dùng dao khéo léo cắt được sợi râu cọp. Cô đứng lên, cám ơn cọp và ra về.
Khi có được râu cọp, cô vội vã tiến đến túp lều vị ẩn sỹ và trao vị ẩn sỹ sợi râu cọp. Cô nói trong xúc động: “Con có rồi! Con có sợi râu cọp rồi, xin ngài pha chế thuốc.”
“Ý con là sợi râu cọp từ con cọp còn đang sống ư?”, vị ẩn sỹ quay mặt lại, hỏi.
“Dạ đúng!”, cô đáp.
“Hãy kể cho ta nghe, làm cách nào con có được sợi râu cọp này?”
Yun Ok liền kể lại cho vị ẩn sỹ nghe, cách cô đã cố gắng chiếm được sự tin tưởng của con cọp trong suốt sáu tháng qua. Sau khi xem xét sợi râu cọp, vị ẩn sỹ chắc chắn đây là sợi râu cọp lấy được từ con cọp đang còn sống, liền quẳng sợi râu cọp vào lửa. Yun Ok la lên, ngài đang làm gì thế.
Vị ẩn sỹ trả lời, “Yun Ok! Đối với một con cọp hung dữ, con còn biết cách thuần hoá, chiếm được lòng tin của nó, và khiến nó đáp ứng nhu cầu của con. Chẳng lẽ con không làm được điều tương tự cho chồng con sao?”
Yun Ok im lặng, đứng lên rời khỏi túp lều vị ẩn sỹ. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh con cọp và chồng cô. Cô biết mình phải làm gì để đưa người chồng ngày xưa của cô trở về.
Theo Hoàng Nguyễn Tỉ à, câu chuyện là bài hoc, là lời khuyên hữu ích, theo đó, ta phải kiên trì mỗi ngày để 1 chén cơm đầy thit cho chồng , tỉ hén Đúng rùi, có lẽ là cô vợ này bỏ đói chồng, lâu ngày hổng có cơm thịt cho ổng ăn nên ổng mới "cau có, tức giận" phải hôn Trăng? Hổng biết ai đó đã nói "Con đường ngắn nhất đến trái tim người đàn ông là đi qua dạ dày”
|
| | | Trăng
Tổng số bài gửi : 1844 Registration date : 23/04/2014
| Tiêu đề: Re: Râu cọp Fri 24 Aug 2018, 10:14 | |
| - Trà Mi đã viết:
- Trăng đã viết:
- Trà Mi đã viết:
- Râu cọp
Chuyện cổ Triều Tiên kể, có người vợ trẻ tên Yun Ok. Trước chiến tranh, chồng cô là người hết mực yêu thương cô. Nhưng từ khi trở về từ chiến trận, ông trở nên cau có, dễ tức giận vô cớ.
Thi thoảng trong cái nhìn, cô mới nhận ra đây là người chồng từng yêu thương cô hết mực. Cô đau khổ vi cô vẫn cho rằng tự cô có thể xoay sở mọi chuyện, nhưng dường như cô cảm thấy mình bất lực trước chồng cô.
Cô nghe kể, trên núi có vị ẩn sỹ sống. Ông vẫn thường cho lời khuyên hoặc chữa bệnh cho nhiều người làng.
Tuyệt vọng, cô đành lên núi, tìm đến túp lều vị ẩn sỹ. Đến nơi, cô thấy cửa đã mở. Vị ẩn sỹ không quay mặt lại, phán: “Ta biết con. Vấn đề của con là gì?”
Yun Ok kể lại cho vị ẩn sỹ câu chuyện của mình. Vị ẩn sỹ vẫn quay lưng về phía cô, nói tiếp: “Ta hiểu, điều con trình bày vẫn thường xảy ra đối với những người lính trở về từ chiến trận. Thế con muốn ta làm gì?”
“Xin hãy ban cho con liều thuốc, ” cô kêu lên, “Hay một lá bùa, một thức uống hay bất cứ điều gì để trả chồng con về lại như trước đây.”
Lúc này vị ẩn sỹ quay mặt lại, nói: “Hỡi người vợ trẻ, yêu cầu của con không giống như việc gãy xương, hay bị viêm tai.”
“Con biết”, Cô đáp.
“Hãy quay lại đây sau ba ngày, ta sẽ có câu trả lời cho con.”
Ba ngày sau, Yun Ok quay lại túp lều vị ẩn sỹ. Vị ẩn sỹ chào cô với nụ cười, “Chào Yun Ok. Ta có tin tốt lành cho con. Ta biết một liều thuốc có thể giúp chồng con trở lại như xưa nhưng liều thuốc này cần có một thành phần đặt biệt. Đó là con phải mang đến cho ta một sợi râu cọp của con cọp còn sống.”
“Cái gì?” Cô kêu thất thanh. “Không thể thưa ngài.”
“Nhưng ta không thể làm ra liều thuốc chữa chồng con nếu không có nó và giờ nếu không còn gì để nói, con về đi. Ta đang bận.”, ông nhìn thẳng mặt Yun Ok, nói và quay lại túp lều.
Suốt đêm đó, Yun Ok trằn trọc nghĩ đến sợi râu cọp từ con cọp đang còn sống. Làm thế nào có được nó?
Hôm sau trước khi mặt trời ló rạng, cô ra khỏi nhà với chén cơm ngon đầy thịt. Cô đi đến một cái hang nằm bên sườn núi, nơi có con cop được cho đang sống trong đó. Cô vừa leo vừa cố giữ bình tĩnh mặc dù tim cô đập thình thịch. Cô nhẹ nhàng đặt chén cơm lên cỏ. Sau đó cô cố làm một tiếng động nhẹ và lùi lại nấp.
Hôm kế tiếp, cô lại tiếp tục làm y như thế và phát hiện ra chén cơm đã hết sạch. Cứ thế, ngày qua ngày, nhiều tháng liên tiếp, con cọp luôn chờ đợi chén cơm từ cô và dần dần, cô trở nên người bạn thân thiết của nó. Nó cho phép cô xoa đầu nó nhẹ nhàng. Cô biết đã đến lúc lấy sợi râu cọp.
Sáng sớm hôm sau, cô mang theo con dao nhỏ. Sau khi đặt bát cơm xuống, con cọp cho phép cô xoa đầu nó, cô thì thầm: “Cọp ơi, ta muốn xin phép có được một sợi râu của cọp được không?” Bằng một động tác nhẹ nhàng một tay cô xoa đầu cọp, tay kia cô dùng dao khéo léo cắt được sợi râu cọp. Cô đứng lên, cám ơn cọp và ra về.
Khi có được râu cọp, cô vội vã tiến đến túp lều vị ẩn sỹ và trao vị ẩn sỹ sợi râu cọp. Cô nói trong xúc động: “Con có rồi! Con có sợi râu cọp rồi, xin ngài pha chế thuốc.”
“Ý con là sợi râu cọp từ con cọp còn đang sống ư?”, vị ẩn sỹ quay mặt lại, hỏi.
“Dạ đúng!”, cô đáp.
“Hãy kể cho ta nghe, làm cách nào con có được sợi râu cọp này?”
Yun Ok liền kể lại cho vị ẩn sỹ nghe, cách cô đã cố gắng chiếm được sự tin tưởng của con cọp trong suốt sáu tháng qua. Sau khi xem xét sợi râu cọp, vị ẩn sỹ chắc chắn đây là sợi râu cọp lấy được từ con cọp đang còn sống, liền quẳng sợi râu cọp vào lửa. Yun Ok la lên, ngài đang làm gì thế.
Vị ẩn sỹ trả lời, “Yun Ok! Đối với một con cọp hung dữ, con còn biết cách thuần hoá, chiếm được lòng tin của nó, và khiến nó đáp ứng nhu cầu của con. Chẳng lẽ con không làm được điều tương tự cho chồng con sao?”
Yun Ok im lặng, đứng lên rời khỏi túp lều vị ẩn sỹ. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh con cọp và chồng cô. Cô biết mình phải làm gì để đưa người chồng ngày xưa của cô trở về.
Theo Hoàng Nguyễn Tỉ à, câu chuyện là bài hoc, là lời khuyên hữu ích, theo đó, ta phải kiên trì mỗi ngày để 1 chén cơm đầy thit cho chồng , tỉ hén Đúng rùi, có lẽ là cô vợ này bỏ đói chồng, lâu ngày hổng có cơm thịt cho ổng ăn nên ổng mới "cau có, tức giận" phải hôn Trăng? Hổng biết ai đó đã nói "Con đường ngắn nhất đến trái tim người đàn ông là đi qua dạ dày”
Mà có mí ông cơm thịt hàng ngày cũng ngán, đòi ăn phở, mì , hủ tíu á tỉ |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Râu cọp Fri 24 Aug 2018, 12:43 | |
| - Trà Mi đã viết:
- Râu cọp
Chuyện cổ Triều Tiên kể, có người vợ trẻ tên Yun Ok. Trước chiến tranh, chồng cô là người hết mực yêu thương cô. Nhưng từ khi trở về từ chiến trận, ông trở nên cau có, dễ tức giận vô cớ.
Thi thoảng trong cái nhìn, cô mới nhận ra đây là người chồng từng yêu thương cô hết mực. Cô đau khổ vi cô vẫn cho rằng tự cô có thể xoay sở mọi chuyện, nhưng dường như cô cảm thấy mình bất lực trước chồng cô.
Cô nghe kể, trên núi có vị ẩn sỹ sống. Ông vẫn thường cho lời khuyên hoặc chữa bệnh cho nhiều người làng.
Tuyệt vọng, cô đành lên núi, tìm đến túp lều vị ẩn sỹ. Đến nơi, cô thấy cửa đã mở. Vị ẩn sỹ không quay mặt lại, phán: “Ta biết con. Vấn đề của con là gì?”
Yun Ok kể lại cho vị ẩn sỹ câu chuyện của mình. Vị ẩn sỹ vẫn quay lưng về phía cô, nói tiếp: “Ta hiểu, điều con trình bày vẫn thường xảy ra đối với những người lính trở về từ chiến trận. Thế con muốn ta làm gì?”
“Xin hãy ban cho con liều thuốc, ” cô kêu lên, “Hay một lá bùa, một thức uống hay bất cứ điều gì để trả chồng con về lại như trước đây.”
Lúc này vị ẩn sỹ quay mặt lại, nói: “Hỡi người vợ trẻ, yêu cầu của con không giống như việc gãy xương, hay bị viêm tai.”
“Con biết”, Cô đáp.
“Hãy quay lại đây sau ba ngày, ta sẽ có câu trả lời cho con.”
Ba ngày sau, Yun Ok quay lại túp lều vị ẩn sỹ. Vị ẩn sỹ chào cô với nụ cười, “Chào Yun Ok. Ta có tin tốt lành cho con. Ta biết một liều thuốc có thể giúp chồng con trở lại như xưa nhưng liều thuốc này cần có một thành phần đặt biệt. Đó là con phải mang đến cho ta một sợi râu cọp của con cọp còn sống.”
“Cái gì?” Cô kêu thất thanh. “Không thể thưa ngài.”
“Nhưng ta không thể làm ra liều thuốc chữa chồng con nếu không có nó và giờ nếu không còn gì để nói, con về đi. Ta đang bận.”, ông nhìn thẳng mặt Yun Ok, nói và quay lại túp lều.
Suốt đêm đó, Yun Ok trằn trọc nghĩ đến sợi râu cọp từ con cọp đang còn sống. Làm thế nào có được nó?
Hôm sau trước khi mặt trời ló rạng, cô ra khỏi nhà với chén cơm ngon đầy thịt. Cô đi đến một cái hang nằm bên sườn núi, nơi có con cop được cho đang sống trong đó. Cô vừa leo vừa cố giữ bình tĩnh mặc dù tim cô đập thình thịch. Cô nhẹ nhàng đặt chén cơm lên cỏ. Sau đó cô cố làm một tiếng động nhẹ và lùi lại nấp.
Hôm kế tiếp, cô lại tiếp tục làm y như thế và phát hiện ra chén cơm đã hết sạch. Cứ thế, ngày qua ngày, nhiều tháng liên tiếp, con cọp luôn chờ đợi chén cơm từ cô và dần dần, cô trở nên người bạn thân thiết của nó. Nó cho phép cô xoa đầu nó nhẹ nhàng. Cô biết đã đến lúc lấy sợi râu cọp.
Sáng sớm hôm sau, cô mang theo con dao nhỏ. Sau khi đặt bát cơm xuống, con cọp cho phép cô xoa đầu nó, cô thì thầm: “Cọp ơi, ta muốn xin phép có được một sợi râu của cọp được không?” Bằng một động tác nhẹ nhàng một tay cô xoa đầu cọp, tay kia cô dùng dao khéo léo cắt được sợi râu cọp. Cô đứng lên, cám ơn cọp và ra về.
Khi có được râu cọp, cô vội vã tiến đến túp lều vị ẩn sỹ và trao vị ẩn sỹ sợi râu cọp. Cô nói trong xúc động: “Con có rồi! Con có sợi râu cọp rồi, xin ngài pha chế thuốc.”
“Ý con là sợi râu cọp từ con cọp còn đang sống ư?”, vị ẩn sỹ quay mặt lại, hỏi.
“Dạ đúng!”, cô đáp.
“Hãy kể cho ta nghe, làm cách nào con có được sợi râu cọp này?”
Yun Ok liền kể lại cho vị ẩn sỹ nghe, cách cô đã cố gắng chiếm được sự tin tưởng của con cọp trong suốt sáu tháng qua. Sau khi xem xét sợi râu cọp, vị ẩn sỹ chắc chắn đây là sợi râu cọp lấy được từ con cọp đang còn sống, liền quẳng sợi râu cọp vào lửa. Yun Ok la lên, ngài đang làm gì thế.
Vị ẩn sỹ trả lời, “Yun Ok! Đối với một con cọp hung dữ, con còn biết cách thuần hoá, chiếm được lòng tin của nó, và khiến nó đáp ứng nhu cầu của con. Chẳng lẽ con không làm được điều tương tự cho chồng con sao?”
Yun Ok im lặng, đứng lên rời khỏi túp lều vị ẩn sỹ. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh con cọp và chồng cô. Cô biết mình phải làm gì để đưa người chồng ngày xưa của cô trở về.
Theo Hoàng Nguyễn Cọp của TM lạ ghê, biết ăn cơm! Có nhầm với sư tử hong vậy?
_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Vo_thuong
Tổng số bài gửi : 753 Registration date : 28/02/2018
| Tiêu đề: Re: Râu cọp Sat 25 Aug 2018, 15:16 | |
| Thầy ui, cho con hỏi tí ạ Con đã học và được bít là : người vợ ví chồng như hòn vọng phu lun lun lên non cao để ngắm vợ. Sao giờ Tỷ TM của con lại nói chồng như con cọp vậy. Không lẽ bấy lâu nay con bị lầm ha Thầy. |
| | | Trà Mi
Tổng số bài gửi : 7190 Registration date : 01/04/2011
| Tiêu đề: Re: Râu cọp Mon 27 Aug 2018, 07:32 | |
| - Vo_thuong đã viết:
- Thầy ui, cho con hỏi tí ạ
Con đã học và được bít là : người vợ ví chồng như hòn vọng phu lun lun lên non cao để ngắm vợ. Sao giờ Tỷ TM của con lại nói chồng như con cọp vậy. Không lẽ bấy lâu nay con bị lầm ha Thầy. Lần đầu tiên trong đời TM mới nghe nói vợ ví chồng như hòn vọng phu đó nhe, VT học ở đâu vậy? |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Râu cọp | |
| |
| | | |
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |