Bài viết mới | Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Today at 06:59
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
KÍNH THĂM THẦY, TỶ VÀ CÁC HUYNH, ĐỆ, TỶ, MUỘI NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 by Trăng Thu 21 Nov 2024, 16:45
KÍNH CHÚC THẦY VÀ TỶ by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:30
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:22
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Wed 20 Nov 2024, 15:22
NHỚ NGHĨA THẦY by buixuanphuong09 Wed 20 Nov 2024, 06:20
KÍNH CHÚC THẦY TỶ by Bảo Minh Trang Tue 19 Nov 2024, 18:08
Mấy Mùa Cao Su Nở Hoa by Thiên Hùng Tue 19 Nov 2024, 06:54
Lục bát by Tinh Hoa Tue 19 Nov 2024, 03:10
7 chữ by Tinh Hoa Mon 18 Nov 2024, 02:10
Có Nên Lắp EQ Guitar Không? by hong35 Sun 17 Nov 2024, 14:21
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 17 Nov 2024, 07:52
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:28
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:13
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:07
Hoàng Hiện by hoanghien123 Fri 15 Nov 2024, 11:36
Ngôi sao đang lên của Donald Trump by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 11:09
Cận vệ Chủ tịch nước trong chuyến thăm Chile by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 10:46
Bầu Cử Mỹ 2024 by chuoigia Thu 14 Nov 2024, 00:06
Cơn bão Trà Mi by Phương Nguyên Wed 13 Nov 2024, 08:04
DỤNG PHÁP Ở ĐỜI by mytutru Sat 09 Nov 2024, 00:19
Song thất lục bát by Tinh Hoa Thu 07 Nov 2024, 09:37
Tập thơ "Niệm khúc" by Tú_Yên tv Wed 06 Nov 2024, 10:34
TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:17
CHƯA TU &TU RỒI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:05
Anh muốn về bên dòng sông quê em by vamcodonggiang Sat 02 Nov 2024, 08:04
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 12:39
Kim Vân Kiều Truyện - Thanh Tâm Tài Nhân by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 08:41
Chút tâm tư by tâm an Sat 26 Oct 2024, 21:16
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
|
| " RAU RĂM NGẮT NGỌN LẠI TRỒNG " | |
| Tác giả | Thông điệp |
---|
Trăng
Tổng số bài gửi : 1844 Registration date : 23/04/2014
| Tiêu đề: " RAU RĂM NGẮT NGỌN LẠI TRỒNG " Fri 14 Sep 2018, 18:02 | |
| Từ thuở nhỏ, T đã thích đọc sách mà tác giả là nữ hay viết về phụ nữ ,từ Hồ Xuân Hương, Bà Huyện Thanh Quan đến Francoise Sagan , Pearl Puck và ..Kim Dung ( hồi nhỏ cứ nghĩ Kim Dung là nữ , hic..) Từ đó, phát hiện ra điều mà theo các nhà xã hội học là đáng phê bình, đó là bên cạnh những gương phụ nữ chuẩn mực, đoan trang , còn có những người sống thật với bản năng , dám nghĩ và dám nói ra điều mình suy nghĩ Người phụ nữ ấy, sau khi hợp thức hóa bằng 1 lễ cưới để được đồng sàng cùng người yêu , rồi sinh con , rồi phát hiện ra rằng : Lấy chồng em rất lãi / Ai cũng bảo đô con / Thêm cặp mướp héo hon/ Biết khi nào sẽ rụng?/ Lãi nhất là mỡ bụng/ Cho không chẳng ai them / Da chằng chịt mũi tên/ Chẳng tốn tiền trang trí / Em lãi hơn mười kí / So với thuở chưa chồng / Gương lược để chơi không / Chẳng mấy khi dùng đến / Lãi nhiều không kịp đếm / Là những giọt lệ tuôn / Nhiều đêm em tự hỏi / Chẳng lỗ sao vẫn buồn? (đọc trên mạng) Ngoại hình thay đổi, cơm áo gạo tiền càng khiến cho 2 người lâm vào cảnh đồng sàng dị mộng, từ đó vu vơ mơ tưởng,dẫn đến ngoài chồng ngoài vợ vớI 1 hình bóng khác : Hai tay cầm hai quả hồng Quả chát phần chồng, quả ngọt phần trai. Đêm nằm vuốt bụng thở dài, Thương chồng thì ít thương trai thì nhiều ( Ca dao ) Thậm chí còn cam chịu 1 sự thua thiệt : Rau răm ngắt ngọn lại trồng Em thương anh lắm sợ lòng chị ghen. Anh về bảo chị đừng ghen, Để em thấp thoáng ánh đèn cho vui. ( ca dao luôn ) Đọc mà thương đên đứt ruột ! Chấp nhận chỉ là “thấp thoáng” bên lề hạnh phúc người khác, nhưng ai cấm người phụ nữ ấy ước mơ : Vùi vào tóc anh Chạm rong rêu đại dương , ẩm mục rừng già ngai ngái phù sa cánh đồng rơm rạ Chạm sợi đa đoan , nhuộm màu dâu bể Chạm sợi muộn phiền ẩn mình lặng lẽ Vùi vào môi anh Chạm thềm mê man, chạm bờ mộng mị Chạm lời chối bỏ trong lời thầm thì Dâng bời bời nhớ Chạm bời bời quên ( Chạm của Đậu Thị Thương ) Sự khao khát tìm người đồng cảm, tìm tri kỷ đã khiến người phụ nữ “ cởi bỏ” chiếc áo bào giá trị để mà rao bán trái tim mình: Một ngày Mõi mòn trong ảo vọng Em sẽ đem bán đi trái tim mình Không cần chọn lựa người mua Không cần sòng phẳng! Chỉ để mong nhận lại một chút tình Một chút tình Dẫu là thương hại! Một chút tình Cho bớt chông chênh... ( Trái tim rao bán của Đinh Thị Thu Vân) Và họ làm ta ngơ ngác hơn, chấp nhận cả tình cảm ko định hình với người từ hành tinh khác Sau ba năm chung thủy Với người chồng đi xa Chị đã thất tiết một cách lạ kỳ Với người đàn ông xấu xí ,Già hơn chị rất nhiều Trong một buổi chiều bão tố Khi chúng tôi đến đó Người đàn ông đã đi rồi Chỉ còn lại trên đồng lúa Vết xước của dĩa bay mà thôi ( đọc trên mạng ) Và thay vì khí khái như nam giới Kiếp sau xin chớ làm người Làm cây thông đứng giữa trời mà reo Thì họ chỉ cần : Kiếp sau xin chớ làm người Làm cái yếm dãi buộc người em thương Qua những câu ca dao xưa và văn thơ nay, ta thấy 1 khía cạnh mới ở 1 số phụ nữ, được cho là phái yếu , nhưng họ ko hề yếu nhất là về phương diện dám cởi bỏ xiếng xích lễ giáo để được là chính mình .Họ là những người bản lĩnh,khi dám nói và dám viết ra mà đã bản lĩnh như vậy, chắc chắn rằng họ ko vì cô đơn mà dễ dãi nắm vội bất kỳ bàn tay nào chìa ra , họ đủ bản lĩnh để nói “không ‘ trong những trường hợp cần phải nói . p/s : Viết vu vơ cho đỡ buồn thôi ạ chứ hông phải cổ súy chiện phụ nữ đòi làm " rau răm" hay làm " ngọn đèn " mà vì vô tình đọc được những câu này nên T gom lại thôi á |
| | | Trà Mi
Tổng số bài gửi : 7190 Registration date : 01/04/2011
| Tiêu đề: Re: " RAU RĂM NGẮT NGỌN LẠI TRỒNG " Sun 16 Sep 2018, 13:50 | |
| Lang thang trên mạng mót được bài này nè Trăng:
HAI QUẢ HỒNG Hai tay cầm hai quả hồng Quả chát phần chồng, quả ngọt phần trai Đêm nằm vuốt bụng thở dài Thương chồng thì ít, thương trai thì nhiều
Lời bình của Vũ Nho
NGƯỜI GÌ MÀ QUÁI LẠ NHƯ VẬY? CA DAO ĐÃ TỪNG NÓI ĐẾN CHUYỆN CÓ VẺ LẠ LÙNG: "GIÓ SAO GIÓ MÁT SAU LƯNG. DẠ SAO DẠ NHỚ NGƯỜI DƯNG THẾ NÀY?”. HOẶC QÚA HƠN CHÚT NỮA: "LẤY CHỒNG CHẲNG BIẾT MẶT CHỒNG. ĐÊM NẰM TƠ TƯỞNG NGHĨ ÔNG LÁNG GIỀNG”.
Nhưng người đời rồi cũng chấp nhận. Còn người đàn bà này cư xử với chồng như thế thì không thể nào…thương được. Rành rành đây là cách ăn ở của một người và cũng là một loại người thiếu chính chuyên được đem ra chê bai, giễu cợt, làm gương cho khách hồng quần. Bao nhiêu năm nay, người viết vẫn yên tâm với cách hiểu như vậy. Nhưng gần đây ngẫm lại, chợt nhận thấy có lẽ hình như mình khắt khe và thiếu công bằng.
Người con gái này không yêu chồng, hoặc yêu chồng ít hơn yêu trai thì đã hẳn. Nhưng chúng ta đừng vội đem ngay luân lí đạo đức ra mà kết án cô, tội nghiệp. Trên đời này, người phụ nữ nào lại không muốn yêu thương chồng con. Nhưng chẳng may lấy phải người chồng mình chẳng bao giờ yêu mến thì làm sao mà yêu cho được? Cái thời của những câu ca dao là cái thời cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy thì những chuyện trái duyên không phải là hiếm hoi. Có bao nhiêu cảnh cọc cạch chồng thấp vợ cao. Như đôi đũa lệch so sao cho bằng. Có bao nhiêu trường hợp chồng chỉ là một "ông lão móm” cô gái lấy cho qua lần thì thôi. Hay đây nữa một anh chồng:
Chồng em vừa xấu vừa đen Vừa kém con mắt vừa hèn chân đi Chồng em rỗ sứt rỗ sì Chân đi chữ bát mắt thì ngưỡng thiên
Người chồng bị ép gả như thế, làm sao cô gái có thể yêu cho được? Ông chồng, đó chỉ là người được ràng buộc vào cuộc đời người con gái bằng tập tục, lễ giáo mà thôi. Chồng của cô gái này chắc cũng là một người như thế. Còn người được gọi là trai kia đối lập với ông chồng ấy là ai? Dĩ nhiên, đó là người không lấy được cô, là người không được thừa nhận trên giấy tờ là chồng. Nhưng có thể anh chính là người bạn biết nhau từ thuở buông thừng. Chính anh là người trai làng mà cô đã hò hẹn, thề nguyền. Chỉ vì tại bác mẹ, tại mối manh, tại bao nhiêu trắc trở mà cô đã không lấy được anh. Nhưng tình xưa vẫn còn nguyên đó. Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng. Làm sao có thể ngăn được lòng cô vẫn hướng về anh? So ra, người bạn của cô còn quyết liệt hơn cô nhiều:
Ví dù thầy mẹ có đan rọ thả trôi Thả trôi thì thả, lòng tôi vẫn thương chàng
Cô không dám cưỡng lại tập tục. Cô đi lấy người chồng mà mình không yêu. Vậy nên cô mới cư xử với trai hậu hơn với chồng, dành phần hơn cho cái người không phải là chồng về danh nghĩa pháp lí nhưng là người chồng trong tình cảm, trong tâm trí của cô.
Một điều đáng nói ở đây là đức hi sinh của cô gái này và sự nhân hậu vốn như là bản tính tự nhiên trong tấm lòng phụ nữ. Anh chồng, cô không yêu, nhưng cô vẫn dành cho anh ta một trái, dù là trái hồng chát. Và dù cô không yêu, nhưng cô vẫn dành cho anh ta một phần tình thương chứ không phải tuyệt đối không có một mảy may tình cảm. Duy chỉ có bản thân mình thì cô chẳng dành cho mình một chút gì hết. Hai quả hồng, cô đem cho cả hai. Tình thương cô cũng dành cho hai người tất cả. Cô chẳng giữ lại một chút gì cho mình. Cô chẳng hề nghĩ về mình. Mặc dù hoàn cảnh của cô, chắc chắn là hết sức đáng ái ngại, đáng thương. Cô đáng được cảm thông và đánh giá bằng cái nhìn độ lượng.
Hà Nội, tháng 4.1989 Vũ Nho Ninh Bình
|
| | | Trăng
Tổng số bài gửi : 1844 Registration date : 23/04/2014
| Tiêu đề: Re: " RAU RĂM NGẮT NGỌN LẠI TRỒNG " Mon 17 Sep 2018, 00:41 | |
| - Trà Mi đã viết:
- Lang thang trên mạng mót được bài này nè Trăng:
HAI QUẢ HỒNG Hai tay cầm hai quả hồng Quả chát phần chồng, quả ngọt phần trai Đêm nằm vuốt bụng thở dài Thương chồng thì ít, thương trai thì nhiều
Lời bình của Vũ Nho
NGƯỜI GÌ MÀ QUÁI LẠ NHƯ VẬY? CA DAO ĐÃ TỪNG NÓI ĐẾN CHUYỆN CÓ VẺ LẠ LÙNG: "GIÓ SAO GIÓ MÁT SAU LƯNG. DẠ SAO DẠ NHỚ NGƯỜI DƯNG THẾ NÀY?”. HOẶC QÚA HƠN CHÚT NỮA: "LẤY CHỒNG CHẲNG BIẾT MẶT CHỒNG. ĐÊM NẰM TƠ TƯỞNG NGHĨ ÔNG LÁNG GIỀNG”.
Nhưng người đời rồi cũng chấp nhận. Còn người đàn bà này cư xử với chồng như thế thì không thể nào…thương được. Rành rành đây là cách ăn ở của một người và cũng là một loại người thiếu chính chuyên được đem ra chê bai, giễu cợt, làm gương cho khách hồng quần. Bao nhiêu năm nay, người viết vẫn yên tâm với cách hiểu như vậy. Nhưng gần đây ngẫm lại, chợt nhận thấy có lẽ hình như mình khắt khe và thiếu công bằng.
Người con gái này không yêu chồng, hoặc yêu chồng ít hơn yêu trai thì đã hẳn. Nhưng chúng ta đừng vội đem ngay luân lí đạo đức ra mà kết án cô, tội nghiệp. Trên đời này, người phụ nữ nào lại không muốn yêu thương chồng con. Nhưng chẳng may lấy phải người chồng mình chẳng bao giờ yêu mến thì làm sao mà yêu cho được? Cái thời của những câu ca dao là cái thời cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy thì những chuyện trái duyên không phải là hiếm hoi. Có bao nhiêu cảnh cọc cạch chồng thấp vợ cao. Như đôi đũa lệch so sao cho bằng. Có bao nhiêu trường hợp chồng chỉ là một "ông lão móm” cô gái lấy cho qua lần thì thôi. Hay đây nữa một anh chồng:
Chồng em vừa xấu vừa đen Vừa kém con mắt vừa hèn chân đi Chồng em rỗ sứt rỗ sì Chân đi chữ bát mắt thì ngưỡng thiên
Người chồng bị ép gả như thế, làm sao cô gái có thể yêu cho được? Ông chồng, đó chỉ là người được ràng buộc vào cuộc đời người con gái bằng tập tục, lễ giáo mà thôi. Chồng của cô gái này chắc cũng là một người như thế. Còn người được gọi là trai kia đối lập với ông chồng ấy là ai? Dĩ nhiên, đó là người không lấy được cô, là người không được thừa nhận trên giấy tờ là chồng. Nhưng có thể anh chính là người bạn biết nhau từ thuở buông thừng. Chính anh là người trai làng mà cô đã hò hẹn, thề nguyền. Chỉ vì tại bác mẹ, tại mối manh, tại bao nhiêu trắc trở mà cô đã không lấy được anh. Nhưng tình xưa vẫn còn nguyên đó. Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng. Làm sao có thể ngăn được lòng cô vẫn hướng về anh? So ra, người bạn của cô còn quyết liệt hơn cô nhiều:
Ví dù thầy mẹ có đan rọ thả trôi Thả trôi thì thả, lòng tôi vẫn thương chàng
Cô không dám cưỡng lại tập tục. Cô đi lấy người chồng mà mình không yêu. Vậy nên cô mới cư xử với trai hậu hơn với chồng, dành phần hơn cho cái người không phải là chồng về danh nghĩa pháp lí nhưng là người chồng trong tình cảm, trong tâm trí của cô.
Một điều đáng nói ở đây là đức hi sinh của cô gái này và sự nhân hậu vốn như là bản tính tự nhiên trong tấm lòng phụ nữ. Anh chồng, cô không yêu, nhưng cô vẫn dành cho anh ta một trái, dù là trái hồng chát. Và dù cô không yêu, nhưng cô vẫn dành cho anh ta một phần tình thương chứ không phải tuyệt đối không có một mảy may tình cảm. Duy chỉ có bản thân mình thì cô chẳng dành cho mình một chút gì hết. Hai quả hồng, cô đem cho cả hai. Tình thương cô cũng dành cho hai người tất cả. Cô chẳng giữ lại một chút gì cho mình. Cô chẳng hề nghĩ về mình. Mặc dù hoàn cảnh của cô, chắc chắn là hết sức đáng ái ngại, đáng thương. Cô đáng được cảm thông và đánh giá bằng cái nhìn độ lượng.
Hà Nội, tháng 4.1989 Vũ Nho Ninh Bình
Tỉ à, hay qúa, tác giả cho biết thêm nhiều điều về việc ' cầm 2 qủa hồng" nhưng T nghĩ đôi khi chỉ là " say nắng", chỉ vì ko còn " tương kính như tân" hay vì lý do nào đó nhưng dù sao đi nữa, chính chuẩn mực đạo đức cùng danh dự cá nhân sẽ giup người ta ko đi lệch, tỉ hén Tỉ nhiều.. |
| | | Thiên Hùng
Tổng số bài gửi : 2581 Registration date : 19/08/2009
| | | | Trà Mi
Tổng số bài gửi : 7190 Registration date : 01/04/2011
| Tiêu đề: Re: " RAU RĂM NGẮT NGỌN LẠI TRỒNG " Mon 17 Sep 2018, 07:51 | |
| |
| | | Trăng
Tổng số bài gửi : 1844 Registration date : 23/04/2014
| Tiêu đề: Re: " RAU RĂM NGẮT NGỌN LẠI TRỒNG " Mon 17 Sep 2018, 12:45 | |
| - Trà Mi đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- Trăng đã viết:
- ... ...
p/s : Viết vu vơ cho đỡ buồn thôi ạ chứ hông phải cổ súy chiện phụ nữ đòi làm " rau răm" hay làm " ngọn đèn " mà vì vô tình đọc được những câu này nên T gom lại thôi á
... khi "gom lại" phải chăng ... Trăng ... ... ẩn mình trong đó Đợi chờ ngày buông bỏ trói buộc nầy Phương Đông ơi ... nghỉ chơi nhé từ đây ...
... và Trăng với Trà Mi thử nghe tiếng nói từ bên đối diên nha ...
Anh Nào Đâu …
Anh nào đâu, muốn đọc trộm thư em Chỉ là vô tình bất chợt Tên người gởi lung linh màu xanh nhạt Hiện trên comp như thách thức... ngạo cười Đọc thư người, lý trí nói ... xấu ơi...! Nhưng không đọc, con tim hờn ... thao thức...! Và lý trí cuối cùng đành khuất phục Nên bây giờ ... anh hiểu được em hơn Em, Chúng ta đều có quá khứ để buồn Để ưu tư giữa dòng đời trùng lập Để thêm hương cho đóa hoa hạnh phúc Để lâu lâu ... lén cười mĩm một mình Nhưng, Không thể nào để sống lại bóng hình Càng không thể nối nhịp cầu liên lạc Hôm nay... chút chờ mong … dù mờ nhạt Nhưng ngày mai... ai biết sẽ ra sao Đời sống vợ chồng êm ấm mãi đâu Cũng có lúc không cơm lành canh ngọt Trong mắt em lúc đó Người chồng... nghĩa đồng tên vua bạo ngược Còn ai kia... là hoàng tử kiêu hùng Khoảng cách lớn dần theo những bước chân Hờn giận Và anh chồng khờ hết lòng thương vợ Sẽ buồn hiu ngồi đối bóng thở dài Em thương ơi, Vẫn biết men tình muôn thuở men cay Tình yêu là đuổi bắt Mà sao anh nghe, có cái gì vừa mất... !!!
Thiên Hùng Cám ơn bài thơ của huynh TH vu vơ vài câu với huynh cho vui, đừng tin TM nhen
Người ta chắc chẳng gì hơn anh cả Nhưng lý lẽ con tim khó diễn tả thành lời Phụ nữ nào không thèm muốn một bờ vai Để tựa gối trong đêm dài vô vọng
Anh nói thương em mà sao anh để bụng Chẳng nhìn trong mắt ai vỡ vụn mảnh u sầu Xe bạc lầu vàng em nào có màng đâu Ngọn lửa ấm nồng buổi đầu sao vội tắt?
hổng có chồng cũng hổng có trai hic
Huynh Thiên Hùng : bài thơ của huynh thiệt hay, thấu đáo tâm lý người . Tỉ TM : tỉ làm T phải suýt soa sau khi đọc thơ đó, nhất là 2 câu cuối |
| | | chuoigia
Tổng số bài gửi : 885 Registration date : 18/06/2017
| Tiêu đề: Re: " RAU RĂM NGẮT NGỌN LẠI TRỒNG " Tue 18 Sep 2018, 01:49 | |
| |
| | | Trà Mi
Tổng số bài gửi : 7190 Registration date : 01/04/2011
| Tiêu đề: Re: " RAU RĂM NGẮT NGỌN LẠI TRỒNG " Tue 18 Sep 2018, 06:20 | |
| - chuoigia đã viết:
- Trà Mi đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- Trăng đã viết:
- ... ...
p/s : Viết vu vơ cho đỡ buồn thôi ạ chứ hông phải cổ súy chiện phụ nữ đòi làm " rau răm" hay làm " ngọn đèn " mà vì vô tình đọc được những câu này nên T gom lại thôi á
... khi "gom lại" phải chăng ... Trăng ... ... ẩn mình trong đó Đợi chờ ngày buông bỏ trói buộc nầy Phương Đông ơi ... nghỉ chơi nhé từ đây ...
... và Trăng với Trà Mi thử nghe tiếng nói từ bên đối diên nha ...
Anh Nào Đâu …
Anh nào đâu, muốn đọc trộm thư em Chỉ là vô tình bất chợt Tên người gởi lung linh màu xanh nhạt Hiện trên comp như thách thức... ngạo cười Đọc thư người, lý trí nói ... xấu ơi...! Nhưng không đọc, con tim hờn ... thao thức...! Và lý trí cuối cùng đành khuất phục Nên bây giờ ... anh hiểu được em hơn Em, Chúng ta đều có quá khứ để buồn Để ưu tư giữa dòng đời trùng lập Để thêm hương cho đóa hoa hạnh phúc Để lâu lâu ... lén cười mĩm một mình Nhưng, Không thể nào để sống lại bóng hình Càng không thể nối nhịp cầu liên lạc Hôm nay... chút chờ mong … dù mờ nhạt Nhưng ngày mai... ai biết sẽ ra sao Đời sống vợ chồng êm ấm mãi đâu Cũng có lúc không cơm lành canh ngọt Trong mắt em lúc đó Người chồng... nghĩa đồng tên vua bạo ngược Còn ai kia... là hoàng tử kiêu hùng Khoảng cách lớn dần theo những bước chân Hờn giận Và anh chồng khờ hết lòng thương vợ Sẽ buồn hiu ngồi đối bóng thở dài Em thương ơi, Vẫn biết men tình muôn thuở men cay Tình yêu là đuổi bắt Mà sao anh nghe, có cái gì vừa mất... !!!
Thiên Hùng Cám ơn bài thơ của huynh TH vu vơ vài câu với huynh cho vui, đừng tin TM nhen
Người ta chắc chẳng gì hơn anh cả Nhưng lý lẽ con tim khó diễn tả thành lời Phụ nữ nào không thèm muốn một bờ vai Để tựa gối trong đêm dài vô vọng
Anh nói thương em mà sao anh để bụng Chẳng nhìn trong mắt ai vỡ vụn mảnh u sầu Xe bạc lầu vàng em nào có màng đâu Ngọn lửa ấm nồng buổi đầu sao vội tắt?
hổng có chồng cũng hổng có trai hic
“Anh nào quá rảnh ưa hầu hạ Tài sản vòng vàng một sớ ghi“
chuối rinh về hai câu trên, tỷ TM có biết của ai viết không hỉ? cái nì là ... thử lòng thui, chuối ui chả lẽ lại nói em theo không thì mất giá quá
|
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: " RAU RĂM NGẮT NGỌN LẠI TRỒNG " | |
| |
| | | |
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |