ĐỌC VÀ NGẪM VỀ NỖI NHỚ TRONG THƠ CỦA TỶ PHƯƠNG NGUYÊN
Tác giả
Thông điệp
Trăng
Tổng số bài gửi : 1844 Registration date : 23/04/2014
Tiêu đề: ĐỌC VÀ NGẪM VỀ NỖI NHỚ TRONG THƠ CỦA TỶ PHƯƠNG NGUYÊN Tue 25 Sep 2018, 20:19
Nhớ là trạng thái cảm xúc chỉ có ở con người, các loài sinh vật khác nếu có nhớ cũng chỉ là cái nhớ bản năng sinh tồn, như chim nhớ đường bay, Ong nhớ cách làm tổ.. Nhớ - ko chỉ là nỗi nhớ của tình yêu nam nữ, mà có nỗi nhớ quê hương, làng xóm, nhớ người sinh thành, nhớ những ngày thơ ấu Nhờ- ko chỉ đến khi đã chia xa, mà nhớ đến khi đang hiện hữu,Có nỗi nhớ đến từ thính giác và thị giác , như 1 nhà thơ đã thốt lên “ Anh nhớ tiếng, anh nhớ hình, anh nhớ ảnh”,có nỗi nhớ ko ngự trị thường xuyên mà bất chợt ùa đến, thoảng qua thôi,như Trịnh “đôi khi nắng qua mái hiên, làm ta nhớ ,Đôi khi bỗng nghe bước chân về đâu đó của em “ Chúng ta cũng bắt gặp đủ đầy mọi trạng thái cảm xúc mà Nhớ mang đến trong thơ của tỷ Phương Nguyên ! Nỗi nhớ khởi dầu là nỗi nhớ về quê hương của 1 thời thơ ấu, về mảnh vườn quê chứa đầy kỷ niệm, nếu với người khác : “ Mảnh vườn xưa chỉ là mảnh vườn xanh Nơi lần đầu lòng ta ươm tổ mật Nơi em viết bài thơ tình thứ nhất Nơi Thu sang , mây trắng vẫn bay về “ ( Vườn phố ơi- Lưu Quang Vũ ) Thì mảnh vườn xưa, chốn quê xưa của tỷ lại bình dị hơn, an yên hơn , nơi đó có : “Mẹ đứng chờ mong cạnh cửa nhà Khói bếp thơm nồng loang mái rạ Bên thềm cúc dại rộn ràng hoa “ ( Hỏi Anh – tr2) Từ vùng quê ấy, từ mảnh vườn ấy, người con gái hồn nhiên lớn, hồn nhiên yêu, tình yêu đầu đời, trong sáng nên có những lúc ngây ngô đến dễ thương. Không như cô gái trong “ Hai sắc hoa Tigon” của TTKH Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Em chờ người đến với yêu thương Cô gái ấyhạnh phúc vì được gần người yêu, nhặt hoa trong phút chờ đợi ở buổi hẹn hò , thì ngược lại cô gái của tỷ PN cùng người yêu ở hai đầu nỗi nhớ, cô ấy nhặt từng cánh hoa rơi vãi để vơi bớt nỗi nhớ người Rụng một hai, rồi ba bốn cánh hoa Em lại bói xem tình còn hay mất Ngày kết bạn... cánh màu xanh thứ nhất Đối họa thơ ... cánh hồng thắm thứ hai Cánh thứ ba hít vội một hơi dài Khi bên ấy mang thơ về cất giữ ( Vu vơ thứ bảy – tr.2 ) Tình yêu xa, người nơi xa khiên cô phải mơ ước Ước mong được ở chung nhà Để thôi phải ngóng tin xa tin gần ( Tháng tám – tr. 3) Điều mơ ước này nào phải chỉ riêng cô, mà là mơ ước của tất cả những người đang yêu, ko cần giàu sang, ko mơ địa vị, ko màng cung Quế , chẳng ước Thiên đàng,, một ước mơ giản dị, khiêm nhường tương tự ca từ bài Over and over – Tình nồng cháy Em không mơ hoang kiếp sống trên cung Hằng Em không tham lam diễm phúc trên thiên đàng Làm sao em nói cho hết những tâm tình Ước mơ khiêm nhường - có anh bên mình ( Còn tiếp .)
Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4905 Registration date : 23/03/2013
Tiêu đề: Re: ĐỌC VÀ NGẪM VỀ NỖI NHỚ TRONG THƠ CỦA TỶ PHƯƠNG NGUYÊN Tue 25 Sep 2018, 21:16
Trăng đã viết:
Nhớ là trạng thái cảm xúc chỉ có ở con người, các loài sinh vật khác nếu có nhớ cũng chỉ là cái nhớ bản năng sinh tồn, như chim nhớ đường bay, Ong nhớ cách làm tổ.. Nhớ - ko chỉ là nỗi nhớ của tình yêu nam nữ, mà có nỗi nhớ quê hương, làng xóm, nhớ người sinh thành, nhớ những ngày thơ ấu Nhờ- ko chỉ đến khi đã chia xa, mà nhớ đến khi đang hiện hữu,Có nỗi nhớ đến từ thính giác và thị giác , như 1 nhà thơ đã thốt lên “ Anh nhớ tiếng, anh nhớ hình, anh nhớ ảnh”,có nỗi nhớ ko ngự trị thường xuyên mà bất chợt ùa đến, thoảng qua thôi,như Trịnh “đôi khi nắng qua mái hiên, làm ta nhớ ,Đôi khi bỗng nghe bước chân về đâu đó của em “ Chúng ta cũng bắt gặp đủ đầy mọi trạng thái cảm xúc mà Nhớ mang đến trong thơ của tỷ Phương Nguyên ! Nỗi nhớ khởi dầu là nỗi nhớ về quê hương của 1 thời thơ ấu, về mảnh vườn quê chứa đầy kỷ niệm, nếu với người khác : “ Mảnh vườn xưa chỉ là mảnh vườn xanh Nơi lần đầu lòng ta ươm tổ mật Nơi em viết bài thơ tình thứ nhất Nơi Thu sang , mây trắng vẫn bay về “ ( Vườn phố ơi- Lưu Quang Vũ ) Thì mảnh vườn xưa, chốn quê xưa của tỷ lại bình dị hơn, an yên hơn , nơi đó có : “Mẹ đứng chờ mong cạnh cửa nhà Khói bếp thơm nồng loang mái rạ Bên thềm cúc dại rộn ràng hoa “ ( Hỏi Anh – tr2) Từ vùng quê ấy, từ mảnh vườn ấy, người con gái hồn nhiên lớn, hồn nhiên yêu, tình yêu đầu đời, trong sáng nên có những lúc ngây ngô đến dễ thương. Không như cô gái trong “ Hai sắc hoa Tigon” của TTKH Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Em chờ người đến với yêu thương Cô gái ấyhạnh phúc vì được gần người yêu, nhặt hoa trong phút chờ đợi ở buổi hẹn hò , thì ngược lại cô gái của tỷ PN cùng người yêu ở hai đầu nỗi nhớ, cô ấy nhặt từng cánh hoa rơi vãi để vơi bớt nỗi nhớ người Rụng một hai, rồi ba bốn cánh hoa Em lại bói xem tình còn hay mất Ngày kết bạn... cánh màu xanh thứ nhất Đối họa thơ ... cánh hồng thắm thứ hai Cánh thứ ba hít vội một hơi dài Khi bên ấy mang thơ về cất giữ ( Vu vơ thứ bảy – tr.2 ) Tình yêu xa, người nơi xa khiên cô phải mơ ước Ước mong được ở chung nhà Để thôi phải ngóng tin xa tin gần ( Tháng tám – tr. 3) Điều mơ ước này nào phải chỉ riêng cô, mà là mơ ước của tất cả những người đang yêu, ko cần giàu sang, ko mơ địa vị, ko màng cung Quế , chẳng ước Thiên đàng,, một ước mơ giản dị, khiêm nhường tương tự ca từ bài Over and over – Tình nồng cháy Em không mơ hoang kiếp sống trên cung Hằng Em không tham lam diễm phúc trên thiên đàng Làm sao em nói cho hết những tâm tình Ước mơ khiêm nhường - có anh bên mình ( Còn tiếp .)
Yêu Trăng quá đi thôi
ĐỌC VÀ NGẪM VỀ NỖI NHỚ TRONG THƠ CỦA TỶ PHƯƠNG NGUYÊN