Bài viết mới | Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Today at 16:38
Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Today at 06:59
KÍNH THĂM THẦY, TỶ VÀ CÁC HUYNH, ĐỆ, TỶ, MUỘI NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 by Trăng Thu 21 Nov 2024, 16:45
KÍNH CHÚC THẦY VÀ TỶ by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:30
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:22
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Wed 20 Nov 2024, 15:22
NHỚ NGHĨA THẦY by buixuanphuong09 Wed 20 Nov 2024, 06:20
KÍNH CHÚC THẦY TỶ by Bảo Minh Trang Tue 19 Nov 2024, 18:08
Mấy Mùa Cao Su Nở Hoa by Thiên Hùng Tue 19 Nov 2024, 06:54
Lục bát by Tinh Hoa Tue 19 Nov 2024, 03:10
7 chữ by Tinh Hoa Mon 18 Nov 2024, 02:10
Có Nên Lắp EQ Guitar Không? by hong35 Sun 17 Nov 2024, 14:21
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 17 Nov 2024, 07:52
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:28
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:13
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:07
Hoàng Hiện by hoanghien123 Fri 15 Nov 2024, 11:36
Ngôi sao đang lên của Donald Trump by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 11:09
Cận vệ Chủ tịch nước trong chuyến thăm Chile by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 10:46
Bầu Cử Mỹ 2024 by chuoigia Thu 14 Nov 2024, 00:06
Cơn bão Trà Mi by Phương Nguyên Wed 13 Nov 2024, 08:04
DỤNG PHÁP Ở ĐỜI by mytutru Sat 09 Nov 2024, 00:19
Song thất lục bát by Tinh Hoa Thu 07 Nov 2024, 09:37
Tập thơ "Niệm khúc" by Tú_Yên tv Wed 06 Nov 2024, 10:34
TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:17
CHƯA TU &TU RỒI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:05
Anh muốn về bên dòng sông quê em by vamcodonggiang Sat 02 Nov 2024, 08:04
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 12:39
Kim Vân Kiều Truyện - Thanh Tâm Tài Nhân by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 08:41
Chút tâm tư by tâm an Sat 26 Oct 2024, 21:16
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
|
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4905 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Fri 24 May 2019, 12:59 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Trà Mi đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Trà Mi đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- BÍCH CÂU KỲ NGỘ
(tiếp theo)
Mỗi khi làm thơ xong, ngâm đi ngâm lại vài ba lần rồi lại khóc nức nở, không bao lâu trở thành bệnh. Hà Lang thương xót lo lắng thuốc men sợ chàng vì nhớ thương nàng mà lỡ hại đến tính mệnh. Khuyên giải nhiều đường chẳng được Hà mới nói rằng: _ Ôi, bác lầm đã lâu rồi!
Chàng hỏi: _ Sao thế?
Hà đáp: _ Trước kia bác bài bác thần tiên, sau khi gặp gỡ ở chùa Ngọc Hồ bác mới tin và ham muốn nên ma quỷ mới nhân đấy đến tác quái. Nếu không liệu biết sớm tất sẽ măc hoạ. Vả lại đêm hôm qua vào khoảng canh ba tôi ở phòng sách đọc mệt rồi tựa gối ngủ, mộng thấy con lão hồ tinh quanh quẩn bên cạnh bác, hút hết cả huyết tuỷ. Nay bác quá phiền sinh bệnh, ắt hẳn là do hồ tinh hoá phép làm ra những sự quái gở đê mê hoặc lòng người. Nó muốn dùng bác làm Như Ý Quân đấy!
Chàng ngờ hỏi: _ Như Ý Quân là gì?
Hà trả lời: _ Đời nhà Đường có hai chị em con hồ tinh thường dụ dỗ những chàng trai trẻ vào hang sâu tha hồ dâm dục để hút lấy tinh khí. Người nào vừa ý nó giữ lại gọi là Như Ý Quân. Tôi xin bác tự trọng tấm thân, đừng sa vào vòng yêu quái hoa nguyệt để tổn hại chí khí bình sinh.
Chàng nói: _ Sống chết có mệnh trời, mộng mị không lấy gì làm bằng cứ. Tôi có chút thông minh, người quân tử há lẽ sống ở đời không có ý nghĩa? Nương tử tôi thái độ khác thường, tính tình hơn kẻ khác,đời này ít người được như thế. Từ khi đẹp duyên đôi lứa tôi cảm thấy tinh thần sảng khoái, thân thể nhẹ nhàng, nếu phải yêu quái sao tôi còn được ở đây?
Hà Lang nói: _ Quý nương nếu là thiên tiên đi nữa nay cũng đã đi rồi, ái ân đã tuyệt. Bác có tài như Lý Đỗ (36), há lẽ không sánh được người như Tạ (37) Chu (38) hay sao? Dây đàn đứt nối là lẽ thường, việc gì phải khổ như thế? Vả chăng thể phách tôn nghiêm để lại chỉ một mình bác, há lẽ vì tình chăn chiếu để lại đến nghiệp cơ cầu?
Chàng đáp: _ Tôi không phải chẳng nghĩ, nhưng mà cái tình đằm thắm, cái chí cảm thông không làm sao quên đi được. Vạn nhất thất vọng nàng không trở về, tôi cũng không nỡ lấy người khác!
Hà Lang nói không lọt tai bèn phẩy áo đứng lên bỏ đi.
Chàng nhớ đến câu thơ cổ:
Ninh nhĩ tử tương kiến Bất nhân sinh biệt ly
Nghĩa là:
Thà rằng chết gặp mặt Chẳng nỡ sống chia lìa
Than rằng: _ Câu thơ này chính là cảnh ngộ của ta ngày nay!
Nói rồi lấy cái khăn là của nàng để lại từ trước, vắt lên xà nhà treo cổ tự tử.
(còn tiếp)
_____________________________
(36) Lý Bạch và Đỗ Phủ là hai thi hào nổi tiếng đời Đường.
(37) Tạ Đạo Uẩn là một tài nữ thời Đông Tấn, nổi tiếng với tài học hơn người và là vợ của Vương Ngưng Chi, con trai của Thư pháp gia trứ danh Vương Hi Chi. Tương truyền hồi sau hôn lễ, Tạ Đạo Uẩn tìm gặp chú Tạ An để than phiền về năng lực của chồng mình, tuy có hiền hậu nhưng tài ba lại chẳng có gì. Chú Tạ An nói:"Vương lang là con trai của Dật Thiểu (chỉ Vương Hi Chi), gia đình quả là môn đăng hộ đối, chàng ta nhân phẩm rất tốt, cháu còn phàn nàn nỗi gì?" Bà liền đáp: "Thưa chú, cả nhà họ Tạ chúng ta, trên dưới ai nấy đều là người có tài văn chương nhả ngọc phun châu cả. Con không thể nào chịu nổi, nếu như một ngày nào đó, nhà họ Tạ lại có những con người tài ba như Vương Ngưng Chi (Ý nói con của nàng)!"
(38) Chu Thục Chân người đất Tiên Dương đời Tống, hiệu là U Thê cư sĩ, thích đọc sách, hay làm thơ. Truyền kì lưu lại Chu Thục Chân xuất thân con nhà quan, gia cảnh hết sức giàu có. Từ nhỏ Thục Chân đã thông thạo thơ, từ, phú, có biệt danh Tài nữ. Bà được đánh giá ngang hàng với Lý Thanh Chiếu, người được xem là Đệ nhất nữ thi nhân trong lịch sử Trung Quốc. Đến tuổi cập kê, bà được gả cho một thương nhân, tuy nhiên về sau lại có kiểm khảo cho rằng đó là một quan chức hạng nhỏ trong vùng. Người chồng này không biết tiếp thu thi thơ, tranh vẽ của bà, vợ chồng bất hòa hợp, cuộc sống của bà trở nên u sầu, tẻ nhạt. Bà vì thế buồn rầu mà mất
Đàn ông mà nhu nhược. Sống thì rượu chè chết chưa hết tội, hừ nam vô tửu như kỳ vô phong mờ tỷ Kỳ nhìu phong quá nên rách te tua rùi Tửu nhập mà... chiêu chưa xuất là may rùi, lắm bà bị chồng say rượu quánh cho bầm dập ấy chứ! Họ mà xuất chiêu thì các bà cũng nên uống thật say vào và... xuất chiêu hihi Hai bên cùng đọ Tuý quyền hihii Chưa đọ xong bà đã lăn ra ngủ mặc kệ ông mún làm gì làm PN có kinh nghiệm rùi hở? Họ Nguyễn Công nhà em không ai biết uống rượu thầy ạ. Nên em chưa dám thử |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Wed 29 May 2019, 07:54 | |
| - Phương Nguyên đã viết:
Họ Nguyễn Công nhà em không ai biết uống rượu thầy ạ. Nên em chưa dám thử Chứ hong phải Nguyễn Công Trứ ngày xưa từng bảo: "Cầm kỳ thi tửu Đường ăn chơi mỗi vẻ mỗi hay... " à? Ổng còn 2 câu đối: "Chiều ba mươi, nợ hỏi tít mù, co cẳng đạp thằng Bần ra cửa Sáng mồng một, rượu say túy lúy, giơ tay bồng ông Phúc vào nhà" Dzị mà bảo họ Nguyễn Công không ai biết uống rượu? _________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4905 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Wed 29 May 2019, 08:40 | |
| |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Wed 29 May 2019, 12:48 | |
| BÍCH CÂU KỲ NGỘ
(tiếp theo)
Vừa đưa cổ vào dải khăn định quấn vào thì chợt thấy một trận gió đưa mùi hương đến. Trước cửa sổ vụt rơi xuống một chuỗi hoa. Chàng bước ra xem thì thấy hai thị nữ dìu đỡ một cô gái đến, nhìn kỹ chính thật là nàng. Chàng vừa mừng vừa thương, vội chạy đến ôm nàng khóc: _ Nếu hôm nay nương tử không kịp đến, hẳn là nương tử sẽ tìm thấy tôi nơi chín suối.
Nàng nói: _ Thiếp vẫn ở đây, khi nào để chàng nên nỗi thế. Khi ly biệt, đi mười bước thì quay đầu lại chín lần, nhưng không đi thì không cảm động được lòng chàng, nên miễn cưỡng xa nhau để mà can gián. Chàng thực là người cao nghĩa, nghe những tình tứ trong thơ, câu nào cũng kim đan thiết thạch, thiếp bụng dạ nào lại nỡ bỏ đi cho đành.
Chàng nói: _ Việc trước đã qua, không sao hối lại, việc sau còn có thể theo dõi, từ nay về sau xin theo như ý nàng...!
Rồi cùng làm thơ an ủi nhau:
TÁI HỢP HẬU PHU PHỤ TƯƠNG UÝ CẢM TÁC
Nhất tự vân giai trở ngọc nhan Hồi đầu bất nhẫn đối hoa khan Mỗi thương hoá kiếm chung nan hợp Khởi ý du châu hựu tái hoàn Tác hận khinh tuỳ kim dạ vũ Tân minh trùng chỉ cự thờ san Ký ngôn đài tượng tư thiên khách Mạc bả canh trù hoán lận can
Nàng đáp lại:
Thiều thiều nhất dạ lưỡng bi hoan Bả cựu tân từ thức lệ khan Thiên cổ tòng lai tình nghị trọng Nhất triêu phản tác biệt ly nan Phúc lưu tự cổ thu ưng hãn Minh kính như kim phá phục hoàn Tòng thử vĩnh hài loan phượng nữ Nhậm tương hảo tứ tục quan quan
Từ đó tình ái ngày càng khắng khít, việc gì chàng cũng thuận theo. Ở với nhau được một năm sinh hạ con trai đặt tên là Trân.
Khi ấy chàng lại nghĩ đến việc thi cử, chăm chỉ học hành, ngày đêm không trễ nãi.
(còn tiếp)
_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4905 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Wed 29 May 2019, 13:13 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- BÍCH CÂU KỲ NGỘ
(tiếp theo)
Vừa đưa cổ vào dải khăn định quấn vào thì chợt thấy một trận gió đưa mùi hương đến. Trước cửa sổ vụt rơi xuống một chuỗi hoa. Chàng bước ra xem thì thấy hai thị nữ dìu đỡ một cô gái đến, nhìn kỹ chính thật là nàng. Chàng vừa mừng vừa thương, vội chạy đến ôm nàng khóc: _ Nếu hôm nay nương tử không kịp đến, hẳn là nương tử sẽ tìm thấy tôi nơi chín suối.
Nàng nói: _ Thiếp vẫn ở đây, khi nào để chàng nên nỗi thế. Khi ly biệt, đi mười bước thì quay đầu lại chín lần, nhưng không đi thì không cảm động được lòng chàng, nên miễn cưỡng xa nhau để mà can gián. Chàng thực là người cao nghĩa, nghe những tình tứ trong thơ, câu nào cũng kim đan thiết thạch, thiếp bụng dạ nào lại nỡ bỏ đi cho đành.
Chàng nói: _ Việc trước đã qua, không sao hối lại, việc sau còn có thể theo dõi, từ nay về sau xin theo như ý nàng...!
Rồi cùng làm thơ an ủi nhau:
TÁI HỢP HẬU PHU PHỤ TƯƠNG UÝ CẢM TÁC
Nhất tự vân giai trở ngọc nhan Hồi đầu bất nhẫn đối hoa khan Mỗi thương hoá kiếm chung nan hợp Khởi ý du châu hựu tái hoàn Tác hận khinh tuỳ kim dạ vũ Tân minh trùng chỉ cự thời san Ký ngôn đài tượng tư thiên khách Mạc bả canh trù hoán lận can
Nàng đáp lại:
Thiều thiều nhất dạ lưỡng bi hoan Bả cựu tân từ thức lệ khan Thiên cổ tòng lai tình nghị trọng Nhất triêu phản tác biệt ly nan Phúc lưu tự cổ thu ưng hãn Minh kính như kim phá phục hoàn Tòng thử vĩnh hài loan phượng nữ Nhậm tương hảo tứ tục quan quan
Từ đó tình ái ngày càng khắng khít, việc gì chàng cũng thuận theo. Ở với nhau được một năm sinh hạ con trai đặt tên là Trân.
Khi ấy chàng lại nghĩ đến việc thi cử, chăm chỉ học hành, ngày đêm không trễ nãi.
(còn tiếp)
Cô vợ này là tiên có khác. Giỏi trị chồng ghê |
| | | Trà Mi
Tổng số bài gửi : 7190 Registration date : 01/04/2011
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Wed 29 May 2019, 13:20 | |
| |
| | | Trà Mi
Tổng số bài gửi : 7190 Registration date : 01/04/2011
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Wed 29 May 2019, 13:25 | |
| - Phương Nguyên đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- BÍCH CÂU KỲ NGỘ
(tiếp theo)
Vừa đưa cổ vào dải khăn định quấn vào thì chợt thấy một trận gió đưa mùi hương đến. Trước cửa sổ vụt rơi xuống một chuỗi hoa. Chàng bước ra xem thì thấy hai thị nữ dìu đỡ một cô gái đến, nhìn kỹ chính thật là nàng. Chàng vừa mừng vừa thương, vội chạy đến ôm nàng khóc: _ Nếu hôm nay nương tử không kịp đến, hẳn là nương tử sẽ tìm thấy tôi nơi chín suối.
Nàng nói: _ Thiếp vẫn ở đây, khi nào để chàng nên nỗi thế. Khi ly biệt, đi mười bước thì quay đầu lại chín lần, nhưng không đi thì không cảm động được lòng chàng, nên miễn cưỡng xa nhau để mà can gián. Chàng thực là người cao nghĩa, nghe những tình tứ trong thơ, câu nào cũng kim đan thiết thạch, thiếp bụng dạ nào lại nỡ bỏ đi cho đành.
Chàng nói: _ Việc trước đã qua, không sao hối lại, việc sau còn có thể theo dõi, từ nay về sau xin theo như ý nàng...!
Rồi cùng làm thơ an ủi nhau:
TÁI HỢP HẬU PHU PHỤ TƯƠNG UÝ CẢM TÁC
Nhất tự vân giai trở ngọc nhan Hồi đầu bất nhẫn đối hoa khan Mỗi thương hoá kiếm chung nan hợp Khởi ý du châu hựu tái hoàn Tác hận khinh tuỳ kim dạ vũ Tân minh trùng chỉ cự thời san Ký ngôn đài tượng tư thiên khách Mạc bả canh trù hoán lận can
Nàng đáp lại:
Thiều thiều nhất dạ lưỡng bi hoan Bả cựu tân từ thức lệ khan Thiên cổ tòng lai tình nghị trọng Nhất triêu phản tác biệt ly nan Phúc lưu tự cổ thu ưng hãn Minh kính như kim phá phục hoàn Tòng thử vĩnh hài loan phượng nữ Nhậm tương hảo tứ tục quan quan
Từ đó tình ái ngày càng khắng khít, việc gì chàng cũng thuận theo. Ở với nhau được một năm sinh hạ con trai đặt tên là Trân.
Khi ấy chàng lại nghĩ đến việc thi cử, chăm chỉ học hành, ngày đêm không trễ nãi.
(còn tiếp)
Cô vợ này là tiên có khác. Giỏi trị chồng ghê Dạy con từ thuở còn thơ Dạy chồng từ thuở ban sơ mới dìa |
| | | Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4905 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Thu 30 May 2019, 08:44 | |
| |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Thu 30 May 2019, 10:33 | |
| |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Thu 30 May 2019, 14:53 | |
| BÍCH CÂU KỲ NGỘ
(tiếp theo)
Dịch thơ:
VỢ CHỒNG SAU KHI TÁI HỢP AN ỦI NHAU
Người ngọc từ khi giã biệt nhà Một mình chẳng thiết ngắm gì hoa Rồng thiêng gươm biến (39) tình khôn hợp Bể cũ châu về (40) hạn đã qua Xoá hận cơn mưa vùi mất cả Chỉ tay ngọn núi chứng cho mà Trên đài ước nguyện cùng nhau giữ Canh trống xin đừng vội đổi xa
* * * Đêm này càng xót lại càng vui Thi phú nhìn xem những ngậm ngùi Nghìn thuở ái ân còn trọng thị Một ngày phản tác khó chia phôi Bát đầy trước đổ (41) duyên e gãy Gương vỡ sau lành (42) nợ gắng lôi Loan phượng bền tâm chung cất tiếng Quan quan (43) điệu hát nối theo hồi
AH
(còn tiếp) ______________________
(39) Gươm biến thành rồng: Can Tương đúc được hai thanh kiếm. Thanh đúc trước lấy tên là Can Tương. Thanh đúc sau lấy tên là Mạc Gia. Can Tương giấu lại một thanh kiếm, chỉ đem thanh kiếm Mạc Gia dâng cho Hạp Lư. Vua Ngô cầm thanh kiếm chém thử vào viên đá thì viên đá đứt đôi ra. Nhà vua thưởng cho Can Tương 100 nén vàng. Sau vua Ngô biết Can Tương giấu lấy một thanh mới sai người đến đòi và bắt buộc nếu không chịu giao trả thì sẽ xử tử. Can Tương đem thanh kiếm ra xem. Thanh kiếm ở trong bao nhảy ra, hóa thành một con rồng xanh. Can Tương cưỡi con rồng ấy bay lên trời đi mất.
(40) Châu về Hợp Phố: Có nghĩa là những cái quý giá mất đi sau quay về với chủ cũ. Hợp Phố xưa thuộc Giao Châu, là lãnh thổ của người Việt thời cổ. Vào thời Bắc thuộc, miền bể ấy có rất nhiều ngọc trai. Các quan thái thú Tàu cứ bắt dân ở đó phải đi mò trai và nộp cống. Các ngọc trai vì vậy tự bỏ đi nơi khác. Về sau có một người tên là Mạnh Thường về làm quan. Mạnh Thường thanh liêm và thương dân nghèọ Những ngọc châu tự nhiên lại trở về Hợp Phố. (Theo Hậu Hán Thư, Mạnh Thường truyện)
(41) Bát nước đổ: chuyện xảy ra không thể hàn gắn lại. Chuyện kể rằng Châu Mãi Thần, người đất Cối Kê, đời nhà Hán, nhà rất nghèo, nhưng rất ham đọc sách. Thuở hàn vi, chàng phải đi đốn củi rừng đem bán để sanh sống, thường treo sách nơi đầu gánh, vừa đi vừa đọc.
Vợ của Châu Mãi Thần không thể chịu nổi cảnh nghèo túng mãi như vậy được nên đòi thôi chồng, để đi lấy chồng khác khá giả hơn mà nương nhờ tấm thân. Châu Mãi Thần khuyên vợ: - Năm nay tôi 49 tuổi rồi, qua năm 50 tuổi, tôi biết tôi thế nào cũng lập được công danh. Bấy lâu nay, chúng ta sống trong cảnh cơ cực cũng đã quen rồi, nay nàng ráng chờ tôi một năm nữa thì nàng sẽ hưởng được phú quí.
Người vợ liền trả lời: - Ðến chừng Ông làm quan thì tôi đã chết đói rồi.
Thế là vợ của Châu Mãi Thần nhứt quyết bỏ chồng, nàng đi lấy một anh nông dân khá giả trong làng.
Châu Mãi Thần rất đau buồn. Chàng lại càng quyết tâm học tập hơn nữa, bất luận ngày đêm, cuốn sách đều kế bên mình. Năm sau, Châu Mãi Thần được Nghiêm Trợ tiến cử lên vua Hán Võ Ðế, được vua thâu dụng, phong chức Trung Ðại Phu. Lúc bấy giờ xảy ra giặc giã ở vùng Ðông Việt. Hán Võ Ðế sai Châu Mãi Thần lo chuẩn bị khí giới, thuyền bè, để cho binh sĩ đi dẹp giặc. Sau đó, Châu Mãi Thần được thăng chức làm Thái Thú Cối Kê. Cối Kê là quê hương của họ Châu. Khi Châu Mãi Thần đến nhậm chức Thái Thú Cối Kê, quân dân địa phương phải ra nghênh đón. Tới nơi, bỗng thấy người vợ cũ chạy đến đón trước đầu ngựa, xin Châu Mãi Thần bỏ qua chuyện lầm lỗi xưa của nàng, cho nàng trở lại làm vợ chàng.
Châu Mãi Thần bèn lấy một bát nước đầy, đổ xuống đất trước đầu ngựa, rồi bảo người vợ cũ: - Nếu nàng hốt nước lại cho đầy bát như trước thì tôi sẽ đem nàng về với tôi như trước.
Bát nước đã đổ, làm sao hốt lại cho đầy. Bởi vậy, người vợ biết ý Châu Mãi Thần đã quyết nên hổ thẹn bỏ đi. Tuy vậy, để đáp đền tình nghĩa vợ chồng ngày trước, Mãi Thần cấp cho người vợ cũ và chàng nông dân một ngôi nhà và một số tiền đủ để sống suốt đời. Nhưng người vợ cũ cảm thấy quá xấu hổ, nên treo cổ tự tử. Người nông dân đem xác nàng táng bên bờ ao gần đường lộ.
Người đời có khắc một bài thơ 4 câu trên cái bia đặt trước mộ nàng để làm gương cho phụ nữ đời sau:
Thanh thảo trì biên mộ nhứt khu, Thiên niên mai cốt bất mai tu. Ðinh ninh ký ngữ nhơn gian phụ, Tự cổ tào khang đáo bạch đầu.
Tạm dịch:
Một nấm mộ xanh cạnh vũng bờ, Ngàn năm chôn xác chẳng chôn nhơ. Ðinh ninh nhắn gởi đoàn nhi nữ, Từ cổ vợ chồng trọn tóc tơ.
Từ điển tích về Châu Mãi Thần, trong văn chương, người ta rút ra hai thành ngữ: - Mã tiền bát thủy: Trước ngựa chén nước. - Phúc thủy nan thu: Nước đổ khó hốt lại.
(Theo Cao Đài tự điển- Tác giả Nguyễn Văn Hồng)
(42) Gương vỡ lại lành: Hàm ý chỉ vợ chồng chia lìa, sau đó lại được đoàn tụ.
“Thái tử Xá nhân” (Quan thân tín của Thái tử) triều Trần thời Nam Bắc Triều là Từ Đức Ngôn, có vợ là công chúa Nhạc Xương. Nhạc Xương là em gái của Hậu chủ Thúc Bảo, tài hoa và sắc đẹp đều rất xuất chúng. Khi Từ Đức Ngôn làm Thái tử Xá nhân, triều Trần đã suy bại, thời cuộc rất hỗn loạn, không thể đảm bảo an toàn cho quốc gia cũng như cá nhân được.
Từ Đức Ngôn nói với vợ rằng: “Với dung mạo và tài hoa của nàng, nếu nước mất nhà tan, nàng chắc sẽ lưu lạc ở gia đình giàu có quyền thế, e rằng chúng ta sẽ mãi mãi chia ly. Nếu duyên phận của hai ta chưa dứt, thì sẽ còn gặp lại, nên có vật làm tin”.
Thế là Từ Đức Ngôn bẻ đôi tấm gương bằng đồng, vợ chồng mỗi người giữ một nửa. Ông giao hẹn với vợ rằng: “Sau này, vào ngày rằm tháng giêng, nàng nhất định phải đem mảnh gương này ra phố bán, nếu ta thấy, ta sẽ tìm nàng ngay hôm đó”.
Khi triều Trần bị diệt vong, vợ ông quả nhiên lưu lạc đến nhà Việt Công Dương Tố, Dương Tố vô cùng sủng ái cô. Từ Đức Ngôn lưu lạc khắp nơi, khó khăn lắm mới đến được kinh thành. Đúng ngày rằm tháng giêng, ông đến chợ tìm, quả nhiên có một cụ già dáng vẻ như người hầu rao bán nửa tấm gương, nhưng cụ đòi giá vô cùng cao, mọi người ai nấy đều cười trêu cụ.
Từ Đức Ngôn đưa cụ già về nơi ở của mình, cho cụ già ăn, rồi kể cho cụ nghe những gì mình đã phải trải qua. Sau đó Từ Đức Ngôn lấy ra một nửa tấm gương, vừa vặn ghép khít với nửa tấm gương mà cụ gì rao bán, rồi ông đề lên tấm gương một bài thơ:
“Kính dữ nhân câu khứ, Kính quy nhân bất quy. Vô phục Thường Nga ảnh, Không lưu minh nguyệt huy”.
Dịch thơ:
“Gương với người cùng đi, Gương về người chẳng về. Bóng Hằng Nga chẳng thấy, Lạnh lùng ánh trăng khuya”.
Công chúa Nhạc Xương thấy bài thơ, khóc lóc thảm thiết, không ăn không uống. Dương Tố sau khi biết được sự tình cũng vô cùng cảm động, sai người đi tìm Từ Đức Ngôn, quyết định trả công chúa lại cho Từ Đức Ngôn, đồng thời tặng cho hai người rất nhiều tiền và vật phẩm. Câu chuyện này được truyền ra, ai nấy đều tán thán khen ngợi.
Dương Tố mở tiệc tiễn đưa Từ Đức Ngôn và công chúa Nhạc Xương. Công chúa cũng làm một bài thơ:
“Kim nhật hà thiên thứ, Tân quan đối cựu quan. Tiếu đề câu bất cảm, Phương nghiệm tố nhân nan”.
Dịch thơ:
“Hôm nay thê thảm thay, Người xưa với người nay, Khóc cười đều không dám, Làm người thật khó thay”.
Sau đó hai người về Giang Nam sống với nhau bách niên giai lão.
Đời sau Đỗ Mục, thi nhân đời Đường làm thơ ca ngợi chuyện tình hai người rằng:
“Giai nhân thất thủ kính sơ phân, Hà nhật đoàn viên tái hội quân. Kim triêu vạn lý thu phong khởi, Sơn bắc sơn nam nhất phiến vân”.
Dịch thơ:
“Giai nhân bị mất kiếng chia đôi, Đoàn tụ mong ngày vẹn cả đôi. Một sáng thu phong nghìn dặm nổi, Non nam núi Bắc dải mây trồi”.
(Theo Triêu Lộ - DKN)
(43) Từ bài thơ Quan Thư trong Kinh Thi
Nguyên tác: * Dịch âm 關雎 QUAN THƯ
關 關 雎 鳩, Quan quan thư cưu 在 河 之 洲。 Tại hà chi châu. 窈 窕 淑 女, Yểu điệu thục nữ, 君 子 好 逑。 Quân tử hảo cầu
參 差 荇 菜, Sâm si hạnh thái, 左 右 流 之。 Tả hữu lưu chi 窈 窕 淑 女, Yểu điệu thục nữ, 寤 寐 求 之。 Ngụ mị cầu chi.
求 之 不 得, Cầu chi bất đắc, 寤 寐 思 服。 Ngụ mị tư phục 悠 哉 悠 哉。 Du tai! du tai! 輾 轉 反 側。 Triển chuyển phản trắc.
參 差 荇 菜, Sâm si hạnh thái, 左 右 採 之。 Tả hữu thái chi 窈 窕 淑 女, Yểu điệu thục nữ, 琴 瑟 友 之。 Cầm sắt hữu chi
參 差 荇 菜, Sâm si hạnh thái 左 右 芼 之。 Tả hữu mạo chi 窈 窕 淑 女。 Yểu điệu thục nữ. 鐘 鼓 樂 之。 Chung cổ lạc chi
Dịch thơ:
QUAN THƯ... (Chim thư kêu...)
I) Chim thư cưu họa tiếng Hót trên cồn bãi sông Như cô gái dịu hiền Sánh đẹp đôi quân tử
II) Rau hạnh mọc lô nhô Ven theo dòng phải trái Người con gái dịu hiền Thức ngủ ta mơ mãi
Mơ nàng chưa được gặp Thức ngủ đều nhớ mong Ôi! Nỗi nhớ triền miên Cứ bâng khuâng trằn trọc.
III) Rau hạnh mọc lô nhô Trái phải trông nàng hái Người con gái dịu hiền Ta ước duyên cầm sắt.
Rau hạnh mọc lô nhô Trái phải gom từng cọng Người con gái dịu hiền Xin chào vui chuông trống. *HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG dịch
_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa | |
| |
| | | |
Similar topics | |
|
Trang 40 trong tổng số 50 trang | Chuyển đến trang : 1 ... 21 ... 39, 40, 41 ... 45 ... 50 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |