Bài viết mới | Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Today at 06:59
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
KÍNH THĂM THẦY, TỶ VÀ CÁC HUYNH, ĐỆ, TỶ, MUỘI NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 by Trăng Thu 21 Nov 2024, 16:45
KÍNH CHÚC THẦY VÀ TỶ by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:30
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:22
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Wed 20 Nov 2024, 15:22
NHỚ NGHĨA THẦY by buixuanphuong09 Wed 20 Nov 2024, 06:20
KÍNH CHÚC THẦY TỶ by Bảo Minh Trang Tue 19 Nov 2024, 18:08
Mấy Mùa Cao Su Nở Hoa by Thiên Hùng Tue 19 Nov 2024, 06:54
Lục bát by Tinh Hoa Tue 19 Nov 2024, 03:10
7 chữ by Tinh Hoa Mon 18 Nov 2024, 02:10
Có Nên Lắp EQ Guitar Không? by hong35 Sun 17 Nov 2024, 14:21
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 17 Nov 2024, 07:52
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:28
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:13
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:07
Hoàng Hiện by hoanghien123 Fri 15 Nov 2024, 11:36
Ngôi sao đang lên của Donald Trump by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 11:09
Cận vệ Chủ tịch nước trong chuyến thăm Chile by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 10:46
Bầu Cử Mỹ 2024 by chuoigia Thu 14 Nov 2024, 00:06
Cơn bão Trà Mi by Phương Nguyên Wed 13 Nov 2024, 08:04
DỤNG PHÁP Ở ĐỜI by mytutru Sat 09 Nov 2024, 00:19
Song thất lục bát by Tinh Hoa Thu 07 Nov 2024, 09:37
Tập thơ "Niệm khúc" by Tú_Yên tv Wed 06 Nov 2024, 10:34
TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:17
CHƯA TU &TU RỒI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:05
Anh muốn về bên dòng sông quê em by vamcodonggiang Sat 02 Nov 2024, 08:04
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 12:39
Kim Vân Kiều Truyện - Thanh Tâm Tài Nhân by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 08:41
Chút tâm tư by tâm an Sat 26 Oct 2024, 21:16
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
|
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| | | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Fri 15 Jan 2010, 20:44 | |
| |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Sat 16 Jan 2010, 17:50 | |
| Lục Thủy Bộ (tt)
Họ chuốc rượu cho tới khi Lục Thủy Bộ thật say, dìu ông ta về phòng nghỉ. Hôm sau Thủy Bộ lại xin phép đi, cả nhà can ngăn, nên đành lưu lại. Chợt có tú tài họ Hổ là cháu cụ Lê tới bái kiến nói: _ Cậu của ta hâm mộ tiên sinh là bậc danh sĩ, muốn gả con gái cho, mong tiên sinh đừng từ chối.
Thủy Bộ nói: _ Tôi là kẻ tội đồ bị đày ải, làm sao dám để liên lụy tới con gái yêu của người khác?
Hổ tú tài nói: _ Tôi thấy tiên sinh mặt có ám khí, ắt là gặp đại nạn, không quá hai năm sẽ nguy đến tính mạng. Cậu của tôi đắc đạo nhiều năm, tiên sinh nương tựa ở đây có thể tránh được nạn. Em họ của tôi người nết na trang nhã. Với tấm thân đày ải, không tốn một xu mà kết được nhân duyên tốt đẹp, còn do dự nỗi gì? Nếu không khi đến quân doanh một thân trơ trọi không người giúp đỡ thì tai họa giáng xuống đầu có hối cũng không kịp. Tiên sinh hãy suy nghĩ cho kỹ.
Lục Thủy Bộ đành nhận lời. Ông ta đưa Hổ tú tài một chuỗi ngọc tạm làm sính lễ dâng cho ông lão, còn tặng chàng họ Hổ một lọ thuốc quý để chống rét. Họ Hổ nhận lễ vật vội vàng đi khỏi.
Hai hôm trước ngày cưới Hổ tú tài cùng hai con trai ông lão tới gặp Lục Thủy Bộ cùng uống rượu. Rượu vài tuần, lại nhắc việc hôn nhân sắp tới. Chàng họ Hổ hết lời ca ngợi A Tử xinh đẹp dịu hiền. Thủy Bộ có chút hơi men chợt quên mất mình là ai, buột miệng nói: _ Tại sao lão trượng đặt tên con gái là A Tử nhỉ ? Trong sách cổ có ghi A Tử là tên gọi của một con hồ ly rất dâm đãng …..
Lục Thủy Bộ chưa dứt lời, chàng họ Hổ đã kinh hòang thất sắc. Hai công tử đỏ mặt tía tai bỏ ra ngoài. Hổ tú tài trách : _ Tiên sinh đã lỡ lời rồi đó. Uổng công ta dành bao nhiêu tâm huyết để đốc thúc cho việc tốt đẹp của ông, giờ đành mất hết!
Thủy Bộ sợ toát mồ hôi, chợt thấy ông lão và hai con trai tới trước phòng, mặt rất cau có. Lão cầm cây gậy chỉ vào mặt chàng mắng: _ Con mọt sách kia! Mi là cái thá gì? Đã khốn đốn đến nước này lại còn phụ tấm lòng tốt của lão phu, ăn nói càn dỡ, làm hại tới con gái ta bỏ ăn bỏ uống nữa. Ngươi không có phúc thì đi đi, đừng để ta trông thấy nữa.
Rồi ném cho Lục Thủy Bộ một thỏi bạc xong cả bọn quay người bỏ đi, không thèm nói tiếng nào. Thủy Bộ hối hận đã muộn, vì say nên ngồi cạnh bàn thiu thiu ngủ. Tỉnh dậy thấy mình ngồi cạnh phiến đá lớn chung quanh là sa mạc, không hề có nhà cửa gì cả.
Ông ta nhớ lại mọi việc, đi tìm thì không thấy lão Triệu, lạc đà và ngựa cũng mất. Sau giữa đường gặp một người xưng là Chu tiên sinh nói lại rằng có gặp một người họ Triệu ngồi khóc bên đường nói là bị kẻ cướp lấy mất lạc đà và ngựa. Nghe Thủy Bộ kể lại mọi sự, Chu tiên sinh đoán chắc mấy người đó là một lũ chồn cáo thành tinh.
Về sau vẫn chứng nào tật đó, nói năng không lựa lời, Lục Thủy Bộ bị xử tử hình vì tội phỉ báng triều đình.
Hết
Ái Hoa _________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| | | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| | | | mytutru
Tổng số bài gửi : 11370 Registration date : 08/08/2009
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Mon 18 Jan 2010, 21:18 | |
| Kính Bạch Thầy và Tỷ, cái câu "Tắc lưởi 7 lần trước khi nói này, sao giống như trước đây tt hay bị rầy quá" Nghĩ lại cũng tội nghiệp vì sự nghĩ sao nói vậy và quá thật thà mới thành ra như vậy.. tứ trụ đến giờ vẫn còn bị ám ảnh câu này.. Đứng tắc lưởi 7 lần nói ra vẫn bị rầy, mà vẫn không biết là mình quá dốt.. Mà im lặng mãi cũng buồn, Thầy và Tỷ ui nếu lỡ tt có phạm điều gì xin đừng để bụng nhé. Đọc chuyện của Thầy tt học được nhiều điều cái hay lắm .. không dám nói nhiều lung tung .. Nhưng trước sau vẫn phải dính chút chút hà..tt Kính |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Tue 19 Jan 2010, 05:57 | |
| - Ái Hoa đã viết:
- Lời bàn của Ái Hoa:
Đúng là "thần khẩu hại xác phàm"! Lục Thuỷ Bộ đang lúc khốn cùng được người thương tình giúp cho tránh nạn, thế mà chỉ vì lời nói không kềm chế được trong cơn say, để đến nổi vuột mất cơ hội, cuối cùng chịu án tử, thật là đáng tiếc! Thế mới thấy rượu vào lời ra, lắm lúc tai hại khôn lường.
Người ta khuyên "uốn lưỡi bảy lần trước khi nói" quả không sai. Có điều là khi muốn tỏ tình với người ta mà cứ uốn lưỡi hoài không nói, để nàng ca bài: "Trèo lên cây bưởi hái hoa" rồi sẽ phải ngậm ngùi thốt lên:
"Ba đồng một mớ trầu cay Sao anh không hỏi những ngày còn không?"
thì cũng buồn chứ nhỉ?
em méo mó tí
em hỏi thiệt, hông biết có ai thấy cây bưởi chưa ?
Cây bưởi duy nhất mà em thấy ở nhà ông bà ngoại gần Dĩ An, Biên Hoà, nó lùn tẹt à... cao cỡ chừng ... 1m50 là cùng, nhánh dài táng rộng lắm, phủ gần tới đất. Cây bưởi có gai, mỗi cái gai cỡ 5, 6 cm... đâm vô đau thấy mồ Em hông hiểu, cây bưởi lùn vậy sao phải "Trèo lên cây bưởi"; mà gai không, ai dám trèo, còn ... hái hoa nữa Bước xuống vườn cà... sao lại ... hái nụ tầm xuân ? :shame: bước xuống vườn cà, thì hái trái cà dìa à.
Uốn lưỡi 7 lần hơi lâu thì ... viết thơ hông chừng lẹ hơn á
Ai bảo thương mà anh không nói Để bây giờ trách lỗi cho nhau, Hai nhà có cách xa đâu "Mấy chục ngàn cây số" ... còn câu hẹn hò ... (ca dao ... đổi lời ) |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Tue 19 Jan 2010, 15:06 | |
| - Shiroi đã viết:
- Ái Hoa đã viết:
- Lời bàn của Ái Hoa:
Đúng là "thần khẩu hại xác phàm"! Lục Thuỷ Bộ đang lúc khốn cùng được người thương tình giúp cho tránh nạn, thế mà chỉ vì lời nói không kềm chế được trong cơn say, để đến nổi vuột mất cơ hội, cuối cùng chịu án tử, thật là đáng tiếc! Thế mới thấy rượu vào lời ra, lắm lúc tai hại khôn lường.
Người ta khuyên "uốn lưỡi bảy lần trước khi nói" quả không sai. Có điều là khi muốn tỏ tình với người ta mà cứ uốn lưỡi hoài không nói, để nàng ca bài: "Trèo lên cây bưởi hái hoa" rồi sẽ phải ngậm ngùi thốt lên:
"Ba đồng một mớ trầu cay Sao anh không hỏi những ngày còn không?"
thì cũng buồn chứ nhỉ?
em méo mó tí
em hỏi thiệt, hông biết có ai thấy cây bưởi chưa ?
Cây bưởi duy nhất mà em thấy ở nhà ông bà ngoại gần Dĩ An, Biên Hoà, nó lùn tẹt à... cao cỡ chừng ... 1m50 là cùng, nhánh dài táng rộng lắm, phủ gần tới đất. Cây bưởi có gai, mỗi cái gai cỡ 5, 6 cm... đâm vô đau thấy mồ Em hông hiểu, cây bưởi lùn vậy sao phải "Trèo lên cây bưởi"; mà gai không, ai dám trèo, còn ... hái hoa nữa Bước xuống vườn cà... sao lại ... hái nụ tầm xuân ? :shame: bước xuống vườn cà, thì hái trái cà dìa à.
Uốn lưỡi 7 lần hơi lâu thì ... viết thơ hông chừng lẹ hơn á
Ai bảo thương mà anh không nói Để bây giờ trách lỗi cho nhau, Hai nhà có cách xa đâu "Mấy chục ngàn cây số" ... còn câu hẹn hò ... (ca dao ... đổi lời ) Đọc bài này nè! Đôi điều cảm nhận về bài ca dao “Trèo lên cây bưởi hái hoa”
Sinh viên: Đinh Thị Quỳnh Nga – lớp 15 Văn sử
Thần thoại Hy - Lạp kể cho chúng ta về vị thần tình yêu Eros với đôi cánh thiên thần và hai túi đựng mũi tên. Chàng ban phát tình yêu cho nhân loại bằng cách bắn các mũi tên vào trái tim của mỗi người. Nếu người nào bị "trúng thương" bởi mũi tên chàng rút từ túi bên phải thì sẽ có được tình yêu hoàn hảo, ngọt ngào. Còn nếu người nào không may bị "trúng thương" bỡi mũi tên chàng rút ra từ túi bên trái thì sẽ gặp sự đau khổ trong tình yêu. Có lẽ, vì thế tình yêu không chỉ có lãng mạn, ngọt ngào mà còn có cả những “trái đắng” xót xa. Từ thực tế đó, người nghệ sỹ dân gian xưa đã thốt lên câu hát:
- Trèo lên cây bưởi hái hoa Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc Em đã có chồng anh tiếc lắm thay - Ba đồng một mớ trầu cay Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không Bây giờ em đã có chồng Như chim vào lồng như cá cắn câu Cá cắn câu biết đâu mà gỡ Chim vào lồng biết thuở nào ra ? Rất nhẹ nhàng, tinh tế nhưng cũng thật nặng trĩu tâm sự nuối tiếc xót xa. Bài ca dao với năm cặp lục bát ngắn gọn, nhưng lại là một câu chuyện dài về một tình yêu dang dở, với những nỗi khổ đau, nuối tiếc trong tình cảnh éo le của những con người trong cuộc.
Nhân vật trữ tình xuất hiện trong bài ca dao là chàng trai và cô gái. Bài ca dao là tình cảnh và tâm trạng thực tại, có lẽ là kết quả của một "tiền giả định" mà tác giả dân gian không muốn nói đến trong bài ca dao. Ở đây, có thể có ba giả thiết về “tiền giả định” đó. Có thể là chàng trai và cô gái yêu nhau nhưng không lấy được nhau; cũng có thể là chàng trai thầm yêu cô gái nhưng chưa có dịp thổ lộ thì cô gái đã đi lấy chồng; và cũng có thể chàng trai và cô gái gặp nhau, mến nhau nhưng đã muộn màng. Dù hiểu theo cách nào thì bài ca dao cũng có cái lý riêng của nó nhưng phù hợp nhất có lẽ là giả thiết thứ nhất. Chàng trai và cô gái yêu nhau nhưng vì một lý do nào đó mà họ không lấy được nhau, cô gái phải đi lấy chồng.
Bài ca dao như là một sự tương ngộ của những "người xưa" và "tình xưa" trong sự buồn đau, nối tiếc muộn màng.
Bốn câu đầu là lời của chàng trai:
Trèo lên cây bưởi hái hoa Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc Em đã có chồng anh tiếc lắm thay
Đọc bốn câu ca dao trên ta nghe vang vọng đâu đây cái âm hưởng của những câu ca dao:
... Anh đến tìm hoa thì hoa đã nở Anh đến bến đò đò đã sang sông Anh đến tìm em thì em đã có chồng......
Cũng là "hoa" đã nở, cũng là "em" đã lấy chồng, cũng là chỉ còn lại mình "anh" bơ vơ trong nỗi cô đơn tuyệt vọng. Nhưng tâm trạng của chàng trai trong ba câu ca dao này là một tâm trạng cụ thể, xác định về một sự gặp gỡ muộn màng. Còn tâm trạng chàng trai trong bài ca dao của chúng ta thì lại là tâm trạng của một người đã yêu và được yêu nhưng phải xót xa nhìn cảnh "người yêu đi lấy chồng". Vì thế tâm trạng ấy càng đau khổ và xót xa hơn.
Những câu thơ đọc lên ta cảm giác có cái gì đó rất vô lý. Tại sao lại trèo lên cây bưởi mà hái hoa? rồi lại bước một cách dễ dàng xuống vườn cà? giữa vườn cà lại có nụ tầm xuân? Và nghịch lý hơn nữa là nụ tầm xuân lại có màu xanh biếc!
Nhưng cái hay, cái độc đáo của bài ca dao là ở chỗ đó. Từ cái tưởng chừng như vô lý nhưng lại trở nên rất hợp lý. Nó vô lý bởi lẽ tự nhiên nhưng lại hợp lý với lòng người. Dường như cái hành động "trèo lên", "bước xuống" ấy là hành động của vô thức, thể hiện tâm trạng rối bời của chàng trai. Và cái sắc màu "xanh biếc" ấy không còn là sắc màu thật nữa mà đó là sắc màu của ảo giác, sắc màu của tâm trạng. Nó không còn là sắc hồng thắm thiết của những tâm trạng đang yêu, mà giờ đây tất cả như đã biến sắc đổi hình.
Cách gieo vần trắc ("iếc" - biếc/tiếc) như xoáy sâu vào sự nối tiếc muộn màng của chàng trai, và sự đau khổ đến tột cùng.
Nếu như bốn câu đầu là lời của chàng trai, là tâm trạng rối bời, nối tiếc thì bốn câu cuối là lời của cô gái với sự trách móc về sự chậm trễ và thiếu chủ động của chàng trai.
"Ba đồng một mớ trầu cay Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không"
Cách sử biện pháp đối lập các cụm từ "ba đồng", "một mớ"rất độc đáo. “Ba đồng” thì đã rõ, nhưng còn “một mớ” là bao nhiêu thì không xác định, chỉ biết rằng đó là một số lượng rất nhiều. Thông qua sự đối lập ấy, tác giả cho ta thấy giá trầu không càng rẻ thì lỗi của chàng trai càng lớn. Tuy nhiên, sự tinh tế của câu ca dao không phải là nói chuyện trầu mà là chuyện chàng trai nghèo, không đủ bản lĩnh để hỏi cưới nàng về làm vợ, khi mà người con gái không tự quyết được hôn nhân của mình.
Thông thường ca dao khi nói đến sự đau khổ trong tình yêu, thì nói đến sự phụ tình bạc nghĩa.
"Trách người quân tử bạc tình Chơi hoa rồi lại bẻ cành bán rao"
Hay:
"Anh tưởng giếng nước sâu Anh nối sợi gầu dài Ai ngờ giếng cạn Anh tiếc hoài sợi dây" Và có khi là:
" Tiếc công anh xe chỉ uốn cần Bởi chưng biển động con cá lồng ra khơi" Nhưng không hề có chuyện phụ tình trong bài ca dao này. Bởi vậy ta càng quý trọng biết bao nhiêu những tình yêu thủy chung, son sắt. Như vậy mặc dù không lấy được nhau, nhưng trái tim họ thấu hiểu và cảm thông cho nhau.
Hai hình ảnh so sánh: Như chim vào lồng; như cá cắn câu được sử dụng vừa lặp lại, vừa đảo ngược như nhấn mạnh sự tù túng, bế tắc không thể thay đổi được nữa. Sự thực hiện tại là cô gái đã có chồng và cô phải làm trọn cái bổn phận làm vợ, làm mẹ của mình.
Câu hỏi:
"Cá cắn câu biết đâu mà gỡ Chim vào lồng biết thuở nào ra ?" thốt lên như một sự phản kháng, bất lực vì đã bị ràng buộc trong nghĩa vụ với gia đình. Phải chăng đó cũng là sự hy sinh thầm lặng của cô gái ? Về phương diện này, bài ca dao thể hiện được một khát vọng mãnh liệt về tình yêu chân chính. Đó cũng là lời tố cáo mãnh liệt những ràng buộc khắt khe của chế độ phong kiến.
Từ tâm trạng rối bời, nối tiếc của chàng trai và sự khổ đau trước thực tại trái ngang của cô gái. Bài ca dao kết thúc bằng một câu hỏi bỏ ngỏ, dở dang như chính cuộc tình của chàng trai và cô gái vậy.
Bài ca dao kết thúc với biết bao dư vị xốn xang. Tôi thiết nghĩ: Giá như tất cả những mũi tên của thần Eros chỉ nằm ở túi bên phải và giá như tất cả mọi người trên thế gian này đều được “trúng thương” bởi mũi tên của thần Eros và có được một tình yêu ngọt ngào và hạnh phúc. Nhưng dường như cuộc sống là vậy: Có đau khổ mới có hạnh phúc, có xót xa nuối tiếc ta mới quý trọng hơn những điều ta có hôm nay._________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Tue 19 Jan 2010, 17:16 | |
| Ngủ một đêm tới sáng, em chợt nghĩ ra là tác giả dùng sự vô lý để nói lên tâm trạng hụt hẫng và nuối tiếc... Bài cảm nhận này viết thật là hay. |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa Tue 19 Jan 2010, 20:28 | |
| Nữ Tú Tài
Đời nhà Tống quan Tham Tướng Văn Sách có người con gái tên là Phi Nga, tuổi mới chừng 18 mà dung mạo xinh đẹp, lại giỏi nghề cỡi ngựa bắn cung từ thuở nhỏ. Bởi vì triều đại nhà Tống trọng văn khinh võ, Phi Nga bèn cải dạng nam trang, lấy tên là Tuấn Khanh theo nghề nghiên bút. Ở trường học Tuấn Khanh kết bạn với hai người tên Đỗ Tử Trung và Nguỵ Soạn Chi. Tử Trung bằng tuổi Tuấn Khanh còn Soạn Chi lớn hơn hai tuổi, cà hai đều tài hoa anh tuấn, cùng Tuấn Khanh giao tình rất thân mật. Đến kỳ thi Hương cả ba người đều đỗ Tú Tài. Một hôm Tử Trung nói đùa với Tuấn Khanh:
- Chúng ta nếu có một người là con gái thì nhất định lấy nhau!
Soạn Chi cũng cười nói đùa lại:
- Nếu vậy tôi cũng bằng lòng cho hai người lấy nhau.
Kẻ nói thì vô tình mà người nghe thì hữu ý. Tuấn Khanh về nhà ngày đêm tơ tưởng mãi lời nói của hai bạn. Hai người đều tài mạo song toàn, nàng phân vân chưa biết chọn ai, chợt nghe tiếng chim sẻ kêu ở xa xa vừa tầm tên bắn, Tuấn Khanh bèn rút tên ra đề bài thơ bát tự và chữ tên mình lên đó, miệng lâm râm khấn vái cầu hoàng thiên ứng tạo lương duyên. Bị tên xuyên qua đầu chim rớt xuống bên trường học, Tử Trung bước ra gặp bèn nhổ tên ra xem, không hiểu chuyện gì. Chàng đem vào trao cho Soạn Chi nói:
- Không biết người nào bắn tên giỏi như vậy, tài nghệ có thể sánh với Hậu Nghệ, Dưỡng Do Cơ thời Chiến quốc!
Sau đó Tử Trung trở về quê thăm cha mẹ. Soạn Chi cầm mũi tên băn khoăn nghĩ ngợi, không rõ Phi Nga là gái hay trai và bài thơ có ý nói gì.
Ái Hoa (còn tiếp)
Lời bàn của Ái Hoa
Người đẹp Phi Nga này ác gớm, con chim sẻ chỉ lỡ kêu một tiếng mà bị nàng bắn cho một mũi tên xuyên đầu để bói tình duyên, làm nó chết tức tửi! Phải là rắn thì chắc hiện hình báo oán rồi! Hèn chi người ta chẳng nói: "Tối độc phụ nhân tâm ...!" _________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Truyện xưa - Ái Hoa | |
| |
| | | |
Similar topics | |
|
Trang 13 trong tổng số 50 trang | Chuyển đến trang : 1 ... 8 ... 12, 13, 14 ... 31 ... 50 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |