Bài viết mới | Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Today at 06:59
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
KÍNH THĂM THẦY, TỶ VÀ CÁC HUYNH, ĐỆ, TỶ, MUỘI NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 by Trăng Thu 21 Nov 2024, 16:45
KÍNH CHÚC THẦY VÀ TỶ by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:30
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:22
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Wed 20 Nov 2024, 15:22
NHỚ NGHĨA THẦY by buixuanphuong09 Wed 20 Nov 2024, 06:20
KÍNH CHÚC THẦY TỶ by Bảo Minh Trang Tue 19 Nov 2024, 18:08
Mấy Mùa Cao Su Nở Hoa by Thiên Hùng Tue 19 Nov 2024, 06:54
Lục bát by Tinh Hoa Tue 19 Nov 2024, 03:10
7 chữ by Tinh Hoa Mon 18 Nov 2024, 02:10
Có Nên Lắp EQ Guitar Không? by hong35 Sun 17 Nov 2024, 14:21
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 17 Nov 2024, 07:52
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:28
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:13
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:07
Hoàng Hiện by hoanghien123 Fri 15 Nov 2024, 11:36
Ngôi sao đang lên của Donald Trump by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 11:09
Cận vệ Chủ tịch nước trong chuyến thăm Chile by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 10:46
Bầu Cử Mỹ 2024 by chuoigia Thu 14 Nov 2024, 00:06
Cơn bão Trà Mi by Phương Nguyên Wed 13 Nov 2024, 08:04
DỤNG PHÁP Ở ĐỜI by mytutru Sat 09 Nov 2024, 00:19
Song thất lục bát by Tinh Hoa Thu 07 Nov 2024, 09:37
Tập thơ "Niệm khúc" by Tú_Yên tv Wed 06 Nov 2024, 10:34
TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:17
CHƯA TU &TU RỒI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:05
Anh muốn về bên dòng sông quê em by vamcodonggiang Sat 02 Nov 2024, 08:04
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 12:39
Kim Vân Kiều Truyện - Thanh Tâm Tài Nhân by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 08:41
Chút tâm tư by tâm an Sat 26 Oct 2024, 21:16
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
|
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| | | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 03 Oct 2014, 04:46 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Phong Lôi chưa kịp trả lời đã nghe ầm một tiếng, một tảng đá to bằng cả một chiếc bàn lớn rơi từ trên trần nhằm xuống đầu ba người. Tảng đá này được bố trí để đè người rất khéo léo vì phía sau là lối đi nhỏ hẹp, hai bên đều thành vách không thể nhảy tránh được. Với tài nghệ của chàng thì khả dĩ có thể mau chóng lăn mình về phía trước thoát khỏi, nhưng khổ nỗi là nếu làm thế thì hai người sau chắc chắn sẽ lãnh phải tảng đá giáng xuống người vong mạng. Vì vậy chàng nghiến răng chuyển nội công vào hai tay đỡ lấy tảng đá đẩy lên khỏi đầu. Phong Nguyệt thấy thế định giơ tay phụ đỡ thì Phong Lôi đã đưa mắt ra hiệu. Cô gái hiểu ý vội vàng kéo Long Vân lách người vượt ngang qua Phong Lôi thoát khỏi phạm vi tảng đá rồi buông tay chàng ra và phóng tới trước mặt một người đang ngồi xếp bằng trong góc thạch thất quát hỏi: _ Ông là ai? Tại sao chưa biết thị phi đã vội vàng hạ độc thủ chúng tôi?
Dưới ánh sáng ngọn nến to đặt trên chiếc bàn đá nàng nhận ra đó là một người mặc áo bào xám, dáng người bé loắt chắt mà gầy ốm nữa. Mặt lão ta dài, cằm nhọn, má hóp cao, râu ngắn, mày thưa, mũi khoằm, môi mỏng, cặp mắt nhỏ bé nhưng rất tinh anh, thỉnh thoảng loé lên những ánh chớp kỳ dị. Mặt lạnh lùng như băng giá lão trả lời: _ Chúng bay vào nhà người ta không xin phép, ắt chẳng phải hạng tử tế gì. Lão tử ta đây chỉ bất đắc dĩ phải tự vệ thôi.
Cô gái giận dữ quắc mắt nhìn trừng trừng vào mặt lão, nghiêm giọng nói: _ Nếu ông không nhanh chóng vận hành cơ quan kéo đá lên thì đừng trách Vũ Phong Nguyệt ta không biết kính nhường người trọng tuổi!
Lão già cười gằn: _ Bé con miệng còn hôi sữa mà dám doạ dẫm lão tử này à? Bản lĩnh mi có bao nhiêu mà ngông cuồng tự đại thế?
Lão ta lập tức vươn mười ngón tay cong queo đen thủi ra chộp vào những trọng huyệt trên người đối phương. Phong Nguyệt nhanh nhẹn lui người ra tránh thoát, đồng thời vung quyền tấn công vào bên hông lão già. Lão ta la lên: _ Lợi hại thật!
Lão phóng người lên cao hai tay lại chộp xuống nhanh như diều hâu bắt mồi. Phong Nguyệt nhận ra ngay rằng địch thủ đang sử dụng Ưng trảo công là một phép đánh bắt chước theo chim ưng chuyên dùng móng vuốt nhọn tấn công đối phương. Đặc điểm của công phu này là tay mắt sắc bén, thân bộ linh hoạt, phát lực cương bạo. Có bài ca rằng: _ “Tay như vuốt ưng trên, dưới lật, cánh tay cánh chim ưng trái, phải vươn. Mạnh như ưng vàng vồ gà nhép, chậm như ưng xanh liệng chín tầng. Nhanh như chim ưng đuổi ngỗng bay, khôn như chim ưng nấp trong núi...".
Phương pháp chú trọng hụp, né, đa biến nhanh, chậm xen nhau, mắt đưa tay đến, ý đến lực đến. Phép đánh thì dọa trên hạ dưới, trong móc ngoài hờ, dứt gân bẻ xương, kết hợp vồ, chụp, bẻ với đánh. Ưng trảo tuy không dũng mãnh như Long trảo, Hổ trảo nhưng ra đòn hiểm ác. Thế đánh linh hoạt biến ảo mà bên trong có phần mạnh bạo, cương nhu tương tế, mềm cứng có đủ cả trong các chiêu thức. Di chuyển nhanh nhẹn mà vững vàng, đòn chân và đòn tay kết hợp chặt chẽ và luồn sâu vào đối phương là đặc điểm của loại quyền pháp này.
Cô gái biết là không thể để tay đối phương chạm người mình vì các đầu ngón tay sắc bén bấu vào nhẹ thì cũng móc rách da thịt gây thương tích đau đớn, nặng thì có thể moi cả tạng phủ nạn nhân ra. Nàng múa bài Mai Hoa Ngũ Lộ Quyền thủ kín như bưng, không lộ chút sơ hở nào, khiến lão già không sao nhập nội được nên chỉ lờn vờn bên ngoài tìm cơ hội. Tuy nhiên dưới con mắt dày dạn kinh nghiệm chiến đấu của Phong Lôi rõ ràng như vậy Phong Nguyệt đang ở thế hạ phong vì nàng phải tốn nhiều sức lực để thủ trong khi lão già chỉ việc “dĩ dật đãi lao” nhàn nhã đợi nàng thấm mệt, chiêu thức chậm đi thì phát động tấn kích vào chỗ yếu.
Thấy tình thế bất lợi Đào Long Vân thình lình cất tiếng mong làm phân tâm kẻ địch để Phong Nguyệt dễ dàng thừa cơ tấn công lão: _ Chúng tôi do bất ngờ khám phá ra miệng hang nên tò mò lạc bước vào đây, chẳng hay đã vô tình mạo phạm đến tiên sinh, xin tiên sinh vui lòng thứ lỗi. Chỉ là chuyện hiểu nhầm, hai bên bất tất phải đấu nhau cho tổn tình hoà khí!
Lão già cười gằn: _ Bất kỳ kẻ nào lọt vào đây thì đừng mong sống ra khỏi chỗ này.
Đào Long Vân hỏi: _ Thế tiên sinh là ai, chúng tôi đâu làm làm gì hại đến tiên sinh, sao lại bức hiếp người thái quá thế?
Lão già đáp: _ Trước sau gì chúng bay cũng chầu Diêm Vương cả, có xưng danh cho biết cũng không hề gì. Ta tên gọi là Bạch Thiện, vốn người ở huyện Nam Sách.
Đào Long Vân chắp tay vái chào: _ Thì ra là Bạch tiên sinh! Phải chăng tiên sinh đang ẩn thân ở đây trốn lánh một nhân vật hay một thế lực nào rất hùng mạnh?
Lão già tỏ vẻ ngạc nhiên: _ Tiểu tử này cũng thông minh đấy, làm sao ngươi biết ta đang trốn lánh ai? _ Tiểu sinh chỉ ước đoán, tiên sinh là người vũ nghệ cao cường mà phải ở dưới nơi chật hẹp này, lại bố trí cơ quan hiểm độc ngăn ngừa người ta thâm nhập, dĩ nhiên là để tránh cường địch. Tiên sinh lại muốn giết hết những người biết nơi này rõ ràng là muốn bảo mật, không để tiếng đồn lan xa cho cừu nhân biết chỗ mà tìm đến.
Lão già cười rộ: _ Khá lắm, nhưng tiếc là ta cũng không thể tha mạng cho ngươi được! Chỉ tự trách chúng bay xấu số dám mò vào nơi cư ngụ của ta.
Ái Hoa (còn tiếp)
Chiện sĩ ơi, ăn một bữa ngon lành rồi tiếp tiếp nha |
| | | Tuyết Lê
Tổng số bài gửi : 309 Registration date : 13/09/2014
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 03 Oct 2014, 09:42 | |
| |
| | | Trăng
Tổng số bài gửi : 1844 Registration date : 23/04/2014
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 03 Oct 2014, 21:13 | |
| - Shiroi đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Phong Lôi chưa kịp trả lời đã nghe ầm một tiếng, một tảng đá to bằng cả một chiếc bàn lớn rơi từ trên trần nhằm xuống đầu ba người. Tảng đá này được bố trí để đè người rất khéo léo vì phía sau là lối đi nhỏ hẹp, hai bên đều thành vách không thể nhảy tránh được. Với tài nghệ của chàng thì khả dĩ có thể mau chóng lăn mình về phía trước thoát khỏi, nhưng khổ nỗi là nếu làm thế thì hai người sau chắc chắn sẽ lãnh phải tảng đá giáng xuống người vong mạng. Vì vậy chàng nghiến răng chuyển nội công vào hai tay đỡ lấy tảng đá đẩy lên khỏi đầu. Phong Nguyệt thấy thế định giơ tay phụ đỡ thì Phong Lôi đã đưa mắt ra hiệu. Cô gái hiểu ý vội vàng kéo Long Vân lách người vượt ngang qua Phong Lôi thoát khỏi phạm vi tảng đá rồi buông tay chàng ra và phóng tới trước mặt một người đang ngồi xếp bằng trong góc thạch thất quát hỏi: _ Ông là ai? Tại sao chưa biết thị phi đã vội vàng hạ độc thủ chúng tôi?
Dưới ánh sáng ngọn nến to đặt trên chiếc bàn đá nàng nhận ra đó là một người mặc áo bào xám, dáng người bé loắt chắt mà gầy ốm nữa. Mặt lão ta dài, cằm nhọn, má hóp cao, râu ngắn, mày thưa, mũi khoằm, môi mỏng, cặp mắt nhỏ bé nhưng rất tinh anh, thỉnh thoảng loé lên những ánh chớp kỳ dị. Mặt lạnh lùng như băng giá lão trả lời: _ Chúng bay vào nhà người ta không xin phép, ắt chẳng phải hạng tử tế gì. Lão tử ta đây chỉ bất đắc dĩ phải tự vệ thôi.
Cô gái giận dữ quắc mắt nhìn trừng trừng vào mặt lão, nghiêm giọng nói: _ Nếu ông không nhanh chóng vận hành cơ quan kéo đá lên thì đừng trách Vũ Phong Nguyệt ta không biết kính nhường người trọng tuổi!
Lão già cười gằn: _ Bé con miệng còn hôi sữa mà dám doạ dẫm lão tử này à? Bản lĩnh mi có bao nhiêu mà ngông cuồng tự đại thế?
Lão ta lập tức vươn mười ngón tay cong queo đen thủi ra chộp vào những trọng huyệt trên người đối phương. Phong Nguyệt nhanh nhẹn lui người ra tránh thoát, đồng thời vung quyền tấn công vào bên hông lão già. Lão ta la lên: _ Lợi hại thật!
Lão phóng người lên cao hai tay lại chộp xuống nhanh như diều hâu bắt mồi. Phong Nguyệt nhận ra ngay rằng địch thủ đang sử dụng Ưng trảo công là một phép đánh bắt chước theo chim ưng chuyên dùng móng vuốt nhọn tấn công đối phương. Đặc điểm của công phu này là tay mắt sắc bén, thân bộ linh hoạt, phát lực cương bạo. Có bài ca rằng: _ “Tay như vuốt ưng trên, dưới lật, cánh tay cánh chim ưng trái, phải vươn. Mạnh như ưng vàng vồ gà nhép, chậm như ưng xanh liệng chín tầng. Nhanh như chim ưng đuổi ngỗng bay, khôn như chim ưng nấp trong núi...".
Phương pháp chú trọng hụp, né, đa biến nhanh, chậm xen nhau, mắt đưa tay đến, ý đến lực đến. Phép đánh thì dọa trên hạ dưới, trong móc ngoài hờ, dứt gân bẻ xương, kết hợp vồ, chụp, bẻ với đánh. Ưng trảo tuy không dũng mãnh như Long trảo, Hổ trảo nhưng ra đòn hiểm ác. Thế đánh linh hoạt biến ảo mà bên trong có phần mạnh bạo, cương nhu tương tế, mềm cứng có đủ cả trong các chiêu thức. Di chuyển nhanh nhẹn mà vững vàng, đòn chân và đòn tay kết hợp chặt chẽ và luồn sâu vào đối phương là đặc điểm của loại quyền pháp này.
Cô gái biết là không thể để tay đối phương chạm người mình vì các đầu ngón tay sắc bén bấu vào nhẹ thì cũng móc rách da thịt gây thương tích đau đớn, nặng thì có thể moi cả tạng phủ nạn nhân ra. Nàng múa bài Mai Hoa Ngũ Lộ Quyền thủ kín như bưng, không lộ chút sơ hở nào, khiến lão già không sao nhập nội được nên chỉ lờn vờn bên ngoài tìm cơ hội. Tuy nhiên dưới con mắt dày dạn kinh nghiệm chiến đấu của Phong Lôi rõ ràng như vậy Phong Nguyệt đang ở thế hạ phong vì nàng phải tốn nhiều sức lực để thủ trong khi lão già chỉ việc “dĩ dật đãi lao” nhàn nhã đợi nàng thấm mệt, chiêu thức chậm đi thì phát động tấn kích vào chỗ yếu.
Thấy tình thế bất lợi Đào Long Vân thình lình cất tiếng mong làm phân tâm kẻ địch để Phong Nguyệt dễ dàng thừa cơ tấn công lão: _ Chúng tôi do bất ngờ khám phá ra miệng hang nên tò mò lạc bước vào đây, chẳng hay đã vô tình mạo phạm đến tiên sinh, xin tiên sinh vui lòng thứ lỗi. Chỉ là chuyện hiểu nhầm, hai bên bất tất phải đấu nhau cho tổn tình hoà khí!
Lão già cười gằn: _ Bất kỳ kẻ nào lọt vào đây thì đừng mong sống ra khỏi chỗ này.
Đào Long Vân hỏi: _ Thế tiên sinh là ai, chúng tôi đâu làm làm gì hại đến tiên sinh, sao lại bức hiếp người thái quá thế?
Lão già đáp: _ Trước sau gì chúng bay cũng chầu Diêm Vương cả, có xưng danh cho biết cũng không hề gì. Ta tên gọi là Bạch Thiện, vốn người ở huyện Nam Sách.
Đào Long Vân chắp tay vái chào: _ Thì ra là Bạch tiên sinh! Phải chăng tiên sinh đang ẩn thân ở đây trốn lánh một nhân vật hay một thế lực nào rất hùng mạnh?
Lão già tỏ vẻ ngạc nhiên: _ Tiểu tử này cũng thông minh đấy, làm sao ngươi biết ta đang trốn lánh ai? _ Tiểu sinh chỉ ước đoán, tiên sinh là người vũ nghệ cao cường mà phải ở dưới nơi chật hẹp này, lại bố trí cơ quan hiểm độc ngăn ngừa người ta thâm nhập, dĩ nhiên là để tránh cường địch. Tiên sinh lại muốn giết hết những người biết nơi này rõ ràng là muốn bảo mật, không để tiếng đồn lan xa cho cừu nhân biết chỗ mà tìm đến.
Lão già cười rộ: _ Khá lắm, nhưng tiếc là ta cũng không thể tha mạng cho ngươi được! Chỉ tự trách chúng bay xấu số dám mò vào nơi cư ngụ của ta.
Ái Hoa (còn tiếp)
Chiện sĩ ơi, ăn một bữa ngon lành rồi tiếp tiếp nha Thấy hôn,chị Shiroi thấy hôn,thầy là rõ ràng rành mạch,chi tiết khủng bố luôn -"Giơ mười ngón tay"-giơ đủ 10 ngón đó chị -Phải chi có ai dạy 'Ưng trảo công" để chụp tài liệu hoc trò quay cóp cho lẹ |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Tue 07 Oct 2014, 08:34 | |
| Cột đồng chưa xanh (tt)
Vừa lúc đó Phong Nguyệt thét lên một tiếng lảnh lót rồi dùng chiêu “Phi yến xuyên lâm” phóng mình tới tấn công vào mặt Bạch Thiện. Lão cấp tốc tràn mình qua bên tránh né thì nàng đã xoay người bồi thêm một cú “Thuận phong tảo diệp” đá tạt ngang hông lão. Không kịp tránh đòn, lão vận hết công phu vào hai tay đỡ lấy ngọn cước rồi thuận đà đẩy mạnh ra trước. Cả hai đều bị kình khí của đối phương bức lui về sau ba bốn bước. Phong Nguyệt lưng vừa chạm vách đá thì đã nghe một tiếng cắc, từ trong vách nhô ra hai chiếc càng chụp lại khoá vào bụng của nàng. Lão họ Bạch cười đắc thắng, thì ra lão lợi dụng lúc lùi lại để ấn ngón tay vào nút cơ quan. Lại nghe thêm hai tiếng cắc lập tức hai tay nàng cũng bị khoá chặt. Long Vân giật mình chạy thật nhanh đến chỗ góc thạch thất định tìm nút vận hành thì lão già đã phi thân tới túm cổ chàng nhấc lên quẳng ngay ra đất. Nguyên lai khi ba người bước vào chỉ cần nghe tiếng chân Bạch Thiện đã phán đoán chính xác tài nghệ cao thấp của họ nên dùng biện pháp tiêu diệt từng người để thủ thắng. Nhận rõ trong nhóm thì Phong Lôi là đáng gờm nhất vì vậy lão dùng cơ quan chuyển đá đè chàng trước rồi mới đối phó Phong Nguyệt, còn Long Vân tỏ ra không biết võ công nên lão bắt sau cùng. Quả nhiên là kế hoạch của lão thành công trọn vẹn. Lão xoa tay nói: _ Ngày này năm sau sẽ là giỗ đầu của chúng bay. Âu cũng là việc bất đắc dĩ, cầu mong vong hồn chúng bay sẽ siêu sinh tịnh độ, không còn oán hận gì Bạch Thiện ta! Long Vân tỏ vẻ uất ức: _ Chúng tôi chết thế này thật không thể nhắm mắt.
Lão họ Bạch nói: _ Giờ chúng bay đã như cá trên thớt, ta chẳng ngại gì không bảo cho biết sự thực, kẻo xuống âm ty gặp Diêm Vương khảo lại ngớ ngẩn không biết lý do tại sao mình chết.
Trầm ngâm chốc lát lão đảo đôi mắt sắc lạnh qua ba người rồi tiếp: _ Ta nguyên là thủ hạ của Hà Bá …
Phong Nguyệt la thất thanh: _ Hà Bá?
Lão gật đầu: _ Phải! Khắp vùng Bắc Thành chẳng ai mà không nghe câu ca tụng: “Đất có Thổ Công, sông có Hà Bá, núi có Sơn Thần, bể có Long Vương”. Hà Bá là một trong Tứ đại Thánh Quân, chẳng những tài nghệ phi thường mà còn có những thủ hạ vũ công trác tuyệt ít kẻ so bì, khiến nơi nơi người người đều kính sợ!
Phong Lôi lắc đầu như không tin: _ Thuỷ cung Hà Bá là tay trùm thuỷ khấu hoành hành trên khắp sông rạch Bắc Thành. Ông ta không bảo vệ được ngươi sao mà ngươi lại đi ẩn nấp nơi xó xỉnh này?
Bạch Thiện cười nhạt: _ Chính là ta trốn lánh sự truy tầm của Hà Bá đấy! Nếu để thủ hạ ông ta bắt được thì chắc chắn phải chịu hình phạt thảm khốc sống không bằng chết!
Đào Long Vân hỏi: _ Tiên sinh làm gì đắc tội với Hà Bá thế? Hay là ông trộm bảo vật của Thuỷ cung trốn đi chăng?
Hai anh em họ Vũ nghe nói thì đưa mắt ra hiệu chàng với vẻ lo lắng vì sợ lão họ Bạch sẽ nổi giận mà ra tay, ngờ đâu lão chỉ kinh ngạc nhìn chằm chằm vào chàng, một lúc mới thở dài nói: _ Ngươi quả là rất thông minh. Ta vì lòng tham lỡ đánh cắp một quyển sách quý của Hà Bá. Quyển sách này là chiến lợi phẩm thu được trong một chuyến ăn hàng lớn ở thượng nguồn sông Đà. Nghe nói đó là tinh hoa vũ thuật từ đời xưa truyền lại. Tuy nhiên, ta đã nghiền ngẫm nó ở nơi này gần trọn năm mà không hiểu được chút nào. Càng nghĩ càng hối hận nếu lúc ấy đừng có ham hố làm càn thì giờ đâu phải trốn chui trốn nhủi, nay sợ mai lo như vầy!
Đào Long Vân đưa mắt nhìn trong góc thấy có một cuốn sách nhỏ viết chữ ngoằn ngoèo. Chàng kêu lên: _ Sách viết bằng chữ khoa đẩu phải không?
Lão già nhìn chàng nghi ngờ: _ Ngươi biết đọc khoa đẩu tự à?
Long Vân trả lời: _ Đọc được chút ít, nhưng nếu là nói về công phu vũ nghệ thì không chắc hiểu thấu được.
Bạch Thiện mừng cuống lên: _ Thế thì tuyệt quá! Chỉ cần ngươi dịch mớ chữ lằng quằng này ra, còn nghiên cứu tập luyện là việc của ta. Ngươi không hiểu càng có lợi cho ngươi!
Mọi người ngầm hiểu ý lão là nếu Long Vân cũng biết cách tập luyện thì có thể lão sẽ thủ tiêu chàng sau khi sách dịch xong để độc chiếm công phu này. Long Vân đưa mắt nhìn anh em họ Vũ. Phong Nguyệt vẫn còn vùng vằng đánh vật trong mấy chiếc vòng khoá một cách vô vọng trong khi Phong Lôi nảy giờ phải nâng tảng đá nặng đã tỏ vẻ đuối sức, mắt hoa đầu váng, tay chân bủn rủn. Chàng đáp liền: _ Xin tiên sinh thả hai người bạn tiểu sinh ra, tiểu sinh sẽ cố sức dịch hầu quyển sách cho tiên sinh.
Lão họ Bạch lắc đầu: _ Không được! Ta chỉ lưu tính mệnh một mình ngươi thôi, còn hai đứa kia phải chết để bảo toàn bí mật của ta trước khi ta luyện thành môn công phu vô đối này.
Long Vân lạnh lùng bảo: _ Nếu thế thì tiểu sinh dù chết cũng không thể tuân lời tiên sinh được.
Mặt lão già bừng lên sát khí, bàn tay lão bấu vai Long Vân siết lại làm chàng đau đớn chảy nước mắt, nhưng chàng thanh niên tính khí kiên cường không chịu khuất phục: _ Ngươi cứ giết ta đi!
Ái Hoa (còn tiếp)
_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Thanh Bình
Tổng số bài gửi : 532 Registration date : 20/11/2012
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Tue 07 Oct 2014, 10:30 | |
| - Ai Hoa đã viết:
Dưới ánh sáng ngọn nến to đặt trên chiếc bàn đá nàng nhận ra đó là một người mặc áo bào xám, dáng người bé loắt chắt mà gầy ốm nữa. Mặt lão ta dài, cằm nhọn, má hóp cao, râu ngắn, mày thưa, mũi khoằm, môi mỏng, cặp mắt nhỏ bé nhưng rất tinh anh, thỉnh thoảng loé lên những ánh chớp kỳ dị. Mặt lạnh lùng như băng giá lão trả lời:
Ái Hoa (còn tiếp)
Em đang tưởng tượng nhân vật phản diện này của Thầy giống hệt lão phù thủy trong truyện Aladin và cây đèn thần ấy! |
| | | Thanh Bình
Tổng số bài gửi : 532 Registration date : 20/11/2012
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Tue 07 Oct 2014, 10:40 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- [b]Cột đồng chưa xanh (tt)
Đào Long Vân đưa mắt nhìn trong góc thấy có một cuốn sách nhỏ viết chữ ngoằn ngoèo. Chàng kêu lên: _ Sách viết bằng chữ khoa đẩu phải không?
Lão già nhìn chàng nghi ngờ: _ Ngươi biết đọc khoa đẩu tự à? Chữ Khoa Đẩu là chữ như thế nào vậy Thầy ui!? - Ai Hoa đã viết:
Long Vân trả lời: _ Đọc được chút ít, nhưng nếu là nói về công phu vũ nghệ thì không chắc hiểu thấu được.
Bạch Thiện mừng cuống lên: _ Thế thì tuyệt quá! Chỉ cần ngươi dịch mớ chữ lằng quằng này ra, còn nghiên cứu tập luyện là việc của ta. Ngươi không hiểu càng có lợi cho ngươi!
Mọi người ngầm hiểu ý lão là nếu Long Vân cũng biết cách tập luyện thì có thể lão sẽ thủ tiêu chàng sau khi sách dịch xong để độc chiếm công phu này. Long Vân đưa mắt nhìn anh em họ Vũ. Phong Nguyệt vẫn còn vùng vằng đánh vật trong mấy chiếc vòng khoá một cách vô vọng trong khi Phong Lôi nảy giờ phải nâng tảng đá nặng đã tỏ vẻ đuối sức, mắt hoa đầu váng, tay chân bủn rủn. Chàng đáp liền: _ Xin tiên sinh thả hai người bạn tiểu sinh ra, tiểu sinh sẽ cố sức dịch hầu quyển sách cho tiên sinh.
Lão họ Bạch lắc đầu: _ Không được! Ta chỉ lưu tính mệnh một mình ngươi thôi, còn hai đứa kia phải chết để bảo toàn bí mật của ta trước khi ta luyện thành môn công phu vô đối này.
Long Vân lạnh lùng bảo: _ Nếu thế thì tiểu sinh dù chết cũng không thể tuân lời tiên sinh được.
Mặt lão già bừng lên sát khí, bàn tay lão bấu vai Long Vân siết lại làm chàng đau đớn chảy nước mắt, nhưng chàng thanh niên tính khí kiên cường không chịu khuất phục: _ Ngươi cứ giết ta đi!
Chàng Đào Long Vân này thư sinh mà cũng gan ghê há!? |
| | | Thanh Bình
Tổng số bài gửi : 532 Registration date : 20/11/2012
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Tue 07 Oct 2014, 10:57 | |
| |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Tue 07 Oct 2014, 14:33 | |
| - Thanh Bình đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- [b]Cột đồng chưa xanh (tt)
Đào Long Vân đưa mắt nhìn trong góc thấy có một cuốn sách nhỏ viết chữ ngoằn ngoèo. Chàng kêu lên: _ Sách viết bằng chữ khoa đẩu phải không?
Lão già nhìn chàng nghi ngờ: _ Ngươi biết đọc khoa đẩu tự à? Chữ Khoa Đẩu là chữ như thế nào vậy Thầy ui!?
- Ai Hoa đã viết:
Long Vân trả lời: _ Đọc được chút ít, nhưng nếu là nói về công phu vũ nghệ thì không chắc hiểu thấu được.
Bạch Thiện mừng cuống lên: _ Thế thì tuyệt quá! Chỉ cần ngươi dịch mớ chữ lằng quằng này ra, còn nghiên cứu tập luyện là việc của ta. Ngươi không hiểu càng có lợi cho ngươi!
Mọi người ngầm hiểu ý lão là nếu Long Vân cũng biết cách tập luyện thì có thể lão sẽ thủ tiêu chàng sau khi sách dịch xong để độc chiếm công phu này. Long Vân đưa mắt nhìn anh em họ Vũ. Phong Nguyệt vẫn còn vùng vằng đánh vật trong mấy chiếc vòng khoá một cách vô vọng trong khi Phong Lôi nảy giờ phải nâng tảng đá nặng đã tỏ vẻ đuối sức, mắt hoa đầu váng, tay chân bủn rủn. Chàng đáp liền: _ Xin tiên sinh thả hai người bạn tiểu sinh ra, tiểu sinh sẽ cố sức dịch hầu quyển sách cho tiên sinh.
Lão họ Bạch lắc đầu: _ Không được! Ta chỉ lưu tính mệnh một mình ngươi thôi, còn hai đứa kia phải chết để bảo toàn bí mật của ta trước khi ta luyện thành môn công phu vô đối này.
Long Vân lạnh lùng bảo: _ Nếu thế thì tiểu sinh dù chết cũng không thể tuân lời tiên sinh được.
Mặt lão già bừng lên sát khí, bàn tay lão bấu vai Long Vân siết lại làm chàng đau đớn chảy nước mắt, nhưng chàng thanh niên tính khí kiên cường không chịu khuất phục: _ Ngươi cứ giết ta đi!
Chàng Đào Long Vân này thư sinh mà cũng gan ghê há!? Chữ Khoa đẩu là chữ viết của người Việt trước thời Bắc thuộc. Khi quân Tàu sang xâm lược nước ta, chúng dùng chính sách đồng hoá, đốt sạch sách tiếng Việt, bắt dân bản xứ phải học và dùng tiếng Hán, thu hết những vật cổ (như trống đồng) có lưu khắc tiếng Việt. Do đó trải qua hàng ngàn năm đô hộ, tiếng Khoa đẩu đã bị thất truyền, chỉ còn rất ít người biết, trong đó có Đào công tử của chúng ta! Ví dụ dưới đây là Hịch khởi nghĩa của Hai Bà Trưng viết bằng chữ Khoa đẩu:_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Tuyết Lê
Tổng số bài gửi : 309 Registration date : 13/09/2014
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Tue 07 Oct 2014, 21:11 | |
| |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh | |
| |
| | | |
Similar topics | |
|
Trang 66 trong tổng số 100 trang | Chuyển đến trang : 1 ... 34 ... 65, 66, 67 ... 83 ... 100 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |