Bài viết mới | Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Today at 06:59
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
KÍNH THĂM THẦY, TỶ VÀ CÁC HUYNH, ĐỆ, TỶ, MUỘI NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 by Trăng Thu 21 Nov 2024, 16:45
KÍNH CHÚC THẦY VÀ TỶ by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:30
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:22
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Wed 20 Nov 2024, 15:22
NHỚ NGHĨA THẦY by buixuanphuong09 Wed 20 Nov 2024, 06:20
KÍNH CHÚC THẦY TỶ by Bảo Minh Trang Tue 19 Nov 2024, 18:08
Mấy Mùa Cao Su Nở Hoa by Thiên Hùng Tue 19 Nov 2024, 06:54
Lục bát by Tinh Hoa Tue 19 Nov 2024, 03:10
7 chữ by Tinh Hoa Mon 18 Nov 2024, 02:10
Có Nên Lắp EQ Guitar Không? by hong35 Sun 17 Nov 2024, 14:21
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 17 Nov 2024, 07:52
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:28
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:13
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:07
Hoàng Hiện by hoanghien123 Fri 15 Nov 2024, 11:36
Ngôi sao đang lên của Donald Trump by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 11:09
Cận vệ Chủ tịch nước trong chuyến thăm Chile by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 10:46
Bầu Cử Mỹ 2024 by chuoigia Thu 14 Nov 2024, 00:06
Cơn bão Trà Mi by Phương Nguyên Wed 13 Nov 2024, 08:04
DỤNG PHÁP Ở ĐỜI by mytutru Sat 09 Nov 2024, 00:19
Song thất lục bát by Tinh Hoa Thu 07 Nov 2024, 09:37
Tập thơ "Niệm khúc" by Tú_Yên tv Wed 06 Nov 2024, 10:34
TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:17
CHƯA TU &TU RỒI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:05
Anh muốn về bên dòng sông quê em by vamcodonggiang Sat 02 Nov 2024, 08:04
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 12:39
Kim Vân Kiều Truyện - Thanh Tâm Tài Nhân by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 08:41
Chút tâm tư by tâm an Sat 26 Oct 2024, 21:16
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
|
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Wed 05 Feb 2014, 11:31 | |
| Cột đồng chưa xanh (tt)
Trời bắt đầu tối dần, đường phố lúc này sáng rực ánh đèn, người ta vẫn còn lũ lượt qua lại. Sau một lúc Phan Tường dẫn Đào Long Vân ngoặt vào những con hẻm nhỏ tối hơn, thưa thớt người, qua một quãng đồng vắng um tùm dẫn đến một căn nhà to chung quanh có tường cao bao bọc. Tuy nhìn bề ngoài có vẻ âm u nhưng ánh đèn leo lét toả ra chứng tỏ trong đó có người ở. Phan Tường ra hiệu cho Long Vân rón rén bước đến gần và núp sau một thân cây cổ thụ. Vừa lúc ấy một bóng đen lòm khòm tay chống gậy tay cầm đèn lồng bước ra cổng nhìn quanh quất. Hôm nay nhằm ngày cuối tháng nên trời không trăng, ánh sao mờ không đủ soi rõ khuôn mặt gã, chỉ thấy dáng vóc gã hơi gầy gò, tóc tai bù xù, quần áo màu sẫm dễ lẫn vào bóng đêm. Gã khép cổng lại, hai người không nghe bước chân, có lẽ gã chỉ ngồi sau cửa chờ khách. Phan Tường nói: _ Cổng trước trống trải dễ nhìn thấy, ta vào phía sau vậy!
Lão cùng chàng men theo bức tường gạch vòng ra phía sau. Đến một góc khuất Phan Tường bảo chàng bám tay lên vai, lão cõng chàng trên lưng, sử dụng công phu Bích hổ du tường trèo qua tường. Chàng thầm phục tài nghệ kinh người của lão, với một gánh nặng gần trăm cân trên lưng lão vẫn thoăn thoắt như con thằn lằn. Xuống đến đất hai người thấy một căn nhà ba gian khá to trước mặt, chỉ gian giữa có ánh đèn hắt ra từ cửa. Lão họ Phan nắm cánh tay Long Vân kéo chàng đi tới gần phía gian nhà bên trái, đẩy cánh cửa đang khép, bước vào, bên trong phòng tối đen, ngoại trừ ánh sáng mờ mờ phát ra từ cửa sổ có dán giấy ngăn cách giữa hai gian phòng. Lát sau đã quen dần bóng tối, Long Vân đưa mắt quan sát và phát hiện căn phòng này chỉ có một chiếc giường nhỏ và bộ bàn ghế bằng gỗ cẩm lai. Phan Tường lấy tay thấm nước bọt chọc thủng một lỗ lên khung giấy. Lão tránh qua và ra hiệu cho chàng. Long Vân nhìn qua lỗ thủng thấy phòng kia đang có một người ngồi bên kỷ trà, tay cầm chung trà bốc khói nhâm nhi, dáng điệu nhàn nhã. Người đó ngồi quay mặt ra cửa, trông trạc độ tứ tuần, râu ngắn lơ thơ, mặc áo the màu xanh ngọc. Chung quanh không thấy bày biện đồ đạc gì nhiều, chỉ một cái tủ to khảm xà cừ và vài chiếc rương ở góc.
Lão họ Phan kề tai thì thào dặn chàng: _ Chốc nữa sẽ thấy nhiều trò vui. Chú có hồi hộp cũng cố mà dằn, đừng thở mạnh kẻo bị phát hiện nhá?
Mấy khắc trôi qua, Long Vân có cảm giác thời gian trôi thật chậm. Chốc chốc chàng liếc lão họ Phan đang ngồi dưỡng thần, mặt lão dửng dưng như không có chuyện gì trầm trọng. Chàng lại nhìn qua lỗ thủng, gã trung niên vẫn an nhiên rót trà thưởng thức. Thình lình có tiếng lao xao bên ngoài, rồi thấy gã canh cổng bước vào chào người trong phòng: _ Bẩm Trịnh Tứ gia!
Dưới ánh sáng đèn chong, Long Vân nhìn thấy đó là một lão già khoảng trên dưới năm mươi. Theo sau lão là một đám lố nhố vài chục người vừa nam vừa nữ, già trẻ đủ hạng. Chúng cùng chào tên họ Trịnh rồi chia nhau phủi chân ngồi xuống đất. Long Vân chợt nhìn thấy gã thiếu niên nhỏ con chạm vào mình chàng hồi chiều cũng ngồi lẫn trong đám, chàng suýt bật lên tiếng kêu nhưng vội bụm miệng ngăn lại. Chàng sực hiểu, thì ra Trịnh tứ gia là đầu nậu của bọn trộm cắp vùng này. Ban ngày chúng chia nhau đi khắp nẻo hành nghề, tối về đây dâng nạp chiến lợi phẩm. Từng tên một bắt đầu mang của trộm cắp được ra báo cáo. Đứa thì vài ba đồng tiền, đứa thì chiếc lắc bạc. Có đứa đưa cả bọc quần áo mới tinh. Đến gã thiếu niên thò túi bạc cắp được của chàng thì mọi người ồ lên: _ Vớ được món bở nhỉ? Thằng nhãi Ốc Tiêu này khá đấy!
Mũi gã thiếu niên hểnh lên tự đắc, mặt câng câng trông rất đáng ghét. Lão gác cổng cầm túi bạc mang đến bàn trút ra đếm. Chợt gã quắc mắt nhìn thẳng gã Ốc Tiêu hỏi: _ Còn bao nhiêu trong mình khôn hồn mang ra đây dâng cả lên cho Trịnh tứ gia, muốn qua mặt Quản Tài ta hử?
Gã Ốc Tiêu tái mặt ấp úng: _ Dạ bẩm con không dám, con nộp cả rồi đấy ạ!
Lão Quản Tài hô lên: _ Thằng Hai Bò, thằng Ba Ngựa, chúng bay đè nó ra khám xem!
Hai tên khá to con vóc hình lực lưỡng lên tiếng dạ lớn, mỗi đứa một bên xách gã Ốc Tiêu ra trước mọi người, ném nó xuống đất rồi bắt đầu lục soát. Một tên giơ tay lên báo: _ Bẩm Quản Tài, nó giấu hai đỉnh bạc trong lưng quần đây này!
Lão Quản Tài đắc chí bảo: _ Mày chết con nhé!
Rồi lão mang hai đỉnh bạc thu được hai tay kính cẩn dâng lên Trịnh Tứ gia: _ Thằng nhãi này khinh thường bang pháp. Kính bẩm Trịnh Tứ gia cho con trừng phạt nó làm gương thị chúng.
Trịnh Tứ gia khẽ gật đầu, Quản Tài quay lại thét: _ Tẩn cho nó một trận, trói sau hè bỏ đói hai ngày! Phần chia của nó sung vào quỹ.
Hai tên Bò, Ngựa mặc tình hạ cẳng tay thượng cẳng chân vào thân mình nhỏ bé của gã Ốc Tiêu. Hắn rú lên đau đớn sau từng cú nện, van lạy xin chừa. Rồi hắn bị kéo ra cửa đưa ra sau, tiếng kêu thét nhỏ dần.
Gã họ Trịnh chẳng nói chẳng rằng, thờ ơ nhìn cảnh tượng trước mắt như kẻ bàng quan.
Trong khi đó ở phòng bên kia Long Vân nhìn rõ kẻ trộm tiền của mình bị đòn nặng nề, tuy là tội của nó bị trừng phạt đích đáng, nhưng do bản tính hiền lương chàng không khỏi động lòng thương hại. Mặt khác chàng lại giận sôi gan cho hành động ngang ngược của lũ gian tổ chức hẳn thành một bang móc túi trộm cắp của người dân lương thiện khiến những kẻ lỡ độ đường như chàng lâm cảnh ngặt nghèo. Còn đang suy tính không biết làm sao để lấy lại túi bạc của mình, Phan Tường bảo: _ Chú cứ ngồi đây để ta ra mặt đoạt của lại cho.
Ái Hoa (còn tiếp)
_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | unikey
Tổng số bài gửi : 428 Location : Somewhere Registration date : 22/11/2012
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Thu 06 Feb 2014, 01:18 | |
| Thoăn thoắt như thằn lằn, ngộ quá thầy ơi.
Phan Tường cõng Vân Long mà gần 100 cân, hỏng biết cân này bằng bao nhiêu kg bi giờ chứ Vân Long nặng 100 kg là quá béo, mà nếu tính luôn cân nặng của Phan Tường thì 2 người này quả là ốm đói. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| | | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| | | | unikey
Tổng số bài gửi : 428 Location : Somewhere Registration date : 22/11/2012
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Thu 06 Feb 2014, 23:24 | |
| Đơn vị đo này là của dân VN mình hở thầy, một lạng này chính là lượng mà người ta hay dùng để tính vàng đúng không thầy? |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 07 Feb 2014, 08:48 | |
| - unikey đã viết:
- Đơn vị đo này là của dân VN mình hở thầy, một lạng này chính là lượng mà người ta hay dùng để tính vàng đúng không thầy?
Dĩ nhiên đây là cân ta, cân tàu thì nhẹ hơn, chỉ có 500 gram! Lạng = lượng = 37.8 gram. _________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | unikey
Tổng số bài gửi : 428 Location : Somewhere Registration date : 22/11/2012
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Sat 08 Feb 2014, 05:59 | |
| Thầy ơi, vậy nguồn gốc ra đời của đơn vị đo lường này là như thế nào hở thầy? |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Wed 12 Feb 2014, 09:00 | |
| - unikey đã viết:
- Thầy ơi, vậy nguồn gốc ra đời của đơn vị đo lường này là như thế nào hở thầy?
Thông thường ở mỗi triều đại vua chúa lên ngôi sẽ ấn định hệ thống đơn vị đo lường tiền tệ dùng trong nước mình cai trị. Chẳng hạn hệ thống đo lường thời Nguyễn dựa trên 2 tiêu chuẩn theo chỉ dụ của Gia Long năm 1813:
- Cân thiên bình áp dụng cho những kim loại rẻ như sắt, đồng, kẽm, chì, thiếc
- Cân trung bình áp dụng cho 2 kim loại quý là vàng và bạc
Theo hệ thống này, hệ thống đo lường ấn định như sau:
- Tạ = 10 yến (= 60,40 kg)
- Yến = 10 cân
- Cân = 16 lạng
- Lạng = 10 đồng cân
- Đồng cân = 10 phân
- Phân = 10 ly
- Ly = 10 hào
Đơn vị đo chiều dài thì phức tạp hơn, có nhiều loại: thước ta hay thước mộc (mộc xích), thước đo vải (phùng xích), thước đo đất (điền xích).
- Thước mộc = 0.425 m
- Thước đo vải = 0.6 - 0.645 m (tuỳ tài liệu)
- Thước đo đất = 0.4664 - 0.47 m
Khi Pháp chiếm Nam kỳ, Nam kỳ dùng mét theo tiêu chuẩn của Pháp. Trung kỳ và Bắc kỳ tiếp tục dùng thước đo đất, điền xích, với độ dài 0,47 mét. Vào ngày 2 tháng 6 năm 1897, Toàn quyền Đông Dương Paul Doumer đã ra sắc lệnh quy định, kể từ ngày 1 tháng 1 năm 1898, ở địa bàn Bắc kỳ áp dụng cách tính 1 thước ta = 0,40 mét. Quy định này cũng đã thống nhất tất cả các loại thước (thước ta, thước mộc, điền xích...) thành một loại thước ta bằng 0,40 mét. Trung kỳ vẫn dùng chuẩn cũ và dẫn đến trong việc đo đất, các đơn vị chiều dài và diện tích (ví dụ sào) ở Trung kỳ gấp 4,7/4 và (4,7/4)² lần các đơn vị tương ứng ở Bắc kỳ._________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Wed 12 Feb 2014, 09:32 | |
| Cột đồng chưa xanh (tt)
Lão chạy vụt ra ngoài. Phút chốc Đào Long Vân chợt thấy bên kia cả bọn nhốn nháo la toáng lên: _ Có kẻ gian đột nhập! _ Mau đuổi theo bắt nó! _ Dừng lại ...
Mười mấy tên ùa ra sân. Chúng thấy một bóng đen đang chạy ra cổng trước. Lão Quản Tài bảo: _ Một nửa theo ta đuổi bắt nó. Nửa còn lại lục soát chung quanh xem còn có tên nào khác ẩn trốn chăng.
Phan Tường chạy tới cổng thì dừng lại. Bọn kẻ cắp đuổi theo vừa la lớn: _ Đứng lại, tên trộm kia! _ Dám đột nhập vào đây, chắc là ngươi chán sống rồi chăng?
“Tên trộm” nhanh nhẹn đẩy thanh gỗ to gài hai cánh cửa nặng nề ra, mở toang cổng chạy. Thật ra với thuật phi thiềm tẩu bích của lão thì việc leo qua tường thật sự còn nhanh hơn là mở cửa. Lão còn cố ý chạy không nhanh lắm để bọn Quản Tài rượt theo cách sau chừng bảy tám bước. Quản Tài dẫn đầu cả bọn, cố gắng thu dần khoảng cách nhưng Phan Tường cứ nhởn nhơ phía trước. Được một đỗi khá xa lão họ Phan tăng tốc độ và mất hút trong màn đêm để bọn gian ngơ ngác trước mấy ngả đường. Quản Tài bảo: _ Mau chia ra lùng sục, nó chưa đi xa đâu!
Trong lúc đó bọn kẻ cắp ở nhà đã phát hiện ra Đào Long Vân bên gian phòng tối. Chúng bắt chàng trói thúc ké lại, mang vào gian chính, quẳng chàng lăn kềnh trước mặt Trịnh Tứ gia. Trước khi hành sự Phan Tường có bảo Long Vân rằng mặt chàng trắng quá dễ bị lộ nên đã bôi lọ nghẹ lên lem luốc, vì vậy bọn gian không nhận rõ mặt chàng. Còn đang hoảng hốt không thốt nên lời thì ngoài cửa có bóng người vụt qua. Bọn cắp lại hò reo đuổi bắt. Tiếng la hét xa dần.
Trịnh Tứ gia túm cổ Đào Long Vân hỏi: _ Ngươi là ai, rình rập nơi đây để làm gì?
Chàng sợ toát mồ hôi, không biết trả lời thế nào. Bàn tay Trịnh Tứ gia như hai gọng kềm sắt kẹp ngang cổ làm chàng muốn ngạt thở. Chàng lắp bắp: _ Tôi ... tôi ...
Trịnh Tứ gia hừ giọng mũi: _ Trông đây!
Hắn cầm cái nghiên đá trên bàn đưa ra trước mặt chàng rồi nắm chặt bàn tay lại. Những mảnh đá bị bóp vỡ vụn ra từ kẽ ngón tay rơi lả tả xuống đất. Long Vân rùng mình, không ngờ thân hình Trịnh Tứ gia trông nho nhã vậy mà sức mạnh lại kinh hồn. Hắn gằn giọng: _ Cái đầu người có phải bằng đá chăng?
Vừa lúc ấy nghe tiếng động lạ bên ngoài, Trịnh Tứ gia phóng ra cửa nhanh như tia chớp. Chợt nghe hắn la: _ Ối cha! ...
Cả người hắn đổ huỵch xuống. Một bóng đen chạy vụt vào đỡ Long Vân dậy cắt dây trói cho chàng, Long Vân nhận ra là Phan Tường. Lão chụp ngay túi bạc trên bàn rồi cõng chàng lên lưng phi như tên bắn đến chân bức tường rào lại leo qua như lúc vào. Sau đó, hai người thoát ra phố, ung dung trở về quán trọ. Vì quán đã đóng cửa, lão lại dùng công phu Bích hổ du tường leo vô phòng, không người nào hay biết. Rửa mặt sạch sẽ xong, lão họ Phan cười bảo: _ Chú thấy chưa? Ta nói có sai đâu nào?
Long Vân trầm trồ: _ Đệ phục đại huynh sát đất! Người ta gọi là “Vua ăn trộm” quả chẳng sai! Cái thuật trèo tường của đại huynh thật tuyệt diệu!
Phan Tường đắc ý bảo: _ Thế chú biết “Phan Tường” nghĩa là gì chăng? “Phan” là leo, “Tường” là bức tường. Môn trèo tường của ta là thiên hạ vô song, trong vòng một trăm năm hồ dễ có người qua được?
Ái Hoa (còn tiếp)
_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Thu 13 Feb 2014, 04:32 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Lão chạy vụt ra ngoài. Phút chốc Đào Long Vân chợt thấy bên kia cả bọn nhốn nháo la toáng lên: _ Có kẻ gian đột nhập! _ Mau đuổi theo bắt nó! _ Dừng lại ...
Mười mấy tên ùa ra sân. Chúng thấy một bóng đen đang chạy ra cổng trước. Lão Quản Tài bảo: _ Một nửa theo ta đuổi bắt nó. Nửa còn lại lục soát chung quanh xem còn có tên nào khác ẩn trốn chăng.
Phan Tường chạy tới cổng thì dừng lại. Bọn kẻ cắp đuổi theo vừa la lớn: _ Đứng lại, tên trộm kia! _ Dám đột nhập vào đây, chắc là ngươi chán sống rồi chăng?
“Tên trộm” nhanh nhẹn đẩy thanh gỗ to gài hai cánh cửa nặng nề ra, mở toang cổng chạy. Thật ra với thuật phi thiềm tẩu bích của lão thì việc leo qua tường thật sự còn nhanh hơn là mở cửa. Lão còn cố ý chạy không nhanh lắm để bọn Quản Tài rượt theo cách sau chừng bảy tám bước. Quản Tài dẫn đầu cả bọn, cố gắng thu dần khoảng cách nhưng Phan Tường cứ nhởn nhơ phía trước. Được một đỗi khá xa lão họ Phan tăng tốc độ và mất hút trong màn đêm để bọn gian ngơ ngác trước mấy ngả đường. Quản Tài bảo: _ Mau chia ra lùng sục, nó chưa đi xa đâu!
Trong lúc đó bọn kẻ cắp ở nhà đã phát hiện ra Đào Long Vân bên gian phòng tối. Chúng bắt chàng trói thúc ké lại, mang vào gian chính, quẳng chàng lăn kềnh trước mặt Trịnh Tứ gia. Trước khi hành sự Phan Tường có bảo Long Vân rằng mặt chàng trắng quá dễ bị lộ nên đã bôi lọ nghẹ lên lem luốc, vì vậy bọn gian không nhận rõ mặt chàng. Còn đang hoảng hốt không thốt nên lời thì ngoài cửa có bóng người vụt qua. Bọn cắp lại hò reo đuổi bắt. Tiếng la hét xa dần.
Trịnh Tứ gia túm cổ Đào Long Vân hỏi: _ Ngươi là ai, rình rập nơi đây để làm gì?
Chàng sợ toát mồ hôi, không biết trả lời thế nào. Bàn tay Trịnh Tứ gia như hai gọng kềm sắt kẹp ngang cổ làm chàng muốn ngạt thở. Chàng lắp bắp: _ Tôi ... tôi ...
Trịnh Tứ gia hừ giọng mũi: _ Trông đây!
Hắn cầm cái nghiên đá trên bàn đưa ra trước mặt chàng rồi nắm chặt bàn tay lại. Những mảnh đá bị bóp vỡ vụn ra từ kẽ ngón tay rơi lả tả xuống đất. Long Vân rùng mình, không ngờ thân hình Trịnh Tứ gia trông nho nhã vậy mà sức mạnh lại kinh hồn. Hắn gằn giọng: _ Cái đầu người có phải bằng đá chăng?
Vừa lúc ấy nghe tiếng động lạ bên ngoài, Trịnh Tứ gia phóng ra cửa nhanh như tia chớp. Chợt nghe hắn la: _ Ối cha! ...
Cả người hắn đổ huỵch xuống. Một bóng đen chạy vụt vào đỡ Long Vân dậy cắt dây trói cho chàng, Long Vân nhận ra là Phan Tường. Lão chụp ngay túi bạc trên bàn rồi cõng chàng lên lưng phi như tên bắn đến chân bức tường rào lại leo qua như lúc vào. Sau đó, hai người thoát ra phố, ung dung trở về quán trọ. Vì quán đã đóng cửa, lão lại dùng công phu Bích hổ du tường leo vô phòng, không người nào hay biết. Rửa mặt sạch sẽ xong, lão họ Phan cười bảo: _ Chú thấy chưa? Ta nói có sai đâu nào?
Long Vân trầm trồ: _ Đệ phục đại huynh sát đất! Người ta gọi là “Vua ăn trộm” quả chẳng sai! Cái thuật trèo tường của đại huynh thật tuyệt diệu!
Phan Tường đắc ý bảo: _ Thế chú biết “Phan Tường” nghĩa là gì chăng? “Phan” là leo, “Tường” là bức tường. Môn trèo tường của ta là thiên hạ vô song, trong vòng một trăm năm hồ dễ có người qua được?
Ái Hoa (còn tiếp)
chùi chùi... vậy mà em cứ tưởng Phan tường là ... phan tường chứ Mà phải công nhận Vua ăn trộm này của anh cừ thiệt, vừa cõng người vừa leo tường em nghĩ chắc ăn đứt... siderman luôn
|
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh | |
| |
| | | |
Similar topics | |
|
Trang 46 trong tổng số 100 trang | Chuyển đến trang : 1 ... 24 ... 45, 46, 47 ... 73 ... 100 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |