Bài viết mới | Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Today at 06:59
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
KÍNH THĂM THẦY, TỶ VÀ CÁC HUYNH, ĐỆ, TỶ, MUỘI NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 by Trăng Thu 21 Nov 2024, 16:45
KÍNH CHÚC THẦY VÀ TỶ by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:30
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:22
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Wed 20 Nov 2024, 15:22
NHỚ NGHĨA THẦY by buixuanphuong09 Wed 20 Nov 2024, 06:20
KÍNH CHÚC THẦY TỶ by Bảo Minh Trang Tue 19 Nov 2024, 18:08
Mấy Mùa Cao Su Nở Hoa by Thiên Hùng Tue 19 Nov 2024, 06:54
Lục bát by Tinh Hoa Tue 19 Nov 2024, 03:10
7 chữ by Tinh Hoa Mon 18 Nov 2024, 02:10
Có Nên Lắp EQ Guitar Không? by hong35 Sun 17 Nov 2024, 14:21
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 17 Nov 2024, 07:52
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:28
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:13
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:07
Hoàng Hiện by hoanghien123 Fri 15 Nov 2024, 11:36
Ngôi sao đang lên của Donald Trump by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 11:09
Cận vệ Chủ tịch nước trong chuyến thăm Chile by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 10:46
Bầu Cử Mỹ 2024 by chuoigia Thu 14 Nov 2024, 00:06
Cơn bão Trà Mi by Phương Nguyên Wed 13 Nov 2024, 08:04
DỤNG PHÁP Ở ĐỜI by mytutru Sat 09 Nov 2024, 00:19
Song thất lục bát by Tinh Hoa Thu 07 Nov 2024, 09:37
Tập thơ "Niệm khúc" by Tú_Yên tv Wed 06 Nov 2024, 10:34
TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:17
CHƯA TU &TU RỒI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:05
Anh muốn về bên dòng sông quê em by vamcodonggiang Sat 02 Nov 2024, 08:04
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 12:39
Kim Vân Kiều Truyện - Thanh Tâm Tài Nhân by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 08:41
Chút tâm tư by tâm an Sat 26 Oct 2024, 21:16
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
|
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 01 Nov 2013, 10:24 | |
| Cột đồng chưa xanh (tt)
Đêm đã khuya, nằm trên chiếc chõng tre chàng trằn trọc hoài không ngủ được. Trong đầu chàng ngổn ngang bao mối ưu tư và hàng trăm câu hỏi không lời giải đáp. Đang là tháng ba, tiết trời vô cùng oi bức, chàng trở dậy bước ra sau lều ngồi đón gió cho đỡ khó chịu trong người. Trên bầu trời đen kịt mặt trăng tròn và to như cái dĩa, toả ra luồng sáng dịu dàng, vắt ngang ngọn cây cau hiên nhà như một dải lụa. Ánh trăng quét lên những luống rau mới trồng còn ẩm ướt nước tưới ban chiều, phản chiếu thành những đốm sáng lấp lánh trên những hàng lá xanh tươi. Từ những kẽ hang dưới đất hay bụi cỏ ven bờ, lũ côn trùng cùng nhau trỗi lên những điệp khúc não nùng đủ khiến những kẻ tha phương càng thêm nhớ nhà da diết. Bất giác chàng ngâm khe khẽ: _ Thế sự du du nại lão hà Vô cùng thiên địa nhập hàm ca Thời lai đồ điếu thành công dị Vận khứ anh hùng ẩm hận đa Trí chủ hữu hoài phù địa trục Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà Quốc thù vị báo đầu tiên bạch Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma
Thình lình chàng nghe một giọng nói trong trẻo quen thuộc đàng sau: _ Anh Hoài Mai quá canh ba rồi còn chửa ngủ ra đây làm thơ đấy à?
Chàng gượng cười đáp: _ Không, anh chỉ ngâm bài thơ Cảm hoài của tướng quân Đặng Dung đời Hậu Trần, người đã giúp Trùng Quang Đế kháng chiến chống quân Minh xâm lăng. _ Bài thơ nói gì thế nhỉ? Em nghe mà cứ ù ù cạc cạc chẳng hiểu tý gì sất!
Long Vân mỉm cười, ôn tồn giải thích: _ Bài này nói lên tâm trạng của tướng quân lúc nước nhà nghiêng ngửa, quân thù quá mạnh, việc đuổi giặc chưa xong mà mình đã già. Hai câu đầu ý nói là “việc lớn chưa thành, còn bao bề bộn, ngổn ngang, mà ta thì già rồi, biết làm thế nào?” Ngài “muốn gom cả trời đất rộng lớn lại mà ném cả vào một khúc ca say”, để cố quên đi hiện thực cay đắng này! Hai câu tiếp theo, nói về việc đời xưa nay, thành bại chung quy là tại trời. “Khi thời vận đến, thì những kẻ tầm thường, cũng dễ làm nên công trạng. Lúc vận hội bỏ ta mà đi, thì dẫu là kẻ anh hùng, cũng đành phải nuốt hận mà thôi!” Đặng tướng quân trước đó đã từng chỉ huy một trận tập kích mãnh liệt và bất ngờ, khiến quân Minh thua tan tác. Ngài nhảy sang thuyền địch, quyết bắt sống Trương Phụ, tiếc rằng trong đêm tối không kịp nhận ra hắn để hắn trốn thoát. Trương Phụ thoát chết, tập hợp binh mã phản công. Quân Trần binh lực mỏng, lại không có viện binh, cuối cùng bại trận, lâm vào thế bị bao vây, khốn đốn trong rừng sâu nhiều ngày. Ngài cảm nhận rằng vận nước đang vô cùng ảm đạm, thất bại là điều khó tránh khỏi, nên chi nỗi lòng nặng trĩu buồn đau, uất hận vô cùng. Hai câu luận ý là “Lòng những chăm chắm muốn đem tài giúp chúa, xoay thời chuyển thế, mong lật lại thế cờ, giành lại non sông, nhưng tiếc thay, thời vận không còn, không có cách nào, không có con đường nào kéo được sông Ngân xuống mà rửa giáp binh, kết thúc cuộc chiến giành lại bờ cõi”. Hai câu kết, gói lại thi tứ cả bài: “Hận nước chưa toàn, đầu sớm bạc. Gươm thiêng mấy độ dưới trăng mài”… thực là hay, vừa bi hùng vừa lãng mạn, anh rất thích!
Ái Hoa (còn tiếp)
_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không
Được sửa bởi Ai Hoa ngày Fri 01 Nov 2013, 16:14; sửa lần 1. |
| | | Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4905 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 01 Nov 2013, 16:13 | |
| Thầy ui, em tưởng trong truyện võ hiệp ngừi ta xưng hô là huynh muội chớ, sao lại xưng là anh em hả thầy? |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| | | | Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4905 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Fri 01 Nov 2013, 16:36 | |
| Hôm nay em mí biết chiện này đó thầy... Cơ mà em đọc nhìu chiện của Kim Dung thấy chỗ nào cũng xưng huynh đệ hết á, đâu có chỗ nào xưng anh em đâu thầy? Có phải là ngừi dịch cũng hong bít giống em hông thầy? |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Sat 02 Nov 2013, 06:06 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Đêm đã khuya, nằm trên chiếc chõng tre chàng trằn trọc hoài không ngủ được. trong đầu chàng ngổn ngang bao mối ưu tư và hang trăm câu hỏi không lời giải đáp. Đang là tháng ba, tiết trời vô cùng oi bức, chàng trở dậy bước ra sau lều ngồi đón gió cho đỡ khó chịu trong người. Trên bầu trời đen kịt mặt trăng tròn và to như cái dĩa, toả ra luồng sáng dịu dàng, vắt ngang ngọn cây cau hiên nhà như một dải lụa. Ánh trăng quét lên những luống rau mới trồng còn ẩm ướt nước tưới ban chiều, phản chiếu thành những đốm sáng lấp lánh trên những hàng lá xinh tươi. Từ những kẽ hang dưới đất hay bụi cỏ ven bờ, lũ côn trùng cùng nhau trổi lên những điệp khúc não nùng đủ khiến những kẻ tha phương càng thêm nhớ nhà da diết. Bất giác chàng ngâm khe khẽ: _ Thế sự du du nại lão hà Vô cùng thiên địa nhập hàm ca Thời lai đồ điếu thành công dị Vận khứ anh hùng ẩm hận đa Trí chủ hữu hoài phù địa trục Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà Quốc thù vị báo đầu tiên bạch Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma
Thình lình chàng nghe một giọng nói trong trẻo quen thuộc đàng sau: _ Anh Hoài Mai quá canh ba rồi còn chửa ngủ ra đây làm thơ đấy à?
Chàng gượng cười đáp: _ Không, anh chỉ ngâm bài thơ Cảm hoài của tướng quân Đặng Dung đời Hậu Trần, người đã giúp Trùng Quang Đế kháng chiến chống quân Minh xâm lăng. _ Bài thơ nói gì thế nhỉ? Em nghe mà cứ ù ù cạc cạc chẳng hiểu tý gì sất!
Đọc tới câu này mới đỡ tủi thân chút... - Ai Hoa đã viết:
- Long Vân mỉm cười, ôn tồn giải thích:
_ Bài này nói lên tâm trạng của tướng quân lúc nước nhà nghiêng ngửa, quân thù quá mạnh, việc đuổi giặc chưa xong mà mình đã già. Hai câu đầu ý nói là “việc lớn chưa thành, còn bao bề bộn, ngổn ngang, mà ta thì già rồi, biết làm thế nào?” Ngài “muốn gom cả trời đất rộng lớn lại mà ném cả vào một khúc ca say”, để cố quên đi hiện thực cay đắng này! Hai câu tiếp theo, nói về việc đời xưa nay, thành bại chung quy là tại trời. “Khi thời vận đến, thì những kẻ tầm thường, cũng dễ làm nên công trạng. Lúc vận hội bỏ ta mà đi, thì dẫu là kẻ anh hùng, cũng đành phải nuốt hận mà thôi!” Đặng tướng quân trước đó đã từng chỉ huy một trận tập kích mãnh liệt và bất ngờ, khiến quân Minh thua tan tác. Ngài nhảy sang thuyền địch, quyết bắt sống Trương Phụ, tiếc rằng trong đêm tối không kịp nhận ra hắn để hắn trốn thoát. Trương Phụ thoát chết, tập hợp binh mã phản công. Quân Trần binh lực mỏng, lại không có viện binh, cuối cùng bại trận, lâm vào thế bị bao vây, khốn đốn trong rừng sâu nhiều ngày. Ngài cảm nhận rằng vận nước đang vô cùng ảm đạm, thất bại là điều khó tránh khỏi, nên chi nỗi lòng nặng trĩu buồn đau, uất hận vô cùng. Hai câu luận ý là “Lòng những chăm chắm muốn đem tài giúp chúa, xoay thời chuyển thế, mong lật lại thế cờ, giành lại non sông, nhưng tiếc thay, thời vận không còn, không có cách nào, không có con đường nào kéo được sông Ngân xuống mà rửa giáp binh, kết thúc cuộc chiến giành lại bờ cõi”. Hai câu kết, gói lại thi tứ cả bài: “Hận nước chưa toàn, đầu sớm bạc. Gươm thiêng mấy độ dưới trăng mài”… thực là hay, vừa bi hùng vừa lãng mạn, anh rất thích!
Ái Hoa (còn tiếp)
Hai câu cuối là anh dịch thơ phải không ? |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Sat 02 Nov 2013, 06:15 | |
| - Phương Nguyên đã viết:
- Hôm nay em mí biết chiện này đó thầy... Cơ mà em đọc nhìu chiện của Kim Dung thấy chỗ nào cũng xưng huynh đệ hết á, đâu có chỗ nào xưng anh em đâu thầy? Có phải là ngừi dịch cũng hong bít giống em hông thầy?
Shiroi nhìu chiện tí nha chiện sĩ. Truyện Kim Dung là truyện Tàu. Còn chiện này được viết bởi chiện sĩ Việt Nam chính tông (hổng phải thì chiện sĩ gõ đầu ) dân VN mình thường ngày không có xưng huynh đệ, chỉ có gọi nhau là anh chị em thôi.
|
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Sun 03 Nov 2013, 13:28 | |
| - Shiroi đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Đêm đã khuya, nằm trên chiếc chõng tre chàng trằn trọc hoài không ngủ được. trong đầu chàng ngổn ngang bao mối ưu tư và hang trăm câu hỏi không lời giải đáp. Đang là tháng ba, tiết trời vô cùng oi bức, chàng trở dậy bước ra sau lều ngồi đón gió cho đỡ khó chịu trong người. Trên bầu trời đen kịt mặt trăng tròn và to như cái dĩa, toả ra luồng sáng dịu dàng, vắt ngang ngọn cây cau hiên nhà như một dải lụa. Ánh trăng quét lên những luống rau mới trồng còn ẩm ướt nước tưới ban chiều, phản chiếu thành những đốm sáng lấp lánh trên những hàng lá xinh tươi. Từ những kẽ hang dưới đất hay bụi cỏ ven bờ, lũ côn trùng cùng nhau trổi lên những điệp khúc não nùng đủ khiến những kẻ tha phương càng thêm nhớ nhà da diết. Bất giác chàng ngâm khe khẽ: _ Thế sự du du nại lão hà Vô cùng thiên địa nhập hàm ca Thời lai đồ điếu thành công dị Vận khứ anh hùng ẩm hận đa Trí chủ hữu hoài phù địa trục Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà Quốc thù vị báo đầu tiên bạch Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma
Thình lình chàng nghe một giọng nói trong trẻo quen thuộc đàng sau: _ Anh Hoài Mai quá canh ba rồi còn chửa ngủ ra đây làm thơ đấy à?
Chàng gượng cười đáp: _ Không, anh chỉ ngâm bài thơ Cảm hoài của tướng quân Đặng Dung đời Hậu Trần, người đã giúp Trùng Quang Đế kháng chiến chống quân Minh xâm lăng. _ Bài thơ nói gì thế nhỉ? Em nghe mà cứ ù ù cạc cạc chẳng hiểu tý gì sất!
Đọc tới câu này mới đỡ tủi thân chút...
- Ai Hoa đã viết:
- Long Vân mỉm cười, ôn tồn giải thích:
_ Bài này nói lên tâm trạng của tướng quân lúc nước nhà nghiêng ngửa, quân thù quá mạnh, việc đuổi giặc chưa xong mà mình đã già. Hai câu đầu ý nói là “việc lớn chưa thành, còn bao bề bộn, ngổn ngang, mà ta thì già rồi, biết làm thế nào?” Ngài “muốn gom cả trời đất rộng lớn lại mà ném cả vào một khúc ca say”, để cố quên đi hiện thực cay đắng này! Hai câu tiếp theo, nói về việc đời xưa nay, thành bại chung quy là tại trời. “Khi thời vận đến, thì những kẻ tầm thường, cũng dễ làm nên công trạng. Lúc vận hội bỏ ta mà đi, thì dẫu là kẻ anh hùng, cũng đành phải nuốt hận mà thôi!” Đặng tướng quân trước đó đã từng chỉ huy một trận tập kích mãnh liệt và bất ngờ, khiến quân Minh thua tan tác. Ngài nhảy sang thuyền địch, quyết bắt sống Trương Phụ, tiếc rằng trong đêm tối không kịp nhận ra hắn để hắn trốn thoát. Trương Phụ thoát chết, tập hợp binh mã phản công. Quân Trần binh lực mỏng, lại không có viện binh, cuối cùng bại trận, lâm vào thế bị bao vây, khốn đốn trong rừng sâu nhiều ngày. Ngài cảm nhận rằng vận nước đang vô cùng ảm đạm, thất bại là điều khó tránh khỏi, nên chi nỗi lòng nặng trĩu buồn đau, uất hận vô cùng. Hai câu luận ý là “Lòng những chăm chắm muốn đem tài giúp chúa, xoay thời chuyển thế, mong lật lại thế cờ, giành lại non sông, nhưng tiếc thay, thời vận không còn, không có cách nào, không có con đường nào kéo được sông Ngân xuống mà rửa giáp binh, kết thúc cuộc chiến giành lại bờ cõi”. Hai câu kết, gói lại thi tứ cả bài: “Hận nước chưa toàn, đầu sớm bạc. Gươm thiêng mấy độ dưới trăng mài”… thực là hay, vừa bi hùng vừa lãng mạn, anh rất thích!
Ái Hoa (còn tiếp)
Hai câu cuối là anh dịch thơ phải không ?
Có biết chữ Hán đâu mà dịch? Hai câu đó do Đào công tử nói muh!
_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Mon 04 Nov 2013, 03:27 | |
| |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10638 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Mon 04 Nov 2013, 10:33 | |
| Cột đồng chưa xanh (tt)
Chi Lan cười rạng rỡ: _ Tội Ngài quá anh nhỉ? Nhưng mà Long Tuyền là gì cơ?
Long Vân trả lời: _ Long Tuyền là tên một thanh gươm quý thời xưa. Vốn trước nó có tên Trảm Lư, là một trong năm thanh bảo kiếm do kiếm sư Âu Dã Tử đúc dâng lên vua nước Việt. Sau đó vua nước Việt mang cống ba thanh cho nước Ngô, trong đó có thanh gươm Trảm Lư. Khi vua Việt Câu Tiễn diệt Ngô Phù Sai thì thu lại gươm quý này. Bao đời vua kế tiếp, thanh gươm Trảm Lư lọt vào tay vua Tần, được cẩn thêm viên ngọc vào chuôi, đổi tên thành Thái A. Nhờ có thanh Thái A nên lúc bị Kinh Kha thích khách, Tần Thuỷ Hoàng tuốt gươm đỡ mới thoát chết. Thanh gươm Thái A chặt đứt đoản kiếm của Kinh Kha rồi còn đà chém vào tay Kinh Kha làm ông bị thương, bị cả bầy giáp sĩ xúm vào bắt giết. Trải bao thăng trầm, thanh Thái A lưu truyền qua nhiều triều đại và được xem như tượng trưng uy quyền vua nên lấy tên là Long Tuyền. Long là rồng, tức là vua ấy mà.
Chi Lan ngây thơ hỏi: _ Tướng quân Đặng Dung có phải là vua đâu mà có thanh Long Tuyền thế anh nhỉ?
Long Vân bật cười: _ Không đâu, đấy chỉ là nguồn gốc của cái tên theo điển cố. Ngày nay người ta gọi chung các gươm báu là Long Tuyền cho nó văn vẻ thế thôi, chẳng phải là thanh Long Tuyền thực!
Cô gái tỏ vẻ bẽn lẽn: _ Thế hử? Em biết đâu đấy? Mà này anh Hoài Mai hay thực, những truyện xưa rồi, xảy ra bên ta bên Tàu gì anh cũng biết cả! _ Ồ có gì hay đâu Chi Lan? Mấy mẩu truyện tích xưa đều chép trong Nam Sử, Bắc Sử, Tứ Thư, Ngũ Kinh, anh phải học để đi thi mà.
Chi Lan buồn rầu nói: _ Em con nhà nghèo, thầy em mất từ thuở bé nên chẳng được học hành đến nơi đến chốn. U em làm lụng vất vả cả ngày. Trước kia người còn khoẻ, tối về rỗi tí cũng cố dạy em ít chữ nghĩa thánh hiền làm vốn. Sau rồi mệt yếu luôn nên việc học của em đành dở dang.
Long Vân động lòng thương xót, chàng an ủi: _ Để rồi anh sẽ dạy cho em. Em đã học đến quyển gì rồi?
Cô gái vui mừng reo lên: _ Thực hử? Nhớ đấy nhé? Em chỉ mới đọc hết Tam thiên tự, Hiếu kinh, cùng Ấu học quỳnh lâm thôi.
Long Vân chợt nhớ ra một điều quan trọng. Chàng bèn hỏi: _ Em này, vũ nghệ của em tinh thông thế là do ai truyền đạt cho? _ Cái này cũng là do duyên ngộ anh ạ!
Nàng trầm ngâm giây lát rồi tiếp: _ Thuở bé em phải đi chăn trâu để trả nợ cho người ta. Trong lũ mục đồng em là bé nhất đám, tính về tuổi tác lẫn vóc hình. Một ngày nọ em dẫn trâu ra bãi, vì cỏ quanh làng đã hết nên phải đi xa hơn. Những bãi cỏ gần đã bị mấy đứa khác giành thả trâu ăn, chúng xua đuổi không cho cặp trâu của em nhập vào. Em phải đi mãi, tận đến làng bên cạnh thì thấy một bãi cỏ non xanh mướt ngon lành. Em mừng quá liền để trâu nhởn nhơ nhai cỏ, còn mình ngồi dưới bóng tàng cây tránh nắng, vừa dõi mắt trông chừng. Được một chốc gió mát hiu hiu làm em ngủ luôn một giấc đẫy, đến lúc mở mắt ra thì chẳng thấy hai con trâu đâu cả. Em cuống quýt đi tìm, vừa gọi chúng vừa khóc.
Ái Hoa (còn tiếp)
_________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh Tue 05 Nov 2013, 05:43 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Cột đồng chưa xanh (tt)
Chi Lan cười rạng rỡ: _ Tội Ngài quá anh nhỉ? Nhưng mà Long Tuyền là gì cơ?
Long Vân trả lời: _ Long Tuyền là tên một thanh gươm quý thời xưa. Vốn trước nó có tên Trảm Lư, là một trong năm thanh bảo kiếm do kiếm sư Âu Dã Tử đúc dâng lên vua nước Việt. Sau đó vua nước Việt mang cống ba thanh cho nước Ngô, trong đó có thanh gươm Trảm Lư. Khi vua Việt Câu Tiễn diệt Ngô Phù Sai thì thu lại gươm quý này. Bao đời vua kế tiếp, thanh gươm Trảm Lư lọt vào tay vua Tần, được cẩn thêm viên ngọc vào chuôi, đổi tên thành Thái A. Nhờ có thanh Thái A nên lúc bị Kinh Kha thích khách, Tần Thuỷ Hoàng tuốt gươm đỡ mới thoát chết. Thanh gươm Thái A chặt đứt đoản kiếm của Kinh Kha rồi còn đà chém vào tay Kinh Kha làm ông bị thương, bị cả bầy giáp sĩ xúm vào bắt giết. Trải bao thăng trầm, thanh Thái A lưu truyền qua nhiều triều đại và được xem như tượng trưng uy quyền vua nên lấy tên là Long Tuyền. Long là rồng, tức là vua ấy mà.
Chi Lan ngây thơ hỏi: _ Tướng quân Đặng Dung có phải là vua đâu mà có thanh Long Tuyền thế anh nhỉ?
Long Vân bật cười: _ Không đâu, đấy chỉ là nguồn gốc của cái tên theo điển cố. Ngày nay người ta gọi chung các gươm báu là Long Tuyền cho nó văn vẻ thế thôi, chẳng phải là thanh Long Tuyền thực!
Cô gái tỏ vẻ bẽn lẽn: _ Thế hử? Em biết đâu đấy? Mà này anh Hoài Mai hay thực, những truyện xưa rồi, xảy ra bên ta bên Tàu gì anh cũng biết cả! _ Ồ có gì hay đâu Chi Lan? Mấy mẩu truyện tích xưa đều chép trong Nam Sử, Bắc Sử, Tứ Thư, Ngũ Kinh, anh phải học để đi thi mà.
Chi Lan buồn rầu nói: _ Em con nhà nghèo, thầy em mất từ thuở bé nên chẳng được học hành đến nơi đến chốn. U em làm lụng vất vả cả ngày. Trước kia người còn khoẻ, tối về rỗi tí cũng cố dạy em ít chữ nghĩa thánh hiền làm vốn. Sau rồi mệt yếu luôn nên việc học của em đành dở dang.
Long Vân động lòng thương xót, chàng an ủi: _ Để rồi anh sẽ dạy cho em. Em đã học đến quyển gì rồi?
Cô gái vui mừng reo lên: _ Thực hử? Nhớ đấy nhé? Em chỉ mới đọc hết Tam thiên tự, Hiếu kinh, cùng Ấu học quỳnh lâm thôi.
Long Vân chợt nhớ ra một điều quan trọng. Chàng bèn hỏi: _ Em này, vũ nghệ của em tinh thông thế là do ai truyền đạt cho? _ Cái này cũng là do duyên ngộ anh ạ!
Nàng trầm ngâm giây lát rồi tiếp: _ Thuở bé em phải đi chăn trâu để trả nợ cho người ta. Trong lũ mục đồng em là bé nhất đám, tính về tuổi tác lẫn vóc hình. Một ngày nọ em dẫn trâu ra bãi, vì cỏ quanh làng đã hết nên phải đi xa hơn. Những bãi cỏ gần đã bị mấy đứa khác giành thả trâu ăn, chúng xua đuổi không cho cặp trâu của em nhập vào. Em phải đi mãi, tận đến làng bên cạnh thì thấy một bãi cỏ non xanh mướt ngon lành. Em mừng quá liền để trâu nhởn nhơ nhai cỏ, còn mình ngồi dưới bóng tàng cây tránh nắng, vừa dõi mắt trông chừng. Được một chốc gió mát hiu hiu làm em ngủ luôn một giấc đẫy, đến lúc mở mắt ra thì chẳng thấy hai con trâu đâu cả. Em cuống quýt đi tìm, vừa gọi chúng vừa khóc.
Ái Hoa (còn tiếp)
Em chưa có học Tam thiên tự, Hiếu kinh, cùng Ấu học quỳnh lâm luôn Anh dạy em nha
Cô bé chăn trâu mà ngủ luôn mất trâu Rồi tiếp theo là sao nữa chiện sĩ ơi ? Chiện sĩ có đi đâu thì cưởi ngựa cho mau về viết tiếp nha, đừng cưởi... trâu của Chi Lan ... lâu lắm mới rồi |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh | |
| |
| | | |
Similar topics | |
|
Trang 41 trong tổng số 100 trang | Chuyển đến trang : 1 ... 22 ... 40, 41, 42 ... 70 ... 100 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |