Bài viết mới | Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Today at 06:59
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
KÍNH THĂM THẦY, TỶ VÀ CÁC HUYNH, ĐỆ, TỶ, MUỘI NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 by Trăng Thu 21 Nov 2024, 16:45
KÍNH CHÚC THẦY VÀ TỶ by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:30
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Wed 20 Nov 2024, 22:22
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Wed 20 Nov 2024, 15:22
NHỚ NGHĨA THẦY by buixuanphuong09 Wed 20 Nov 2024, 06:20
KÍNH CHÚC THẦY TỶ by Bảo Minh Trang Tue 19 Nov 2024, 18:08
Mấy Mùa Cao Su Nở Hoa by Thiên Hùng Tue 19 Nov 2024, 06:54
Lục bát by Tinh Hoa Tue 19 Nov 2024, 03:10
7 chữ by Tinh Hoa Mon 18 Nov 2024, 02:10
Có Nên Lắp EQ Guitar Không? by hong35 Sun 17 Nov 2024, 14:21
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 17 Nov 2024, 07:52
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:28
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:13
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Sat 16 Nov 2024, 12:07
Hoàng Hiện by hoanghien123 Fri 15 Nov 2024, 11:36
Ngôi sao đang lên của Donald Trump by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 11:09
Cận vệ Chủ tịch nước trong chuyến thăm Chile by Trà Mi Fri 15 Nov 2024, 10:46
Bầu Cử Mỹ 2024 by chuoigia Thu 14 Nov 2024, 00:06
Cơn bão Trà Mi by Phương Nguyên Wed 13 Nov 2024, 08:04
DỤNG PHÁP Ở ĐỜI by mytutru Sat 09 Nov 2024, 00:19
Song thất lục bát by Tinh Hoa Thu 07 Nov 2024, 09:37
Tập thơ "Niệm khúc" by Tú_Yên tv Wed 06 Nov 2024, 10:34
TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:17
CHƯA TU &TU RỒI by mytutru Tue 05 Nov 2024, 01:05
Anh muốn về bên dòng sông quê em by vamcodonggiang Sat 02 Nov 2024, 08:04
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 12:39
Kim Vân Kiều Truyện - Thanh Tâm Tài Nhân by Ai Hoa Wed 30 Oct 2024, 08:41
Chút tâm tư by tâm an Sat 26 Oct 2024, 21:16
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
|
| Lời những bài tân vọng cổ | |
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Cao Tiệm Ly Tiễn Kinh Kha Sun 25 Apr 2010, 18:00 | |
| Cao Tiệm Ly Tiễn Kinh Kha - tác giả: chưa biết
* Kinh Kha : Nghe tiếng trúc với cung sầu nức nở Trời vào thu sương khói phủ lê thê Những âm ba theo hơi gió vọng về Có phải lời tống biệt của Cao Tiệm Ly hiền hữu?
*Cao Tiệm Ly : Kinh Kha bạn, quán lạnh từ đây vắng bạn rồi Phương trời biền biệt nước mây trôi Anh đi trả vẹn hờn sông núi Dịch Thủy trăng chìm, lệ đắng môi
*Kinh Kha : Tuốt lưỡi gươm thề rộn vó câu Thờ ơ khanh tướng, thẹn công hầu Hàm Dương khói nhuộm màu binh biến Gờn gợn Tràng Giang sóng bạc đầu
*Cao Tiệm Ly : Quán khách đêm nào tôi với anh Mười phương hồ hải mộng chưa thành Bên bờ Dịch Thủy, tôi lau lệ Mai mốt nơi này đã vắng anh
*Kinh Kha : Trời lạnh lùng sương rơi, sáo khuya khiến hồn chơi vơi. Tôi đi chẳng về đâu, bạn hiền ơi hãy cạn giọt sầu.
*Cao Tiệm Ly : Anh qua nơi Hàm Dương xa xôi muôn trùng tử sanh không hề nao. Lần tiễn đưa đêm này nữa thôi, bao giờ hết thương đau, phút giây chia lìa.
*Kinh Kha : Cao Tiệm Ly bạn ơi, tiếng trúc đêm nay sao đượm buồn áo não, tiễn đưa nhau xin đừng để cho đôi mi nức nở lệ vương… sầu. Khói sóng ven sông còn quyện gió giang đầu. Kha đến đây tạ từ hiền hữu để lên đường dong ruổi dặm trời xa. Từ đây có nhớ đến Kha_một người bạn tâm đồng, thì hãy rót chén rượu hồng khi gió lạnh vào đông, dạo khúc nhạc lòng tiễn đưa hồn người chiến sĩ… Chén rượu tiễn đưa xin đừng vương máu lệ, hãy cười lên đi cho ấm dạ anh hùng. Bạn với tôi bao thuở đặng chung cùng, để người thổi trúc kẻ ngồi nhịp phách, thu hẹp đất trời trong chén rượu đầy vơi. Nhưng trời Yên bang còn tràn ngập máu xương rơi, gươm tráng sĩ nguyện dời non lấp biển. Kha ra đi dù ngày về không hẹn, nhưng tiếc làm gì thân thế bạn lòng ơi…
Cao hiền hữu, bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi Giục ẩm tì bà mã thượng thôi Thủy ngọa sa trường quân mạc tiếu Cổ lai chinh chiến kỉ nhân hồi
*Cao Tiệm Ly : Đêm nay sương trắng rơi nhiều quá Phong vũ tiêu tiêu Dịch Thủy hàn
*Kinh Kha : Chén rượu tiễn đưa đừng nhỏ lệ Hãy cười, hãy cười cho rợn đất Yên bang Hãy cười lên đi, cười lên đi Cao hiền hữu
*Cao Tiệm Ly : Vâng, đệ cười đây *Kinh Kha : Kìa sao trong tiếng cười vang có trộn pha nhiều nức nở, cũng như trong chén men nồng có pha lẫn lệ ly tan
*Cao Tiệm Ly : Kinh Kha bạn ơi, anh ra đi biền biệt mấy quan san, khi trời cố quốc vẫn chưa tàn màu máu lửa
*Kinh Kha : Cao hiền hữu, nhưng chén ly bôi hãy cùng nhau sẻ nữa, bởi rồi đây gió mưa khuya sẽ tuôn rơi tầm tã nẻo Yên… bang, như khóc người nửa đường phiêu linh, đã vị quốc hi sinh, để cứu nàn cho muôn dân.
*Cao Tiệm Ly : Kinh Kha ơi, hãy cạn chung này, ôi men cay pha lẫn lệ vơi đầy, ghi nhớ buổi sum vầy, rồi đôi đàng chia tay
*Kinh Kha : Tráng sĩ nhất khứ bất phục hoàn, một thân vào đất giặc, hãy vang tiếng reo cười, đừng để dòng châu rơi
*Cao tiệm Ly : Gió mưa khuya thay ngấn lệ sầu, sóng bập bềnh sông Dịch buồn trôi
*Kinh Kha : Sao ta nghe tiếng sáo ngậm ngùi, đừng, đừng thảm sầu bạn ơi
*Cao Tiệm Ly : Hãy uống nữa đi anh để rồi sau khi anh sang tận bên kia bờ Dịch Thủy, Ly ở đây sẽ vắng bóng người tri kỷ đêm từng đêm rũ rượi tiếng tiêu… sầu. Mưa gió thê lương nhỏ lệ xuống chân cầu, khóc người đi không bao giờ trở lại, để nơi này nhớ mãi hận ngàn thu. Biết lấy gì để tiễn đưa nhau, thôi thì mượn tiếng trúc với bầu rượu nóng, tiếng tơ trúc nói lên tình tri kỷ, rượu hoàng hoa sưởi ấm dạ anh hùng.
*Kinh Kha : Đa tạ, xin cám ơn Cao Tiệm Ly hiền hữu. Vâng, Kha uống cạn chung này và xin vĩnh biệt.
*Cao Tiệm Ly : Hiền hữu ơi, rồi đây mang lưỡi gươm thề vào tận đất Hàm Dương, bạn sẽ trả được thù quân quốc. Hãy cho tôi lau dòng nước mắt, bởi cạn chung này mình sẽ chia tay. Lạnh lùng trời lả tả tuyết sương bay, sầu tang tóc đất trời còn nhỏ lệ. Ly tiễn bạn bằng tiếng tiêu nức nở và ngâm câu nhất khứ bất lai hoàn. Nhổ neo rồi, nhổ neo rồi thuyền đã ra khơi, mưa hay lệ mịt mờ vương khói sóng. Kha ơi, Kha đã đi rồi, tận chốn phương trời tôi nhớ thương anh. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Bạch Viên Tôn Các Sun 25 Apr 2010, 18:12 | |
| Trích đoạn :”Bạch Viên Tôn Các” - tác giả : Bạch Mai
Vọng kim lang Bạch Viên: Duyên số do hoàng thiên lứa đôi kết se châu trần, phải cam bạc phần đời hoa đào đắng cay nào than. Chỉ mong lứa đôi giao hòa thầm lo chàng sử kinh dồi trau. Ngày nào khoa trường rạng ngời công danh điểm son huy hoàng trạng nguyên áo gấm vinh quy, võng em sánh bên kiệu chàng ngàn câu thề ước giao cùng trao, quyết không lãng xao tâm đồng tình vợ chồng thủy chung bền lâu. Dạ Ngọc: Thầm thương hiền nương vương vấn yêu đương chẳng hay đoạn trường kề bên tiểu nhân đang hại người hiền lương cầu Phật Trời độ trì Bạch viên thoát nguy nan tránh vòng sầu… riêng.
Bạch tỉ!
Bạch Viên: Ơ kìa! Dạ Ngọc! hiền muội, hiền muội à từ cung tiên em giáng hạ xuống trần gian thăm bạch tỉ hay là có chuyện gì khẩn cấp vậy em?
Dạ Ngọc: Trước là em xuống thăm Bạch tỉ thấy chị bình an lòng em rất hân hoan. Em mừng lắm chị ơi!
Bạch Viên: Chị cám ơn em!
Dạ Ngọc: Còn còn Tôn huynh như thế nào tình vợ chồng tơ đào có luyến ái với chị không hả chị?
Bạch Viên: Dạ Ngọc à! Tôn lang rất là yêu chị, ngày đem chàng không xa nửa bước còn chị kề bên chàng trọn đạo xướng tùy chỉ chờ mong gặp hội khả vi kiệu chàng đi trước võng nàng sẽ theo sau.
Dạ Ngọc: Bạch Viên đại tỉ!
Bạch Viên: Dạ Ngọc! Dạ Ngọc! Có chuyện gì mà em lai thảm khóc nói cho chị biết đi?
Dạ Ngọc: Vì em thương cho đời Bạch tỉ. Khổ đau riêng nỗi riêng mang nghiệp duyên khổ sầu, đời bạc đen người đành tâm đoạn nghĩa trăm năm. Khổ thân hồng chị phải đau lòng vì Tôn Các.
Bạch Viên: Hãy nói mau chị rõ cớ duyên gì rõ đưa khổ nàng đời Bạch… Viên.
Vọng cổ
Dạ Ngọc: Cũng chỉ vì ghen tức oán thù riêng Ngàn Vân Tảo đảo điên gieo lụy phiền cho Bạch nữ, trong giây lát chị rước vào chuyện dữ đễ ngàn năm từ bỏ chữ tơ… hồng… Tôn Các nhẹ lòng tin mới ly đoạn vợ chồng. Chị từ chối hòa duyên Ngàn Vân lòng căm hận nơi am tử phân trần chị là vượn thành tinh, gươm minh kính trừ tà trao đến Tôn huynh chị sẽ hiện nguyên hình khi cùng nhau đối diện, cốt khỉ sẽ hiện ra vỡ tan bao thề nguyện hối hận cũng không yên liên lụy bản thân mình. Sư mẫu quá ngậm ngùi bảo em hạ trần gian trao cho chị linh đơn để vẹn toàn tánh mạng nhưng kiếp thú phải mang bởi người chồng bội phản ai oán sẽ dâng tràn lệ mặn thắm hồng nhan.
Bạch Viên: Trời ơi! Tôi có tội tình gì mà phải vương mang cay đắng lỗi lầm gì phải gánh nặng nghiệt oan? Tạ ơn sư mẫu cùng hiền muội báo bình an nhưng chị chị sẽ không tha thứ cho tên Ngàn Vân ác độc!
Dạ Ngọc: Lời sư mẫu dạy bởi chị vụn đường tu mới ngộ duyên trần thế gánh nghiệt lần nay để thoát khỏi tiền duyên. Rồi ân sư sẽ hóa giải cho Bạch Viên khuyên chị giam ưu phiền muội về tiên cung phục mệnh.
Bạch Viên: Đa tạ hiền muội cho chị kính lời bái ân sư!
Dạ Ngọc: Xin tạm biệt!
Bạch Viên: Dạ Ngọc!
Dạ Ngọc: Bạch tỉ! chị ráng bảo trọng lấy thân nha bạch tỉ!
Bạch Viên: Tôn lang!
Lý ba tri:
Chàng ơi nước mắt không vơi chua xót nghẹn ngào vì đâu nên nỗi, niềm yêu muôn thuở cô liêu trong áng mây chiều ruột thắt lòng đau sao nhẫn tâm vong thề gieo não nề đời Bạch Viên!
Tôn Các: Bạch Viên! Bạch Viên! Nàng đâu rồi Bạch Viên!!!!!!
Bạch Viên: Kìa Tôn lang!
Tôn Các: Nàng hãy đứng lại đó! Nàng hãy nghe ta hỏi và chân thực tỏ phân, ta sẽ tha thứ cho nàng nhẹ tội có phải nàng là vượn tinh đã dày công tu luyện thành người có đúng không có đúng không?
Bạch Viên: Tôn lang! dòng thời gian đã đưa ta đậm nghĩa phu thê thiếp là người hay tinh ma chàng đã thấu hiểu sao còn để dạ nghi ngờ Tôn lang à thiếp…
Tôn Các: Nàng hãy đứng lại đó! Nàng đừng xảo ngôn ngụy biện. trời ơi! Ta có tội tình chi mà nàng nỡ nhẫn tâm dùng tà mi hại người, ta đã lầm nàng trời ơi ta đã lầm nàng suốt mấy trăng qua loài vượn khỉ xấu xa độc ác!
Bạch Viên: Không! Trời ơi ai đã gieo tan thương thảm khóc chàng tin lời phút chốc phủi tơ… duyên, Để ưu phiền Bạch Viên tiên ngảnh đang bình yên bỗng rơi vào thảm cảnh ớ ơ. Thiếp chạnh nỗi lòng nghĩa vợ chồng phải chịu lìa tan. Ơi hỡi Tôn lang! nếu phải trái ngang tội lỗi do chàng để cung thương gãy đàn long phúng lưu luyến phút sau cùng nghĩa vợ chồng xin chớ chờ nhau. Tôn lang!
Vọng cổ
Tôn Các: Nàng hãy im đi! Ta và nàng chồng vợ chỉ hoài công như gió thổi bên sông chữ đồng đành tan rã, loài vượn khỉ yêu ma xảo trá chớ nghĩ tình vàng đá hòa đôi cho dạ thêm… buồn. Muôn thuở sông tương nước chẳng xuôi nguồn, ngàn thác lũ mưa tuôn loạn cuồng đời nho sĩ, ta mang nghiệp dữ gì mà rước họa vào thân, những tưởng cưới vợ hiền là xây đắp hôn nhân ngờ đâu số bạc phần phải sống cùng yêu nữ. Chôn điểm cả tương lai công danh đành gãy đỗ mãi mãi oán thù mi dùng tà tâm hại người hiền.
Lý Sâm thương
Bạch Viên: Hôn ước xe tơ duyên do hoàng thiên Bạch Viên_Tôn Các, khao khát xây tương lai mơ ngày mai cùng thương yêu đắm say. Lời vang cầu Tôn lang đừng gieo bao đắng cay vong thề, đường về miền sơn khê từ nay đôi bóng không chung kề.
Tôn Các: Ngập tràn niềm đau thương hờn căm ngươi đã gieo đoạn trường
(về vọng cổ)
Bạch Viên: Nhất dạ dồng sàn chung dạ ái, nhất nhựt phu thê dù oan trái chẳng thay lòng.
Tôn Các: Vượn tinh tu luyện dày công làm sao phối giải tâm đồng cùng ta người và thú khó giao hòa xem gươm minh kính diệt tà trừ yêu. Bạch Viên: Tôn lang! Tôn Các: Bạch Viên! Nếu quả thật nàng là tiên nữ thọ oan tình vì nghiệp dữ phải mang, gươm chiếu yêu minh kính vạn an thân. Còn nếu nàng là vượn tinh khó thoát khỏi lộ trình quờn cốt!
Bạch Viên: Tôn lang!
Tôn Các: Nàng hãy xem đây! Xem đây!
Bạch Viên: Á….a……
Tôn Các: Hả? Yêu nữ nàng quả thật là vượn tinh à!
Bạch Viên: Á…a..a.. còn gì mong từ nay thôi hết! bất nghĩa vô nhân! Mi đành phủi câu tình thân, uổng công tu vì yêu phải nát tan cuộc đời.(ca chậm)
Tôn Các: Bạch Viên ơi chính nàng gây nên gieo khổ đau nghiệt oan đã rõ ràng thở than chi hỡi nàng ơi! Bạch Viên: Tôn lang! chàng đừng tôn lang ơi! Á…a…a
Tôn Các: Vĩnh biệt!
Bạch Viên: Tôn lang! á..aaa!
Bạch Viên: Trời ơi bởi quá tin người chuốc cảnh khổ ngươi khóc cười chan máu hờn. hồng phấn phủi đường tu thầm giận kẻ vong tình, lệ mặn thắm bờ môi chua xót riêng mình. Sư mẫu ơi thảm hình tội tình con riêng lãnh một lạy tạ từ thầy canh cánh đoạn trường ly, tay con đã nhúng chàm đành chấp nhận sầu bi người ta hại con rồi con còn mong chi sống. lời kêu khóc thầy ơi đành tuyệt mạng trần thế mỏi mòn trong tiên cảnh khó tương phùng. A….á…..á…..a….trời ơi cảnh cơ cầu! sầu tội riêng mang nặng trái oan trở về kiếp thú, bạch viên quờn hình vì gươm minh kính. Thầy ơi! Thầy ơi! Thầy ở đâu thầy ơi sao thầy chẳng cứu con trên núi non một mình một bóng ôi đớn đau thân xác rã rời tan nát cuộc đời vì tên Tôn Các. Tên gian ác Ngàn Vân mi khó thoát lưới trời. ah..ahh..ahh… Ôi chết tôi khó thốt nên lời vật đổi vời nạn kiếp tìm theo mãi tuần hoàn vay trả trả vay ... sư mẫu!!! ah….hhhh…ahh!! |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Bông lục bình Sun 02 May 2010, 01:44 | |
| BÔNG LỤC BÌNH - Nhạc : Hà Phương, Lời cổ : Hồng Phượng
NHẠC:
Mang trên vai mối tình buồn qua sông dài cơn gió chướng. Duyên tình chưa định hướng mà đã trót đời yêu anh. Hương tóc xanh phai dần tàn,chan đắng cay cho phũ phàng.Lỡ chuyến đò sang ngang. Yêu thương anh bước lầm đường bông lục bình mang sắc tím. Trông tìm nhau mấy bến,tình mới đến vội ra đi. Hương ái ân xưa nhạt nhòa, con sóng xô lên bạc đầu. Khi biết mình là…kẻ đến…sau
VỌNG CỔ 1
Hò….ơ… Thân em khác thể lục bình,sóng xô gió dập… hò… ơ… sóng xô gió dập linh đinh… giữa giòng … Ai có xót thương kiếp bạc phận má hồng.Tuổi xuân chưa tàn đành tàn phai nhan sắc,cay đắng phủ phàng dành sẳn một đời hoa. Cũng một thời con gái như người ta,cũng biết yêu thương cũng nhiều mơ lắm mộng. Cũng bồi hồi chờ đợi buổi vu quy, nhưng sao lúc sang thuyền không có ai đưa đón
LÝ BA TRI
Em đã trót lỡ yêu anh,nên đắng cay này đành cam mang lấy - Đời em có khác chi đâu,hoa tím lục bình trôi nỗi trên sông - Biết đến bao giờ về bến mộng bình yên
VỌNG CỔ 2
Làm thân con gái mười hai bến nước, bến đục bến trong ai biết được mà ngờ. Làm kẻ đến sau đành nhận lấy sự hững hờ. Khi đã biết mình muộn màng trong tình cảm, nhưng cũng đã lỡ rồi một kiếp hồng nhan. Biết yêu anh là nhận lấy trái ngang,ôm giá buốt thầm gọi tên anh trong giấc mộng. Như phận lục bình không có ai đoái tưởng,dù hoa lục bình cũng đẹp cũng thơm…
NHẠC
Trồng trầu thời phải khai mương. Làm trai hai vợ anh thương không đồng. Bỏ em số kiếp long đong.Tủi thân phận bạc má hồng. Rày đây mai đó như lục bình trôi sông Em đi qua mấy nhịp cầu rưng rưng sầu qua mấy bắc. Ngang dòng sông bát ngát mà nước mắt trào tuôn rơi. Thương bến sông xưa ngậm ngùi,thân nổi trôi tận cùng trời… Giữa sóng đời…tả tơi
VỌNG CỔ 5
Anh ơi ! Sao anh nói thương em rồi bây giờ bỏ em bơ vơ với nỗi niềm tuyệt vọng. Cất bước ra đi lòng đau như cắt thôi kể từ đây cách biệt …muôn trùng. Bởi em không cam tâm sống cảnh chung chồng.Người đắp chăn bông kẻ lạnh lùng đơn lẻ, khi gió đông về anh san sẻ cùng ai. Nước mắt ngập tràn vẫn không nguôi được đắng cay, thương quá thân em như lục bình trôi trên dòng sông bát ngát. Rày đó mai đây theo giòng trôi xuôi mãi, và không biết rồi đây sẽ dạt ở phương nào
VỌNG KIM LANG
Thương bến sông ngày xưa anh với em hẹn hò-nay cũng trên sông này em đành cất bước ra đi - Bởi anh yêu thương không đồng phận má hồng đành phải long đong - Xuân về lục bình cùng đua nhau nở-nhưng ai cũng tìm đào, mai, cúc, hay lan - Mấy ai ngắm hoa lục bình một màu buồn tím ngắt thê lương - Khó mong cắm trong bình ngà dù chỉ là phút giây mà thôi
(Về VC) 6-
Anh ơi ! Thân em khác thể lục bình, sóng xô gió dập linh đinh giữa dòng Bao giờ hết kiếp long đong, bao giờ hết kiếp trôi sông hỡi lục bình Bao giờ hết kẻ đa tình Để bông lục bình không tủi phận một đời hoa
|
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Tôn Tẫn giả điên Sun 02 May 2010, 02:12 | |
| TÔN TẨN GIẢ ĐIÊN - Viễn Châu
Nói lối :
Thao thức suốt thêm dài không vỗ giấc Nến lung lay theo ngọn gió tạt thềm rêu Sư phụ ơi lời thầy khuyên đệ tử chẳng dâng theo Nên mới bị Bàng Quyên hảm hại.
Vọng Cổ :
1. Ta chép cuốn thiên thơ cho đến khi chữ cuối cùng vừa chấm dứt thì mạng của ta cũng chấm dấu sau cùng… Gió tạt rèm thưa lạnh lẽo cả thơ phòng. Cầm bút đưa lên mực khô mấy lượt sao bản trận đồ ta chép mãi chưa xong. Ta vì ai trọn nghĩa đệ huynh? Sao ai nở nhẩn tâm phản bạn vong thề , khịến cho ta phải lảnh án chặt chân, bởi họ bảo mình manh tâm phản chúa …
2. Trước kia sư phụ có khuyên ta hãy ẩn thân nơi đáy mộ kẽo ngày sau họa lớn vươn mình. Bởi cải lệnh tôn sư nên ta phải chịu cảnh oan tình. Trách bấy ai tham vàng phụ ngải hại bạn hiền để thỏa mộng cầu vinh. Nó oán ta vì bản tánh nhỏ nhen, lòng ti tiện hay ganh hèn ghét ngỏ; bởi không nghe lời thầy dạy bảo nên Tôn Tẩn này thọ hại bởi Bàng Quyên.
3. Sở dĩ ta còn sống sót với tấm thân tàn ma dại, chỉ vì Bàng Quyên nó chờ ta chép cho rồi mấy cuốn thiên thơ. Chứ phải nào nó thương xót chi ta, nó đâu còn nhớ lời đoan thệ khi cùng ta lên non học đạo – rằng ai vong thề , ai phản bạn sẽ bị hành hình bởi bảy nước phân thây. Rồi hôm nay sự thế đổi thay nó hại bạn bởi quyền cao lọc cả. Bạn đời xưa sao nhiều người chung thủy còn bạn đời nay lắm kẻ gian tà.
Nói lối :
Ai sàm tấu rằng ta mong phản chúa Tội bêu đầu phép nước khó dung tha Nhờ Bàng Quyên rỗi tấu giữa chương tòa Nên ta mới được thoát qua vòng tử tội.
Vọng Cổ :
Nhưng ta cũng bị chặt chân giữa pháp trường nơi đất Ngụy chỉ vì gả Bàng Quyên phao phản tội gây loàn… thôi rồi uổng công ta thu luyện mấy năm trời. Trong khi khi Bàng Quyên nó nhìn ta nức nở, ai biết tận đáy lòng nó thỏa thích mừng vui. Còn ta thì xúc động biết bao vì tình bằng hữu mấy ai ở đặng. Chớ ai biết đâu những kẻ lừa thầy phản bạn, nó thường hay giả dạng kẻ nhân từ.
5. Đốt nén hương thơm váy van cùng sư phụ xin chứng tri cho đệ tử tâm thành. Trong tâm thư thầy ta có dạy bảo ân cần . Đây bức tâm thư, hiền đồ xin giữ kỹ gặp tai nàn hãy dỡ nó ra xem. Con xin bái tạ tôn sư đã ra tay …cứu nạn. Thì tại sao… trong bức thư chỉ có một chữ cuồng.
6. Thì ra muốn tránh khỏi hang hùm nọc rắn, thầy ta bảo ta phải giả điên cuồng để tránh nạn Bàng Quyên. Hò …ơ ..tay bưng dĩa muối chấm gừng Gừng cay muối mặn …ờ .. Hò ơi .. gừng cay muối mặn xin đừng bỏ nhau
Thơ vân tiên
Ai làm bể hóa nương dâu Bắt chim ô thườc bẻ cầu ngân giang Đoạn tình Chức nữ Ngưu Lang Tiếng kêu dậy đất lời than thấu trời. Hỡi ơi mang thảm cảnh chặt chân bởi họ bảo mình manh tâm phản chúa. Giờ đây phải giả điên cuồng cũng bởi vì ta cải lệnh tôn sư . |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Lời những bài tân vọng cổ Sat 22 May 2010, 17:58 | |
| BÔNG Ô MÔI - Soạn giả : Viễn Châu
Lý con sáo:
Bông ô môi , gió cuốn rụng đầy trên sông Nhìn mây trời mêng mông. Kẻ ly hương nay đã quay về Sao trong dạ não nề. Hồi chuông buồn từ xa vẵng đưa Trông khói sương thêm tái tê hồn ta. Ngồi bên bờ nhìn hoa lá rơi. Cơn gió đưa theo nước sông buồn vơi.
VỌNG CỔ
1/ Bến nước năm xưa chỉ còn cội đa già chơ vơ rũ bóng, gió đông ơi lòng tôi đà ớn lạnh sao gió đông còn thổi làm chi cho bông ô môi rã cánh rụng tơi ...bời. Người củ giờ nay đã vắng dạng lâu rồi. Mây lang thang trôi về nơi vô định sương khói nhạt nhoà hoa thắm cũng buồn trôi, mười năm rồi còn chi nữa em ơi mình xa nhau mỗi kẻ một phương buồn.Tôi giang hồ đã mõi cánh hành nhân em ở đây trong bốn bề khói lửa.
2/ Tôi quên làm sao ngày em đãi tôi ăn bát canh mồng tơi với nồi cơm gạo mới rồi chia tay từ giã để lên đường. Em bơi xuồng ba lá tiễn đưa tôi đến tận đầu làng, khi chia tay cả hai cùng bịn rịn nước mắt đôi giòng cứ ràn rụa trào tuôn. Về đi em lo rẫy bái ruộng nương mình còn gặp gỡ khi thanh bình trở lại, dù xa cách đầu non hay cuối bãi tôi vẫn vái van trời cho quê ngoại bình yên .
Nói lối:
Kể từ đó như cánh bèo mặt nước Trôi bồng bềnh trên bốn mặt trường giang Rồi một chiều lòng chạnh nhớ quê hương Tôi về thăm lại xóm làng quen thuộc.
VỌNG CỔ
4/ Tôi ngồi dưới rặng ô môi nhìn những cánh hoa rụng rời trên mặt nước theo trận gió tàn đông lướt thướt bay...về. __ __ Chuông đổ từ xa một âm thanh vang vọng não nề. Mùi hương khói theo gió chiều phản phất từ một ngôi chùa đổ nát cạnh dòng sông, trên chiếc xuồng có một ông lão quen quen, màu tuyết trắng in mái đầu sương gió, trong lượn sóng bập bềnh xuôi ngược đang thả đường câu trên mặt nước sông đầy.
5/ Bác Sáu giăng câu cho xuồng cập bến ngước mắt nhìn tôi thay tiếng hỏi câu chào. Giây lâu sau bác mới nhẹ nhàng lên tiếng cháu ở xa xôi về tự hồi nào. Cháu ơi con Tư nó đã lấy chồng từ 5 năm về trước nhưng số phần nó bạc phước vô duyên, chồng nó chết đi không chỗ tựa nương nó buồn khổ vào chùa xin quy y thí phát, nhưng súng đạn vô tình không tha nơi cửa phật giờ nó đã thành ra một sư nữ tật nguyền.
6/ Trời u ám bỗng vụt vù cơn gió lạnh cuốn theo dòng từng cánh ô môi, tiếng chuông đại đồng vang vọng xa xôi như tiếng khóc u hoài nức nở, trước cổng tam quan tôi còn bở ngỡ, nửa muốn quay về nữa không nở dời chân, tiếng tụng niệm theo gió chiều vọng đến khiến lòng tôi thêm tê tái bâng khuâng.
Ô môi rụng cánh đầy sông Mấy mùa hoa nở, mấy năm đợi chờ Tôi bây giờ là một kẻ bơ vơ, bởi đời với đạo phân chia hai lối rẽ Oâ môi rụng cánh tơi bời Chuông tắt lâu rồi tôi còn đứng mong ai. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Ru lại câu hò Sat 22 May 2010, 18:03 | |
| Ru lại câu hò
Nam Ai
1 buồn thương (xang ) ( xang) kỷ niệm xưa ( xê ) _ chiếc áo năm nào ( hò) 2 rách đôi( liu ) bờ vai ( a )___ đả củ ( xể) __ theo tháng ngày ( hò) __ 3 vậy mà (à ) chị hai ( a ) cứ ngóng trông hoài (hò)bóng con đò xưa ( a) 4 vẩn ( liu ) biết rằng (à ) ___ người xưa kia( xê) giờ sang sông ( a) __ 5 biết người ra đi ( xê) mà vẩn mong chờ ( hò ) nhung nhớ đêm dài( hò) __ tóc chị giờ như đả phai ( a) 6 dòng sông( liu ) bến nước con đò ( à )__ đả nhạt nhòa ( hò) còn đâu ( a )___ 7 lều tranh ( xê) vách phên lá đợp ( xự) hang cau __(xê) quấn dây trầu ( hò) 8 trăm năm ( liu )cao dày ( à ) ( + ) tình ngàn năm (liu)
Vọng cổ 1:
Em: Chị ơi chỉ còn có một đêm nay rồi sáng mai đây em phải theo chồng về xứ lạ. Buồn hay vui mà ngọn sầu đâu rũ lá và cây bàng trước sân tơi tã…rụng…bên ...thềm. __ __Bỏ lại nơi đây bao kỷ niệm êm đềm. Chạnh nỗi thương đau cho cuộc đời của chị, mà sợ khối hận sầu đang đón đợi bước chân em.
Chị: Duyên nợ lỡ làng chị thao thức từng đêm, cầu nguyện cho em ngày xuất giá theo chồng. Hạnh phúc tươi hồng trọn vẹn ở ngày sau, đừng giống chị nghẹn ngào khóc thương đời con gái... 4 nhịp (ngâm thơ)
Em: Chị từ duyên nợ dỡ dang Buồn vương đôi mắt phai tàn nét xuân
2/ Chị: Em ơi nhưng em cũng là một khoảng trời xuân trong cuộc đời của chị, nên chị muốn dang tay ôm bớt phần bất hạnh, cho cuộc đời em luôn hạnh phúc vuông tròn.
Em: Một tấm lòng thuỷ chung sao người nỡ phụ phàng. Để mỗi hoàng hôn chị ngồi trên bến vắng, trông mãi con đò còn biền biệt phương xa. Em sợ dòng đời đưa đẩy nổi trôi
Chị: Đừng lo sợ em ơi rồi hững hờ câu duyên nợ. Khi dòng sông còn bến bồi bến lỡ, thì con người còn kẻ rủi người may...
Lớp mái
1. Ai ngờ ( à ) một (xệ) đêm ( xê) ___ chở nước lớn về( xàng ) 2. lôi cuốn ( liu ) __ con đò ( xề) __ vô tình lờ theo( u ) nước trôi (fan ) __ 3. ngoài ( xề) kia gió lớn ( liu ) biết chiều nay ( xê) nước trôi về đâu (liu) 4. đò ai( liu ) __ không bến vào ( à )__ con đò về ( hò) biết trôi về đâu ( liu ) __ 5. thời gian ( xang ) ( + ) đả qua( xê) __ nhung nhớ củng đành (xàng) 6. ru ( liu) lại câu hò ( à ) __ câu hò( xề) thủy chung ( liu ) __ 7. tháng ngày ( à ) chờ đợi( xệ)__ nhung nhớ__ củng đành ( xàng) 8. như 1 ( xang ) __con đò ( hò)__ con đò ( hò ) lẻ loi( a) ___ 9. một đêm ( fan ) bảo tố ( fan ) __ mưa dầm ( xề)__, ướt con đò xưa (fan) 10. lòng nghe( ú )__ buốt giá ( xề) con đò( xề) bổng quay về đây ( fan) __ 11. thấy người ( xề) xưa kia ( liu ) giờ( xề) ___ gặp không may ( liu ) 12. trăm( liu ) mối thương lòng ( à ) chị Hai( xê) trào nước mắt ( liu ) __ 13. thời gian ( xang ) ( a) đả qua ( i ) ___, giận lắm củng đành ( à ) 14. cũng đành ru lại, câu hò ( à ) __ câu hò ( xề) thủy chung (liu)__ 15. củng đành ( xàng ) ru lại (xệ) ru ( xê) lại câu hò ( xàng )
Vọng cổ 5:
Chị: Thôi thì chị sẽ đem hết thuỷ chung mà ru lại câu hò của nghĩa phu thê của tình tấm mặn. Để con đò năm xưa được về neo bến cũ để giữ cho em nguyên vẹn niềm tin ngày xuất giá theo... chồng. Con sông quê còn lúc trong lúc đục, con người ai không một lỡ hai lầm.
Em: Em đã hiểu và không còn lo sợ nữa, em sẽ đi trên đường đời dù cát bụi chông gai.
Chị: Đời của chị nghèo một nắng hai sương, thay mẹ nuôi em trong mưa tần nắng tảo. Nên của hồi môn chỉ có lòng nhân hậu, và đức độ bao dung tặng em về sống bên chồng.
Lý con sáo:
Em: Đêm...qua mau trăng rụng xuống bờ lau thưa Ngậm ngùi giây phút tiễn đưa
Chị: Mai này những sớm những trưa Em gắng lo bổn phận vợ hiền
Em: Nhưng không có chị bên mình Em nhớ câu hò miên mang trên bến sông Áo ngắn chân không chị qua bến đò đông
Chị: Chị ước dòng đời đừng nỗi cơn bão giông Con đò em luôn vững an trên dòng sông
6/ Em: Dù phải đi qua bao ghềnh cao thác đổ, nhớ chị em luôn cố giữ tay chèo. Rồi dặn lòng mình khi gặp cảnh gieo neo, phải sống vững vàng và bao dung như chị.
Chị: Câu hò thuỷ chung là nhân luân đạo lý, chị mong ước con người biết yêu quí nâng niu. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: GÁNH CẢI TRẠNG NGUYÊN Sat 22 May 2010, 18:11 | |
| GÁNH CẢI TRẠNG NGUYÊN - Soạn giả: Viễn Châu
Lý Chim Xanh
Nam: Cài xanh tươi tốt như hoa từ vườn mang ra. Công tôi vun trồng trên đất phù sa mượt mà. Bình minh lên nắng tươi rực hồng, nào ai mua cải ko, xa gần thôn ấp, làng xóm... mua dùm cải tôi. Nữ: Anh kia sao gánh cải xanh vào tận nơi đây Xin anh cảm phiền quay gót mà lui trở về. Đường ở đây cấm ai ra vào mà sao anh dám vô không sợ nguy hiểm, ờ ớ... vào tận vinh môn.
Vọng cổ:
1/ Nam: Cô nương ơi xin hiểu cho hoàn cảnh của tôi một tên học trò nghèo bán cải. Vì sớm hôm nuôi con khôn lớn và chỉ mong sao cho tôi sớm được nên.... người. Bổn phận làm con nên tôi phải vâng lời. Cha đã mất khi tôi vừa lên bảy, mẹ phải tảo tần hôm sớm nuôi con (-) Nữ: Hoàn cảnh của anh làm tôi vô cùng xúc động, hiếu đạo giữ tròn nuôi dưỡng mẫu thân. Đây là vài nén vàng rồng xin anh hãy cầm giữ để phụng dưỡng mẹ già cho trọn tình mẫu tử.....
2/ Nam: Lòng của cô nương vô cùng cao quý, tấm lòng nhân giúp đở kẻ nghèo hèn. Nữ: Anh chớ bâng khuâng mà lo nghĩ chi nhiều. Hà Tố Nga này chỉ là người hầu hạ, thân phận này chỉ là kẻ cút côi. Cha mẹ mất đi vì hoàn cảnh nghèo túng quá, thấy cảnh nghèo nàn tôi thương lắm anh ơi. Nam: Tôi xin cô nương đừng đùa như thế, bởi phận nghèo hèn tôi đâu dám trèo cao......
Lưu Thuỷ Hành Vân
Nữ: Anh chớ vội phiền lo lắng chi.... giờ có em bên mình. Anh nên cố gắng sử kinh đêm ngày trôi mau. Ngày mai đây nở mặt rạng mài... Nam: Ôi xót thương làm sao thân nữ nhi...nàng vẫn luôn chung tình Anh đây cố gắng sớm hôm miệt mài sử kinh Ngày vinh quy đón em theo chồng....
Vọng cổ
5/ Nữ: Phi Học ơi chàng hãy yên tâm lên đường ứng thí. Nơi chốn kinh đô chàng hãy để tâm trao dồi kinh sử và có em đây chăm sóc mẹ thay... chàng. Lời hứa thuỷ chung chớ có sai lời. Đây chút ít hành trang em xin chàng lộ phí, em vẫn mong chờ tân trạng vinh quy. Chữ thuỷ chung em luôn vẹn giữ, chỉ mơ một ngày loan phụng hoà đôi. Khi chiếm được giải rồng mây là lòng em toại nguyện, em sẽ chờ anh bên dòng suối Thạch Tuyền. Nam: Ôi Hà Tố Nga vợ hiền chung thuỷ, Phi Học ra đi mà lòng nặng trĩu. Chỉ thương cho em nhọc nhằn lo cho mẹ, với tấm thân gầy chăm sóc cho mẫu thân. Nữ: Chàng nói làm j chút nghĩa ân kia, em chỉ xem như đó là bổn phận. Em đã hy sinh cho anh tròn ước nguyện, chàng bán cải ngày xưa nay bản hổ danh đề. Nam: Duyên tình mai trúc từ đây, ông tơ se mối chỉ hồng thành đôi. Bền lòng chung thủy yến oanh, cho tròn duyên nợ phụng rồng bên nhau. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Lời những bài tân vọng cổ Sat 05 Jun 2010, 16:21 | |
| BẰNG LĂNG TÍM - Sáng tác: Diệp Vàm Cỏ
LỐI
Tôi về đây thăm lại ngọn đồi xưa Đỉnh Bà Rá sương giăng mờ bóng núi Nghe tiếng gió thì thầm như tiếng suối Đồi Bằng Lăng vẫn tím hoa Bằng Lăng…
VỌNG CỔ
1. Ơi hoa tím Bằng Lăng hay tím màu thương nhớ ... Mà ở trong tôi cứ nghe niềm trăn trở để mỗi bước chân đi là mỗi bước quay… về… Về với xôn xao của đồi núi tư bề. Nghe như cả những bạn bè đồng đội, đang quây quần bên ánh lửa rừng khuya (-). Nhớ điếu thuốc nào ngồi xúm nhau chia, mai ra trận biết ai còn ai mất. Và chiến tranh đã làm nên bao nỗi cách ngăn cho hoa tím Bằng Lăng cứ tím màu thương nhớ. (12n)
2. Đồi Bằng Lăng có hoa Bằng Lăng tím, có người tôi yêu, có kỷ niệm êm… đềm. Nhưng giờ đây đã thành kỷ niệm buồn. Vì em đã hẹn nhưng em không về nữa, để chiều nầy tôi đếm bước cô đơn (-). Ôi đồi Bằng Lăng vẫn tím hoa Bằng Lăng, khi mỗi nắm đất quê ta đã có phần thịt xương em trong đó. Và như cả trong mây trong gió, trong bóng núi xa mờ vẫn còn đó bóng hình em.
NÓI LỐI
Đồi Bằng Lăng giờ vẫn tím hoa Bằng Lăng Và tím cả khung trời kỷ niệm Em có nhớ lời xưa mình ước nguyện Hoa cưới em cài là hoa tím Bằng Lăng…
VỌNG CỔ
5. Nhưng em ơi! Hoa Bằng Lăng vẫn tím đồi Bằng Lăng, tím trời thương nhớ mà em đã về đâu cho anh đợi anh… chờ. Bằng Lăng ơi! Còn tím đến bao giờ. Khi mỗi tấc đất quê mình đã có phần thịt xương em trong đó, và bao đồng bào đồng chí đã hy sinh (-). Ơi đất anh hùng, Bình Phước yêu thương với những chiến tích ngàn năm còn rạng rỡ. Như đồi Bằng Lăng vẫn hoa Bằng Lăng tím nở, tím tình yêu muôn thuở chẳng phai mờ.
6. Tôi về đây thăm lại ngọn đồi xưa, nhớ núi Bà Rá - Phước Long ngày nào như cửa tử. Khi “Mắt thần Miền Đông”, mắt của loài quỷ dữ cứ mở trừng như xé nát cả màn đêm. Nhưng đồi Bằng Lăng vẫn tím hoa Bằng Lăng, tím những giấc mơ em trong từng giấc ngủ. Để giờ đây đứng trước hàng bia liệt sĩ, lòng tôi nghe niềm thương tiếc dâng… trào… Anh ngậm ngùi gọi lại tên em Giữa sắc tím Bằng Lăng màu hoa kỷ niệm Hạnh phúc cầm tay mà lòng chưa trọn vẹn Có nỗi đau nào trong nỗi nhớ chiều nay. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Cô lái đò Sat 05 Jun 2010, 16:25 | |
| CÔ LÁI ĐÒ
NHẠC
Nữ : Xuân đã đem mong nhớ trở về Lòng cô gái ở bến sông chiều Nam: Tôi về dừng lại bao thu trước Trên bến cùng ai đã nặng thề Trên bến cùng ai đã nặng thề.
CÂU 1/ ( Nữ)
Lữ khách ơi đò đã sang ngang thuyền vừa cập bến gặp gỡ hôm nay rồi vội vàng cách biệt, cuộc trùng quang biết hẹn đến bao giờ....Bến nước Tô Giang phẳng lặng như tờ, xin đừng để hoa tàn liểu rũ, tháng đợi năm chờ mòn mõi một thời xuân, Em sẽ khơi bếp than hồng nhóm lữa đêm đông, để chờ ai mõi gót quay về, trên bước giang hồ cách mấy sơn khê, xin đừng quên cô lái đò buổi trước.
CẦU 2/ (Nam):
Cô lái ơi một gói hành trang nhuộm đường gió bụi chút tình riêng xin gởi lại nơi này, tay nắm bàn tay mình ước hẹn buổi sum vầy, xuân năm sau khi ngàn mai nở rộ, thì kẻ giang hồ này sẽ trở lại bến đò xưa, cũng buổi chiều tàn rồi ngã bóng hoàng hôn, khi nghe có tiếng gọi đò trên bến vắng,nàng hãy đưa tôi về nơi mái ấm, bên bếp lữa hồng ta kể chuyện ngàn sau.
NHẠC
Nữ: Thế rồi người khách tình quân ấy Đi biệt không về với bến sông Nam: Đã mấy lần xuân xa cách mãi Mấy lần cô lái mỏi mòn trông Nữ : Xuân này đến nữa là ba xuân Đốt lữa tình duyên tắt nguội dần Chẳng lẽ ôm cầm chờ đợi mãi Cô nàng thôi hết nhớ tình quân,
CÂU 5/ (Nam)
Rồi một chiều kia kẻ lảng du trở về nơi bến lạnh sao chỉ thấy con sông đìu hiu cô quạnh bến cũ giờ đây đã vắng bóng con đò....Sóng nước trầm ngâm như thắt thẻo đợi chờ, lá úa thi nhau rơi đầy dưới bến, có phải giọt lệ sầu tưởng nhớ bóng người xưa, vội vàng chi khi trời mới trở gió đông, nàng đã vội ôm cầm sang xứ lạ, bỏ cây đa củ tiêu điều nơi bến đá, khách sang sông ngơ ngẩn nhớ con đò.
NHẠC
Nam: Bỏ thuyền bỏ bến bỏ dòng sông Cô lái đò kia đi lấy chồng Nữ : Vắng bóng cô Em từ dạo ấy Để buồn cho những khách sang sông.
CÂU 6/(Nam )
Vắng bóng cô Em đất trời còn quạnh quẻ, mặt nước Tô Giang cũng lặng lẻ u buồn, Nữ : Có tiếng ai hò não nuột bên sông, như khêu gợi nỗi sầu người lữ khách. Nam : Hò...ơi, Trăm năm lỗi tiếng hẹn hò Cây đa còn đó nhưng con đò khác đưa./. |
| | | Shiroi
Tổng số bài gửi : 19896 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Bạch Hải Đường Sat 05 Jun 2010, 16:32 | |
| BẠCH HẢI ĐƯỜNG - Soạn Giả : Viễn Châu
(Nói lối)
- BHĐ : Thu! con ơi trước khi từ biệt, cha cho con được biết: Cha đây chính là… cha ruột của con. Khi cha can tội giết người lãnh án chung thân, trong lúc ấy con vừa tròn một tuổi.
(Nam Ai)
Thu ơi! con hãy bước lại gần… cha (--) Để cho cha (+) được nhìn mặt con mình Sau ngày lãnh án chung thân (--) Nay đã mười tám năm trường. (+) Tháng năm dài nơi hải đảo xa xăm Không tin nhà, không một kẻ viếng thăm Kể sao hết nỗi nhọc nhằn (--) Của một kiếp tù nhân. (+) Còn chi khổ hơn cái cảnh tội tù Thân bầm dập (+) bởi những trận đòn roi Nơi hải đảo muôn trùng (--) Là địa ngục (+) trần gian. (+) Giấc ngủ không yên từng đêm trong khám lạnh Nhớ quê hương (+), nhớ vợ yếu con khờ Vượt trùng dương cha về đến quê nhà Là mong gặp lại người thân (+).
(Vọng Cổ)
- THU : 1/ Cha ơi! cha ơi, nghe cha kể lại quãng đời gian khổ, thì con mới biết con đây còn có người cha ruột. Đang mang án tù chung thân nơi hải đảo… xa… vời. Một quãng thời gian mười tám năm trời. Từ bé đến nay con sống trong vòng tay người dưỡng phụ, với cuộc đời nệm ấm chăn êm.(+) Trong khi đó thì ngoài muôn trùng hải đảo xa xăm, cha phải cam mang án lưu đày. Nhìn thân hình của cha tiều tụy xanh xao, con thêm xót xa tình thiêng liêng phụ tử…
(3 nhịp nói lối)
- BHĐ : Con ơi! gia đình của ta trước kia sống trong cảnh thuận hòa êm ấm, nhưng sau đó lại trở thành cảnh dâu biển tan thương. Mẹ của con là một người đàn bà ích kỷ tham lam, đã xô cha ngã gục giữa bức tường lao lý.
- THU : 2/ Cha ơi! bổn phận làm con thì con đây đâu dám buông lời phiền trách mẹ, mà con chỉ trách trời cao sao nghiệt ngã vô cùng. Một dĩ vãng đau thương nay mới rõ ngọn ngành. Mười mấy năm nay con sống bên người xa lạ, nhưng con đâu biết cha ruột của mình là một kẻ tù nhân.(+) Trời ơi! cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, người muốn bình yên sao cuộc đời lại quái ác? Cho nên ngày đoàn viên phụ tử, cũng chính là ngày cốt nhục lại lìa xa…
(Ngâm)
Sóng gợn trùng dương bạc nét gành Cuộc đời tù tội oán trời xanh. Con là giọt máu nhiều oan nghiệt Dĩ vãng hôm nay rõ ngọn ngành.
(Trường Tương Tư - Lớp chót)
- BHĐ : Thu, con ơi mười tám năm… qua, thời gian đăng đẳng Hình bóng quê nhà, cha thương nhớ khôn nguôi. Cho đến một hôm, giữa đêm mưa gió Trên một chiếc bè, cha vượt ngục trở về đây. Nhưng số phận quá chua cay (--) Lại thêm một lần (+), phải mang án chung thân Đành mãn (--) kiếp lưu đày. (--) - THU : Tai biến dập dồn, đày ải xác thân Cha chịu lắm điều gian truân (--) Con có biết đâu, thảm cảnh của gia đình.
(Vọng Cổ)
- BHĐ : 5/ Con có biết không? có những đêm cha nghe tiếng sấm sét rền vang, theo tiếng mưa rơi ngoài vách đá. Trong ngục tối âm u chỉ nghe có tiếng côn trùng tỉ tê trên cành cây kẽ lá, như khóc như than cho số kiếp… lao… tù. Hướng nẻo quê hương sao xa thẵm mịt mù. Có những ngày ra núi sau đập đá, nhìn thấy khói trắng bay đầy trên mặt biển bao la.(+) Tiếng còi tàu vọng lại từ xa, như tiếng thét của một người tuyệt vọng. Nhớ vợ, thương con từ phương trời xa thẵm. Nước mắt từ đâu ràn rụa xuống vai gầy.(+)
- THU : 6/ Cha! Cha ơi con có ngờ đâu Bạch Hải Đường - một tướng cướp, lại là một người cha vô phước của con. - BHĐ : Con ơi! lần đầu tiên cha gặp lại con, thì cũng là lần sau cuối chia lìa tình phụ tử. (THU : Cha! Cha…) Không được sống gần con để chăm lo dạy dỗ, để cho con phải sống nhờ bên dưỡng phụ đến ngày nay. Con ráng! con ráng lo học hành đừng để thua chị kém em, ráng gìn giữ nết na phẩm hạnh. Còn cha thì trong lao ngục suốt đời lãnh án, cho đến khi cốt rụi xương tàn.(+) (THU : Cha…ơi!) Say này nếu có ai hỏi đến tên tướng cướp Bạch Hải Đường, thì con hãy trả lời rằng: “cha tôi không phải là một kẻ sát nhân khát máu!”. Nhưng số phần cay nghiệt, phải chịu lưu đày nơi côn đảo xa xăm.(+) |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Lời những bài tân vọng cổ | |
| |
| | | |
Trang 6 trong tổng số 16 trang | Chuyển đến trang : 1 ... 5, 6, 7 ... 11 ... 16 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |